Thứ Tư, 28 tháng 3, 2012

CHƯƠNG 24 - SÁCH LÊ-VI

Quy định bổ sung về nghi lễ
A. Ðèn cháy liên lỉ
1 Ðức Chúa phán với ông Mô-sê rằng:
2 "Hãy truyền cho con cái Ít-ra-en phải giã ô-liu lấy dầu nguyên chất cho ngươi, để thắp đèn, hầu cho luôn luôn có ngọn lửa cháy.
3 A-ha-ron sẽ đặt chiếc đèn đó bên ngoài bức màn trướng che Chứng Ước, trong Lều Hội Ngộ, sao cho nó luôn luôn cháy từ chiều đến sáng trước nhan Ðức Chúa. Ðó là quy tắc vĩnh viễn cho các thế hệ của các ngươi. 4 A-ha-ron sẽ phải đặt các đèn trên trụ đèn bằng vàng ròng trước nhan Ðức Chúa, luôn luôn.
B. Bánh tiến
5 Ngươi phải lấy tinh bột và nướng thành mười hai cái bánh, mỗi cái sẽ là chín lít bột. 6 Ngươi phải xếp bánh thành hai chồng, mỗi chồng sáu cái, trên bàn bằng vàng ròng, trước nhan Ðức Chúa. 7 Trên mỗi chồng, ngươi phải để hương tinh khiết, hương đó sẽ là kỷ vật thay cho bánh, là hoả tế dâng Ðức Chúa. 8 Mỗi ngày sa-bát, người ta phải đặt luôn luôn trước nhan Ðức Chúa, bánh con cái Ít-ra-en dâng: đó là một giao ước vĩnh cửu. 9 Bánh đó sẽ dành cho A-ha-ron và các con nó; chúng sẽ ăn trong một nơi thánh, vì đó là của rất thánh dành cho nó, lấy từ các lễ hoả tế dâng Ðức Chúa: đó là quy luật vĩnh viễn."

Mười hai cái bánh xếp bánh thành hai chồng, trên bàn bằng vàng ròng, trước nhan Ðức Chúa

Nói phạm thượng. Luật báo phục tương xứng.
10 Có một người con trai, mẹ là người Ít-ra-en, cha là người Ai-cập, đến giữa con cái Ít-ra-en, và ngay giữa trại, con của người đàn bà Ít-ra-en đó xô xát với một người đàn ông Ít-ra-en. 11 Con của người đàn bà Ít-ra-en đó nói phạm đến thánh danh và buông lời nguyền rủa. Người ta đem nó đến cho ông Mô-sê. Mẹ nó tên là Sơ-lô-mít, con ông Ðíp-ri, thuộc chi tộc Ðan. 12 Người ta nhốt nó lại, để chờ quyết định theo lệnh Ðức Chúa.
13 Ðức Chúa phán với ông Mô-sê:
14 "Hãy đưa kẻ nói lời nguyền rủa ra ngoài trại. Tất cả những ai đã nghe, phải đặt tay lên đầu nó, và toàn thể cộng đồng phải ném đá nó. 15 Rồi ngươi sẽ nói với con cái Ít-ra-en rằng: Bất cứ người nào nguyền rủa Thiên Chúa của nó, sẽ phải mang lấy tội mình. 16 Ai nói phạm đến danh Ðức Chúa, sẽ bị xử tử: toàn thể cộng đồng sẽ ném đá nó; dù là ngoại kiều hay người bản xứ, nếu nói phạm đến thánh danh, sẽ bị xử tử.
17 Nếu ai đánh chết bất cứ người nào, thì sẽ bị xử tử. 18 Ai đánh chết một con vật, thì phải đền: vật sống đền vật sống.
19 Nếu ai làm cho người đồng bào phải mang tật, thì phải xử với nó như nó đã xử với người ta: 20 chỗ gãy đền chỗ gãy, mắt đền mắt, răng đền răng; nó đã làm cho người khác mang tật thế nào, thì người ta cũng sẽ làm cho nó như vậy. 21 Ai đánh chết một con vật, thì phải đền; ai đánh chết người, sẽ bị xử tử. 22 Các ngươi chỉ được có một pháp luật, cho ngoại kiều cũng như cho người bản xứ, vì Ta là Ðức Chúa, Thiên Chúa của các ngươi."
23 Ông Mô-sê nói thế với con cái Ít-ra-en. Họ liền đưa kẻ nói lời nguyền rủa ra ngoài trại và ném đá nó. Con cái Ít-ra-en làm như Ðức Chúa đã truyền cho ông Mô-sê.

CHIA SẺ

Ba trách nhiệm quan trọng “trước Đức Chúa” (c.  3,6,8) được đề cập trong chương này.
Cung cấp dầu (1-4). Chỉ có Thiên Chúa và các tư tế thấy ánh sáng, nhưng các ngọn đèn phải được giữ sáng, vì không được có nguồn ánh sáng nào khác trong nơi Cực Thánh. Phải sử dụng dầu ôliu tinh tuyền, được chính những người dân cung cấp. Trong tư cách là dân Thiên Chúa, ngày hôm nay chúng ta có đóng góp để giữ ánh sáng của Giáo hội được chiếu sáng liên tục (Kh 1:20) ?
Dâng bánh (5–9). Mười hai ổ bánh được đặt trên bàn mỗi ngày Sa-bát, và rồi những ổ bánh cũ được giao cho các tư tế dùng. Chúng là một sự nhắc nhớ rằng Thiên Chúa đã nuôi mười hai chi tộc cả thể lý và tinh thần, và giờ đây đến phiên họ cũng phải dưỡng nuôi thế giới bằng chân lý của Chúa. Bạn đã được dưỡng nuôi nơi bàn tiệc Thánh Thể và bàn tiệc Lời Chúa, bạn đã chia sẻ lại cho những người xung quanh bạn như thế nào?
Bảo vệ Thánh Danh (10-23). Con người có thể không bị khiển trách vì xuất thân của mình nhưng có thể bị khiển trách vì sự báng bổ. Liệu có ai có tổ tiên là người Ai cập tôn vinh Thiên Chúa của Ít-ra-en ? (x. Xh 5:2.) Giống Mô-sê, chúng ta nên đợi chờ Thiên Chúa để được hướng dẫn (Gc 1:5). Đó là sự xúc phạm nghiêm trọng, và người đó đã bị ném đá đến chết. Thiên Chúa lại nhấn mạnh đến nguyên tắc cơ bản mà Ngài đã công bố trong Xuất hành chương 21: bình đẳng và không có trả thù cá nhân. Chúng ta thường nghĩ đến xúc pham danh Thiên Chúa bởi việc kêu tên Đức Chúa Trời vô cớ, nhưng trên thực tế chúng ta xúc phạm đến danh Ngài bằng nhiều cách khác nữa. Đâu là những cách mà bạn xúc phạm đến danh Ngài ?

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Kính mời quý ACE chia sẻ cảm nhận hoặc nêu thắc mắc ở đây. Xin cám ơn.
HHTLC