Thứ Ba, 27 tháng 12, 2011

CHƯƠNG 25 - SÁCH SÁNG THẾ KÝ


Dòng dõi bà Cơ-tu-ra (1 Sb 1:32 -33)
1 Ông Áp-ra-ham lấy thêm một bà vợ nữa, tên là Cơ-tu-ra. 2 Bà sinh cho ông: Dim-ran, Gióc-san, Mơ-đan, Ma-đi-an, Gít-bắc và Su-ác. 3 Ông Gióc-san sinh Sơ-va và Ðơ-đan; các con của ông Ðơ-đan là người Át-su-ri, Lơ-tu-sim và Lơ-um-mim. 4
Các con của ông Ma-đi-an là: Ê-pha, Ê-phe, Kha-nốc, A-vi-đa, En-đa-a. Tất cả những người ấy là con cháu bà Cơ-tu-ra.
5 Ông Áp-ra-ham đã cho ông I-xa-ác tất cả những gì ông có. 6 Còn những người con của các bà vợ lẽ ông, thì ông Áp-ra-ham đã tặng họ quà, và ngay khi còn sống, ông cho họ đi xa ông I-xa-ác, con ông, về hướng đông, về đất Phương Ðông.

Ông Áp-ra-ham qua đời
7 Ông Áp-ra-ham sống thọ một trăm bảy mươi lăm tuổi 8 rồi tắt thở. Ông qua đời khi đã cao niên, đã sống tuổi già hạnh phúc và được mãn nguyện; và ông được về sum họp với gia tiên. 9 Các con ông I-xa-ác và Ít-ma-ên chôn cất ông trong hang Mác-pê-la, trong cánh đồng của ông Ép-rôn, con ông Xô-kha, người Khết, đối diện với Mam-rê. 10 Ðó là cánh đồng ông Áp-ra-ham đã tậu của con cái ông Khết. Ông Áp-ra-ham được chôn ở đó, cũng như bà Xa-ra, vợ ông. 11 Sau khi ông Áp-ra-ham qua đời, Thiên Chúa chúc phúc cho ông I-xa-ác, con ông. Ông I-xa-ác ở gần giếng La-khai Rô-i.

Dòng dõi ông Ít-ma-ên (1 Sb 1:28 -31)
12 Ðây là gia đình ông Ít-ma-ên, con ông Áp-ra-ham, mà bà Ha-ga, người Ai-cập, nữ tỳ của bà Xa-ra, đã sinh cho ông Áp-ra-ham. 13 Ðây là tên các con trai ông Ít-ma-ên, tên xếp theo gia đình của họ: Nơ-va-giốt, con đầu lòng của ông Ít-ma-ên, rồi đến Kê-đa, Át-bơ-ên, Mít-xam, 14 Mít-ma, Ðu-ma, Ma-xa, 15 Kha-đát, Tê-ma, Giơ-tua, Na-phít, Kết-ma. 16 Ðó là các con ông Ít-ma-ên, và đó là tên của họ, theo các làng và trại của họ: mười hai đầu mục cho bấy nhiêu bộ lạc.
17 Ðây là số năm ông Ít-ma-ên đã sống: một trăm ba mươi bảy năm. Rồi ông tắt thở, qua đời và được về sum họp với gia tiên. 18 Ông đã ở từ Kha-vi-la đến Sua, đối diện với Ai-cập, về phía Át-sua. Ông định cư đối diện với tất cả anh em của ông.
III. Sự Tích Ông I-Xa-Ác Và Ông Gia-Cóp
Ông Ê-xau và ông Gia-cóp chào đời
19 Ðây là gia đình ông I-xa-ác, con ông Áp-ra-ham. Ông Áp-ra-ham sinh ra ông I-xa-ác. 20 Ông I-xa-ác được bốn mươi tuổi, khi ông lấy bà Rê-bê-ca làm vợ; bà này là con ông Bơ-thu-ên, người A-ram ở Pát-đan A-ram, và là em ông La-ban, người A-ram. 21 Ông I-xa-ác khẩn cầu Ðức Chúa cho vợ ông, vì bà hiếm hoi. Ðức Chúa nhậm lời ông, và bà Rê-bê-ca vợ ông có thai. 22 Các đứa con đụng nhau trong lòng bà, nên bà kêu lên: "Nếu vậy thì tại sao tôi thế này?" Bà thỉnh ý Ðức Chúa. 23 Ðức Chúa phán với bà:
"Có hai dân tộc trong lòng ngươi,
hai dân từ dạ ngươi sinh ra và sẽ chia rẽ nhau.
Dân này sẽ mạnh hơn dân kia, đứa lớn sẽ làm tôi đứa bé."
24 Khi đến ngày sinh nở thì quả là bà đã mang hai đứa con trong lòng. 25 Ðứa ra trước đỏ hoe, toàn thân như một chiếc áo choàng bằng lông: người ta đặt tên cho nó là Ê-xau. 26 Sau đó, đứa em ra, tay nắm gót chân của Ê-xau: người ta đặt tên cho nó là Gia-cóp. Ông I-xa-ác được sáu mươi tuổi khi chúng sinh ra.
27 Hai đứa trẻ lớn lên. Ê-xau là người thạo nghề săn bắn, chuyên rong ruổi ngoài đồng; còn Gia-cóp thì trầm tĩnh, chỉ sống ở lều. 28 Ông I-xa-ác thương Ê-xau vì ông thích ăn thịt rừng, còn bà Rê-bê-ca thì thương Gia-cóp.

