Thứ Ba, 7 tháng 2, 2012

CHƯƠNG 14 - SÁCH XUẤT HÀNH


Từ Ê-tham đến Biển Ðỏ
1 Ðức Chúa phán với ông Mô-sê: 2 "Ngươi hãy bảo con cái Ít-ra-en quay lại đóng trại đối diện với Pi Ha-khi-rốt, giữa Mích-đôn và biển, đối diện với Ba-an Xơ-phôn; các ngươi sẽ đóng trại ngay đằng trước đó, bên bờ biển.
3 Bấy giờ Pha-ra-ô sẽ nói về con cái Ít-ra-en: "Chúng đi luẩn quẩn trong vùng, sa mạc nhốt chúng lại rồi. 4 Ta sẽ làm cho lòng Pha-ra-ô ra chai đá và vua ấy sẽ đuổi theo dân. Nhưng Ta sẽ được vẻ vang hiển hách vì đã đánh bại Pha-ra-ô cùng toàn thể quân lực của vua ấy, và người Ai-cập sẽ biết Ta là Ðức Chúa." Con cái Ít-ra-en đã làm như vậy.
Người Ai-cập đuổi theo dân Ít-ra-en
5 Có tin báo cho vua Ai-cập là dân đã chạy trốn rồi. Pha-ra-ô và bề tôi liền thay lòng đổi dạ với dân. Chúng nói: "Ta đã làm gì vậy? Ta đã thả cho Ít-ra-en đi, thành ra bọn chúng hết làm nô lệ cho ta!" 6 Nhà vua cho thắng chiến xa và đem quân đi theo. 7 Vua lấy sáu trăm chiến xa tốt nhất, và tất cả các chiến xa của Ai-cập, chiếc nào cũng có chiến binh. 8 Ðức Chúa làm cho lòng Pha-ra-ô vua Ai-cập ra chai đá, và vua ấy đuổi theo con cái Ít-ra-en, trong khi con cái Ít-ra-en đi ra, giơ tay đắc thắng. 9 Quân Ai-cập, gồm toàn thể chiến mã, chiến xa của Pha-ra-ô, kỵ binh và quân lực của vua ấy, đuổi theo và bắt kịp họ, khi họ đóng trại bên bờ biển, gần Pi Ha-khi-rốt, đối diện với Ba-an Xơ-phôn. 10 Khi Pha-ra-ô tới gần, con cái Ít-ra-en ngước mắt lên thì thấy người Ai-cập tiến đến sau lưng họ. Con cái Ít-ra-en kinh hãi, liền lớn tiếng kêu cầu Ðức Chúa. 11 Họ nói với ông Mô-sê: "Bên Ai-cập không có đủ mồ chôn hay sao, mà ông lại đưa chúng tôi vào chết trong sa mạc? Ông làm gì chúng tôi vậy, khi ông đưa chúng tôi ra khỏi Ai-cập? 12 Ðó chẳng phải là điều chúng tôi từng nói với ông bên Ai-cập sao? Chúng tôi đã bảo: Cứ để mặc chúng tôi làm nô lệ Ai-cập! Thà làm nô lệ Ai-cập còn hơn chết trong sa mạc!" 13 Ông Mô-sê nói với dân: "Ðừng sợ! Cứ đứng vững, rồi anh em sẽ thấy việc Ðức Chúa làm hôm nay để cứu thoát anh em: những người Ai-cập anh em thấy hôm nay, không bao giờ anh em thấy lại nữa. 14 Ðức Chúa sẽ chiến đấu cho anh em. Anh em chỉ có việc ngồi yên."
Phép lạ tại Biển Ðỏ
15 Ðức Chúa phán với ông Mô-sê: "Có gì mà phải kêu cứu Ta? Hãy bảo con cái Ít-ra-en cứ nhổ trại. 16 Phần ngươi, cầm gậy lên, giơ tay trên mặt biển, rẽ nước ra cho có lối đi khô ráo ngay giữa lòng biển, để con cái Ít-ra-en đi vào. 17 Còn Ta, Ta sẽ làm cho lòng người Ai-cập ra chai đá. Chúng sẽ tiến vào theo sau các ngươi. Bấy giờ Ta sẽ được vẻ vang hiển hách khi đánh bại Pha-ra-ô cùng toàn thể quân lực, chiến xa và kỵ binh của vua ấy. 18 Người Ai-cập sẽ biết rằng chính Ta là Ðức Chúa, khi Ta được vẻ vang hiển hách vì đã đánh bại Pha-ra-ô cùng chiến xa và kỵ binh của vua ấy."
19 Thiên sứ của Thiên Chúa đang đi trước hàng ngũ Ít-ra-en, lại rời chỗ mà xuống đi đàng sau họ. Cột mây bỏ phía trước mà đứng về phía sau, 20 chen vào giữa hàng ngũ Ai-cập và hàng ngũ Ít-ra-en. Bên kia, mây toả mịt mù, bên này, mây lại sáng soi đêm tối, khiến cho hai bên suốt đêm không xáp lại gần nhau được. 21 Ông Mô-sê giơ tay trên mặt biển, Ðức Chúa cho một cơn gió đông thổi mạnh suốt đêm, dồn biển lại, khiến biển hoá thành đất khô cạn. Nước rẽ ra, 22 và con cái Ít-ra-en đi vào giữa lòng biển khô cạn, nước sừng sững như tường thành hai bên tả hữu. 23 Quân Ai-cập đuổi theo; toàn thể chiến mã, chiến xa và kỵ binh của Pha-ra-ô tiến vào giữa lòng biển, đằng sau dân Ít-ra-en. 24 Vào lúc gần sáng, từ cột lửa và mây, Ðức Chúa nhìn xuống hàng ngũ Ai-cập, Người gây rối loạn trong hàng ngũ chúng. 25 Người làm cho chiến xa kẹt bánh, khiến chúng phải vất vả mới di chuyển nổi. Quân Ai-cập bảo nhau: "Ta phải trốn bọn Ít-ra-en, vì Ðức Chúa chiến đấu chống lại người Ai-cập để giúp họ." 26 Ðức Chúa phán với ông Mô-sê: "Hãy giơ tay trên mặt biển, nước sẽ ập xuống trên quân Ai-cập cùng với chiến xa và kỵ binh của chúng." 27 Ông Mô-sê giơ tay trên mặt biển, và biển ập lại như cũ, vào lúc tảng sáng. Quân Ai-cập đang chạy trốn thì gặp nước biển, Ðức Chúa xô ngã quân Ai-cập giữa lòng biển. 28 Nước ập xuống, vùi lấp chiến xa và kỵ binh, vùi lấp toàn thể quân lực của Pha-ra-ô đã theo dân Ít-ra-en đi vào lòng biển. Không một tên nào sống sót. 29 Còn con cái Ít-ra-en đã đi giữa lòng biển khô cạn, nước sừng sững như tường thành hai bên tả hữu. 30 Ngày đó, Ðức Chúa đã cứu Ít-ra-en khỏi tay quân Ai-cập. Ít-ra-en thấy quân Ai-cập phơi thây trên bờ biển. 31Ít-ra-en thấy Ðức Chúa đã ra tay hùng mạnh đánh quân Ai-cập. Toàn dân kính sợ Ðức Chúa, tin vào Ðức Chúa, tin vào ông Mô-sê, tôi trung của Người.



