Thứ Bảy, 11 tháng 2, 2012

CHƯƠNG 18 - SÁCH XUẤT HÀNH

Ông Mô-sê gặp ông Gít-rô
1 Ông Gít-rô là tư tế Ma-đi-an và là nhạc phụ ông Mô-sê, nghe biết mọi điều Thiên Chúa đã làm cho ông Mô-sê và Ít-ra-en, dân của Người, khi Ðức Chúa đem Ít-ra-en ra khỏi Ai-cập.
2 Ông Gít-rô, nhạc phụ ông Mô-sê, trước kia đã đón nhận bà Xíp-pô-ra, người vợ mà ông Mô-sê đã gửi về, 3 cùng với hai người con trai của bà. Một người tên là Ghéc-sôm, vì ông nói: "Tôi là ngoại kiều nơi đất khách quê người"; 4 người kia tên là Ê-li-e-de, vì "Thiên Chúa của cha tôi đã cứu giúp tôi và đã giải thoát tôi khỏi gươm Pha-ra-ô." 5 Ông Gít-rô, nhạc phụ ông Mô-sê, cùng với vợ con ông Mô-sê đến gặp ông Mô-sê ở sa mạc, nơi ông này dựng lều, gần núi của Thiên Chúa. 6 Ông cho người đến nói với ông Mô-sê: "Tôi là Gít-rô, nhạc phụ của anh, cùng với vợ con anh đến gặp anh." 7 Ông Mô-sê ra đón tiếp nhạc phụ, phủ phục và ôm hôn ông. Rồi các ông vấn an nhau và bước vào lều. 8 Ông Mô-sê kể cho nhạc phụ nghe tất cả những gì Ðức Chúa đã giáng xuống Pha-ra-ô và Ai-cập vì Ít-ra-en, mọi nỗi gian truân Ít-ra-en gặp phải trên đường và cách Ðức Chúa đã giải thoát họ. 9 Ông Gít-rô lấy làm vui sướng vì mọi sự lành Ðức Chúa đã làm cho Ít-ra-en, khi Người giải thoát họ khỏi tay người Ai-cập. 10 Ông Gít-rô nói: "Chúc tụng Ðức Chúa đã giải thoát các ông khỏi tay người Ai-cập và tay Pha-ra-ô, đã giải thoát dân khỏi tay người Ai-cập! 11 Giờ đây, tôi nhận biết rằng Ðức Chúa cao cả hơn hết mọi thần minh, vì Người đã chứng tỏ điều đó khi người ta đối xử ngạo mạn với dân."
12 Ông Gít-rô, nhạc phụ ông Mô-sê, dâng lên Thiên Chúa lễ toàn thiêu và các hy lễ. Ông A-ha-ron và mọi kỳ mục của Ít-ra-en đã đến ăn bánh với nhạc phụ ông Mô-sê trước nhan Thiên Chúa.
Ðặt các thẩm phán (Ðnl 1:9-18)
13 Hôm sau, ông Mô-sê ngồi xử kiện cho dân. Dân đứng bên ông Mô-sê từ sáng đến chiều. 14 Nhạc phụ của ông Mô-sê thấy tất cả những gì ông đã làm cho dân thì nói: "Anh đang làm gì cho dân vậy? Tại sao chỉ có một mình anh ngồi xử, trong khi cả dân đứng chầu chực anh từ sáng đến chiều? " 15 Ông Mô-sê nói với nhạc phụ: "Ấy là vì dân đến với con để thỉnh ý Thiên Chúa. 16 Khi họ có việc gì, họ đến với con; con phân xử cho đôi bên và cho biết những thánh chỉ và lề luật của Thiên Chúa." 17 Nhạc phụ ông Mô-sê nói với ông: "Anh làm như thế không tốt đâu! 18 Chắc chắn anh sẽ kiệt sức, và cả dân đang ở đây với anh cũng vậy; vì công việc quá nặng đối với anh, anh không thể làm nổi một mình. 19 Bây giờ anh hãy nghe lời tôi khuyên; cầu chúc Thiên Chúa ở với anh! Còn anh, anh hãy đứng ra thay mặt dân trước nhan Thiên Chúa: chính anh sẽ trình các việc lên Thiên Chúa, 20 sẽ dạy cho họ các thánh chỉ, các lề luật, và cho họ biết đường lối phải đi và cách phải xử sự. 21 Rồi anh hãy xem trong toàn dân những ai là người có tài, biết kính sợ Thiên Chúa, đáng tin cậy, không ham của bất chính, thì đặt họ làm người chỉ huy: điều khiển một ngàn hay một trăm, năm mươi hay mười người. 22 Họ sẽ thường trực xử kiện cho dân; việc nào lớn thì họ trình lên anh, còn việc nào nhỏ thì chính họ xử lấy: hãy làm như vậy để nhẹ gánh cho anh. Họ phải gánh việc đỡ anh. 23 Nếu anh làm điều đó, thì Thiên Chúa sẽ chỉ bảo cho anh, anh sẽ có thể đứng vững, và hơn nữa cả đám dân này có thể về nhà bình an."
Anh hãy đứng ra thay mặt dân trước nhan Thiên Chúa:
chính anh sẽ trình các việc lên Thiên Chúa
24 Ông Mô-sê nghe lời nhạc phụ và đã làm tất cả những điều ông ấy nói. 25 Ông Mô-sê chọn trong toàn dân Ít-ra-en những người có tài và đặt họ làm đầu dân, điều khiển một ngàn hay một trăm, năm mươi hay mười người. 26 Họ thường trực xử kiện cho dân: việc khó thì họ trình lên ông Mô-sê, mọi việc nhỏ thì chính họ xử lấy. 27 Rồi ông Mô-sê tiễn chân nhạc phụ, và ông này trở về xứ mình.