Ông Ê-xau nhượng quyền trưởng nam
29 Lần kia, Gia-cóp đang nấu cháo, thì Ê-xau từ ngoài đồng về, mệt lả. 30 Ê-xau nói với Gia-cóp: "Cho anh ăn món đo đỏ kia với, vì anh đang mệt lả." Vì thế người ta đặt tên cho nó là Ê-đôm. 31 Gia-cóp nói: "Anh hãy bán quyền trưởng nam của anh cho em trước đã!" 32 Ê-xau nói: "Anh đang sắp chết, thì quyền trưởng nam có ích gì cho anh?" 33 Gia-cóp nói: "Vậy anh thề ngay với em đi." Ê-xau liền thề và bán quyền trưởng nam của mình cho Gia-cóp. 34 Bấy giờ Gia-cóp cho Ê-xau bánh và cháo đậu. Ê-xau ăn uống, rồi đứng dậy đi. Ê-xau đã coi thường quyền trưởng nam.

Ê-xau đã coi thường quyền trưởng nam
CHIA SẺ 

Trung tâm chú ý bây giờ chuyển từ Abraham sang I-xa-ác.

 I-xa-ác người thừa kế. Quyền năng phục sinh của Thiên Chúa tiếp tục hoạt động nơi Abraham; ông đã kết hôn trở lại và sinh được sáu người con trai nữa. Dường như Thiên Chúa không làm như thế cho con người thời nay, nhưng bài học thiêng liêng thì khá rõ: chúng ta vẫn sinh hoa trái cho dù trong lúc tuổi già (Tv 92:14). Abraham phân biệt I-xa-ác với những đứa con trai khác: ông tặng cho họ những món quà rất quảng đại, nhưng ông đặt I-xa-ác là người thừa kế của mình (v. 5; 24:35). Ngày hôm nay, chúng ta được hưởng quyền thừa kế nhờ tin vào Đức Kitô (x Rm. 8:17; Ep. 3:6; Dt. 1:2). Bạn có khi nào tự hào qua bí tích thánh tẩy, mình được trở nên con cái Thiên Chúa với quyền thừa kế, hay cho rằng chỉ những người con ông cháu cha, nhà mặt phố, bố làm to,… mới đáng tự hào?
 

I-xa-ác người mồ côi. Abraham đã sống và đã chết bằng niềm tin (Dt. 11:13), và Thiên Chúa đã giữ lời Ngài (St. 15:15). I-xa-ác và Ishmael cùng khóc than cái chết của cha họ, vì chết là một kinh nghiệm nhân loại mà nó buộc tất cả con người lại với nhau. Những người họ hàng chưa được cứu cũng chia sẻ trong thời gian buồn rầu, nhưng không có Đức Giêsu Kitô nỗi đau của họ là vô vọng. So sánh với cái chết của Ishmael (v.17) với của Abraham. Bệnh tật và mất mát xảy ra cho một thành viên trong gia đình bạn, có làm cho những thành viên trong gia đình bạn xích lại gần nhau?

 I-xa-ác người chuyển cầu. I-xa-ác được bốn mươi tuổi khi ông cưới Rêbêca. Trong hai mươi năm, họ chờ đợi những thành viên mới cho gia đình mình nhưng không xảy ra. Thiên Chúa đã chúc phúc cho I-xa-ác trong mọi sự trừ điều ông mong muốn nhất. Ông và Rêbêca đã biết rằng Thiên Chúa đã hứa về hậu duệ (St. 15:5), vì thế I-xa-ác giữ lấy lời hứa và cầu khẩn cho Rêbêca. Lời cầu nguyện đích thực là giữ lấy Lời Thiên Chúa (Ga 15:7) và tìm kiếm để đạt được mục đích của Ngài. Bạn nghĩ gì khi tình hình số trẻ em được sinh ra mỗi năm thấp hơn con số bị trẻ bị đánh cắp quyền được sống, trong khi đó có những người ước ao không bao giờ thành hiện thực, là được chăm sóc những đứa con do mình sinh ra?
 

I-xa-ác người cha. Thiên Chúa đã ban cho họ một cặp sinh đôi mà cả hai đối lập nhau về mọi phương diện. Ngài cũng ban cho ông một mặc khải rằng người em, Giacóp, sẽ tiếp nối dòng dõi Messia. Vì lý do đó, bạn có thể nghĩ rằng I-xa-ác sẽ được dành tình cảm cho Giacóp, nhưng thể lý đã chiến thắng thiêng liêng, ông thích ăn thịt do Êsau săn bắn được. Êsau phác họa về con người của thế gian, là người ghét những gì vĩnh cữu và sống cho những gì tạm bợ. Trong tư cách làm cha mẹ, bạn đã làm gì để giúp con cái mình phát triển toàn vẹn những quà tặng Thiên Chúa ban riêng cho cá nhân người đó? Bạn có đối xử không công bằng với những đứa con của mình, chỉ vì nó đáp ứng điều bạn thích? Khẩu vị của I-xa-ác là “miếng thịt rừng” còn của bạn là gì?

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Kính mời quý ACE chia sẻ cảm nhận hoặc nêu thắc mắc ở đây. Xin cám ơn.
HHTLC