Con cái Ít-ra-en đã đi giữa lòng biển khô cạn

CHIA SẺ

Thiên Chúa nhìn thấy trước (1–19). Thiên Chúa đã biết những kế hoạch của Pha-ra-ô và đã có kế hoạch dự phòng để Ít-ra-el được gìn giữ. Đây là sự quan phòng, điều đó có nghĩa là “nhìn thấy trước.” Ngài là “Đức Chúa sẽ liệu” (St. 22:14). Cho dù kẻ thù có bất kỳ kế hoạch nào để chống lại bạn, Thiên Chúa đã cũng đã có cách để bảo vệ bạn và nói cho bạn điều gì phải làm.
Thiên Chúa chặn ở giữa (19–20). Cột lửa đem lại ánh sáng cho Ít-ra-en đã gây cảnh tối tăm cho kẻ thù. Những người thuộc về thế gian bước đi trong u tối, nhưng dân Thiên Chúa có “ánh sáng sự sống” (Ga 8:12). Kẻ thù không thể đụng đến bạn nếu trước đó chúng không chạm trán với Thiên Chúa.
Thiên Chúa đi tiên phong (21–25). Ngài mở đường và làm những việc diệu kỳ. Lần tới, bạn phải đối diện với một tình huống vượt khả năng mình, hãy nhớ lại điều Thiên Chúa đã thực hiện cho Ít-ra-en tại Biển Đỏ. Dân Ít-ra-en chẳng bao giờ quên chiến thắng này (Tv 66:6; 106:9; 136:13-14). Hãy nhớ lại những trợ giúp của Thiên Chúa trong quá khứ, điều đó có thể giúp bạn can đảm khi bạn đối diện với những thách đố về niềm tin của bạn trong tương lai. 
Thiên Chúa ngăn phía sau (26–31). I-xai-a đã công bố, “và Thiên Chúa của Ít-ra-en  sẽ là hậu vệ của bạn” (Isa 52:12). Cuộc chinh phục đã hoàn tất; quân đội của Ai-cập không còn nữa. Có rất nhiều chân lý trong câu này: “và điều làm cho chúng ta thắng được thế gian, đó là lòng tin của chúng ta” (1Ga 5:4).
Tình huống mà những người Ít-ra-el đang gặp phải: phía trước là biển đỏ, một bên là núi, bên kia là sa mạc và phía sau là quân đội Ai-cập đang truy đuổi. Bạn đã có khi nào rơi vào một hoàn cảnh không chỉ là tiến thoái lưỡng nan, nhưng là gian nan tứ bề vây hãm ? Khi bạn không còn con đường nào khác để đi, Đức Giêsu có phải là con đường đích thực, con đường an toàn đưa bạn ra khỏi những thử thách của thế gian và tội lỗi ?