CHIA SẺ

Quân bình. Môsê đã trải qua một số kinh nghiệm thú vị sau khi rời khỏi Ai-cập, nhưng giờ đây ông trở về với những trách nhiệm hằng ngày trong cuộc sống. Thiên Chúa quân bình cuộc sống của chúng ta và trao cho chúng ta những gánh đủ nặng để giúp chúng ta khiêm tốn và ban đủ ơn để chúng ta hạnh phúc. Mô-sê đã trở về với gia đình của mình, kể cho họ tất cả những gì Thiên Chúa đã làm và cả gia đình cùng thờ phượng Thiên Chúa. Mô-sê đã chọn sứ mạng hơn gia đình khi gửi gia đình mình về cho bố vợ chăm sóc, cách chọn lựa giữa công việc với gia đình, sứ mạng với cộng đoàn có cho thấy bạn là một người quân bình ?
Tư vấn. Đôi khi những người ngoài cuộc có thể thấy sự việc rõ hơn những người trong cuộc và chúng ta luôn phải mở ra để được tư vấn (Cn 12:15; 13:10). Mô-sê đang cố gắng tự mình giải quyết mọi việc cho nên ông đã không thể phân biệt đâu là việc chính và đâu là việc phụ. Ông cần những người phụ tá và ông cũng cần chọn những việc ưu tiên. Lưu ý rằng Gít-rô chờ đợi từ Mô-sê trong mọi vấn đề ông khám phá ra đâu là thánh ý Chúa (23). Đôi khi, một tư vấn tốt do bởi một ai đó, vẫn có thể trở thành một lời khuyên xấu dưới nhãn quan của Thiên Chúa, vì thế chúng ta luôn luôn xin Thiên Chúa soi sáng cho chúng ta (Cv 27:9-14). Khi bạn cho ai đó một lời khuyên thì lời khuyên đó là để làm hài lòng người nghe hay để giúp họ nhận ra ý Chúa trong đời họ ?
Lãnh đạo. Câu 21 mô tả những mẫu người lãnh đạo mà Thiên Chúa cần, họ là những người có những đặc tính: có tài, kính sợ Thiên Chúa, đáng tin cậy và ghét sự giả dối (x Cv 6:3 những phẩm chất khác mà người lãnh đạo cần có). Mô-sê là một con người vĩ đại nhưng một mình ông không thể làm hết mọi việc. Có thể Thiên Chúa không gọi bạn làm lãnh đạo, nhưng Ngài muốn bạn trợ giúp ai đó đang làm lãnh đạo để họ làm công việc của họ tốt hơn. Chẳng ai có thể làm hết mọi công việc nhưng tất cả mọi người đều có thể làm gì đó để cho nước Chúa được trị đến. Đâu là đóng góp của bạn trong công trình này ?

1 nhận xét:

  1. Đường ống nước của nhà tĩnh tâm bị nghẹt, nước dơ từ tất cả các bồn khác trong khu vực nhà bếp và nhà ăn đổ dồn về bồn rửa chén này. Khi nước dơ từ trong bồn rửa chén chảy tràn lan ướt cả quầy và chảy xuống sàn bếp, chị đầu bếp phân công ngay cho con phụ trách việc quét dọn để chị và bà mẹ nữa nấu nướng tiếp cho kịp bữa ăn sáng cho các em trẻ đang tĩnh tâm. Tại sao lại là con mà không phải là bà mẹ kia? Đó là phản ứng đầu tiên và nhanh nhất mà con có. Thế rồi trong lúc lau chùi con nhìn vào lòng mình. Con nhận thấy rằng mình đến nhà tĩnh tâm hôm nay là để phụ giúp nấu ăn cho các em. Vì lẽ đó mà con đã không vui khi phải làm một công việc bất đắc dĩ không liên quan gì đến nấu ăn và chẳng sạch sẽ chút nào sao? Thế thì việc phụ giúp nấu ăn là gì, nếu chẳng phải là để phục vụ? Mà nếu là phục vụ thì tại sao con lại từ chối khi có nhu cầu, và nhu cầu ấy lại hợp với khả năng của con? Con đã tình nguyện có mặt nơi nhà bếp này là để được sai vặt, và con đang được sai vặt kia mà! Chị đầu bếp đã khôn ngoan khi cắt đặt con làm công việc này, vì nếu ngược lại, chắc chắn rằng mọi người sẽ đói meo! Con nhớ đến tấm gương phục vụ của người lãnh đạo của Chúa Giêsu. Chúa đã dạy con rằng tinh thần phục vụ trong yêu thương phải là căn tính của người lãnh đạo. Người lãnh đạo phải là người phục vụ. Nơi nhà bếp này, con không phải là người lãnh đạo, nhưng trong gia đình, dù không tài giỏi gì, con cũng vẫn là một người lãnh đạo con cái trong cương vị của một người mẹ. Con gái của con cũng đang tĩnh tâm, con cần trao cho con của con một tấm gương sống động.

    Tạ ơn Chúa đã uốn nắn lại lối suy nghĩ của con. Tạ ơn Chúa đã luôn ở bên con và cho con có cơ hội loại bỏ dần những cặn bã của tâm hồn, như từng thau nước dơ con đang múc đổ đi. Ở mỗi một hoàn cảnh, mỗi một môi trường, vai trò của con sẽ khác nhau, con cần lòng khiêm nhường và sự sáng suốt để nhận ra được vị trí của mình mà sống đúng với những gì con được ban cho và mời gọi. Con chân thành cầu xin như vậy, lạy Chúa là Cha rất nhân từ của con.

    Trả lờiXóa

Kính mời quý ACE chia sẻ cảm nhận hoặc nêu thắc mắc ở đây. Xin cám ơn.
HHTLC