2 nhận xét:

  1. Con đường khô ráo giữa lòng Biển Đỏ ngày xưa nói với con về những con đường hôm nay trong cuộc đời.

    Chúa đã "rẽ nước ra cho có lối đi khô ráo ngay giữa lòng biển, để con cái Ít-ra-en đi vào". Con đường đó là con đường cứu thoát dân Ít-ra-en ra khỏi cảnh nô lệ. Đó là con đường của riêng họ. Nó chẳng phải là con đường mở ra cho quân đội Ai-cập tiến vào để chiếm đoạt những gì không phải là của mình. Con đường của Ai-cập là ở đất nước họ. Cho dù họ đã đuổi theo dân Ít-ra-en cho đến tận Biển Đỏ, thì cuối con đường của họ nên là bãi biển, nơi họ đáng lẽ phải dừng lại và ngỡ ngàng khuất phục trước phép lạ rẽ nước của Thiên Chúa để giải cứu dân Ngài.

    Có những cuộc sống thật thoải mái của người khác mà con cứ mơ tưởng đến. Có những lối sống thật rộng lượng mà con ray rứt ước gì mình cũng có thể sống như vậy. Có những đóng góp, những dấn thân thật cao quý làm con thấy như lòng được hun nóng lên, và buồn bã thấy sao mình bị vướng bận nhiều quá để không thể làm được như lòng đang thôi thúc. Có những gương sáng thật anh hùng làm con thấy mình nhỏ nhoi, tầm thường quá....

    Chúa ơi, những con đường đó nào phải là của con, sao con cứ ngóng trông, chờ mong? Xin cho con biết dừng lại khi cần thiết. Bao lâu con còn so sánh, phân bì với người khác, bấy lâu con không thể bình tâm để nhận ra đâu là đường đi của mình. Trước những con đường của người khác, xin cho con được chia sẻ với họ những niềm vui hay thách đố mà họ gặp phải, để suy gẫm về tình yêu mà Chúa dành cho họ và muốn nói với con. Chúa ơi, thay vì nói "giá mà", "phải chi", xin cho con biết hỏi Chúa: đó có phải là con đường Chúa muốn con bước vào không, Chúa có ở đó với con không, để con được can đảm và yên tâm mà bước đi cùng Chúa, cho dù con đường đó có lầy lội, trơn trợt bùn đen mà con chẳng thích chút nào. Nếu con cứ mãi lao đầu vào nơi chẳng phải là chốn của mình thì làm sao mà con đến được đích? Mà đích đến của con, chẳng phải là con có cuộc sống công chính, làm cái này tốt, cái kia có ích, hay giúp đỡ ai đó cho bằng con cảm nhận được chính Chúa là tất cả của con, là cái hạnh phúc được sống trong vòng tay che chở của Cha nhân từ cho dù ngay trong những hoàn cảnh con chẳng thể nào hiểu được. Xin cho con thành tâm được biết mơ giấc mơ của Chúa, để con ý thức sống ơn gọi của mình hơn mỗi ngày. Con chân thành cầu xin như vậy, lạy Chúa là Cha rất nhân từ của con.

    Trả lờiXóa

Kính mời quý ACE chia sẻ cảm nhận hoặc nêu thắc mắc ở đây. Xin cám ơn.
HHTLC