Thứ Bảy, 31 tháng 3, 2012

CHƯƠNG 27 - SÁCH LÊ-VI


Phụ Lục
A. Loài người
1 Ðức Chúa phán với ông Mô-sê rằng:
2 "Hãy nói với con cái Ít-ra-en và bảo chúng: Nếu ai muốn giữ trọn lời khấn hứa dâng một người cho Ðức Chúa, thì phải định giá như sau:

3 Nếu là phái nam từ hai mươi đến sáu mươi tuổi, thì phải định giá là mười lăm lượng bạc, tính theo đơn vị đo lường của thánh điện; 4 nếu là phái nữ, thì phải định giá là chín lượng;
5 từ năm đến hai mươi tuổi, thì phải định giá nam là sáu lượng, nữ là ba lượng;
6 từ một tháng đến năm tuổi, thì phải định giá nam là mười lăm chỉ bạc, nữ là chín chỉ bạc;
7 từ sáu mươi tuổi trở lên, thì phải định giá nam là bốn mươi lăm chỉ bạc, nữ là ba lượng.
8 Nếu ai túng thiếu, không trả nổi giá đó, thì phải đặt nó trước mặt tư tế để tư tế định giá; tư tế sẽ dựa vào khả năng của người khấn hứa mà định giá.

Tư tế sẽ dựa vào khả năng của người khấn hứa mà định giá

  B. Loài vật
9 Nếu là một con vật thuộc loại có thể dâng làm lễ tiến lên Ðức Chúa, thì bất cứ con nào người ta hiến cho Ðức Chúa đều là của thánh. 10 Không được đổi, không được thay thế con tốt bằng con xấu, hay con xấu bằng con tốt. Nếu cứ thay thế một con vật này bằng một con khác, thì cả con vật này lẫn con vật thay thế đều là của thánh. 11 Nếu là một con vật ô uế, thuộc loại không được dâng làm lễ tiến lên Ðức Chúa, thì phải đặt con vật trước mặt tư tế; 12 tư tế sẽ định giá nó là tốt hay xấu, và tư tế định giá thế nào thì cứ như vậy. 13 Nếu muốn chuộc lại, thì phải trả thêm một phần năm giá đã định.
 C. Nhà cửa
14 Khi một người thánh hiến nhà mình làm của thánh dâng Ðức Chúa, thì tư tế sẽ định giá nhà ấy là tốt hay xấu; tư tế định giá thế nào thì cứ y như vậy. 15 Nếu người đã thánh hiến nhà muốn chuộc lại, thì sẽ phải trả thêm một phần năm giá đã định và nhà ấy sẽ là của nó.
 D. Ðồng ruộng
16 Nếu một người thánh hiến cho Ðức Chúa một cánh đồng là sở hữu của mình, thì phải dựa vào số lượng lúa giống mà định giá: hai mươi thùng giống lúa mạch là mười lăm lượng bạc. 17 Nếu nó thánh hiến cánh đồng ngay từ năm toàn xá, thì cứ theo như giá đã định. 18 Nếu nó thánh hiến cánh đồng sau năm toàn xá, thì tư tế sẽ tính giá tuỳ theo số năm còn lại cho đến năm toàn xá, và có giảm bớt giá đã định.
19 Nếu người đã thánh hiến cánh đồng muốn chuộc lại, thì sẽ phải trả thêm vào đó một phần năm giá đã định, và cánh đồng sẽ thuộc về nó. 20 Nếu nó không chuộc lại cánh đồng nhưng bán cho người khác, thì cánh đồng không chuộc lại được nữa, 21 và khi cánh đồng ra khỏi tay người mua, vào thời kỳ toàn xá, thì cánh đồng sẽ là của thánh dâng Ðức Chúa, như một cánh đồng được biệt hiến; cánh đồng sẽ thuộc quyền sở hữu của tư tế.
22 Nếu nó thánh hiến cho Ðức Chúa một cánh đồng nó đã mua, chứ không phải cánh đồng thuộc quyền sở hữu của nó, 23 thì tư tế sẽ tính số tiền phải trả cho đến năm toàn xá, và ngay hôm đó người kia phải nộp theo giá đã định; đó là của thánh dâng Ðức Chúa. 24 Ðến năm toàn xá, cánh đồng sẽ lại về tay người bán, là người có quyền sở hữu đất. 25 Mỗi khi định giá thì phải theo đơn vị đo lường của thánh điện: một se-ken ăn hai mươi ghê-ra.
 Quy định đặc biệt về việc chuộc lại những của thánh hiến
a. Con đầu lòng
26 Con đầu lòng trong đàn gia súc, không ai được thánh hiến: vì là con đầu lòng, nó đã thuộc về Ðức Chúa; dù là bò hay chiên dê, nó thuộc về Ðức Chúa. 27 Nhưng nếu là loài vật ô uế, thì có thể chuộc theo giá đã định, cộng thêm một phần năm; nếu nó không được chuộc, thì sẽ được bán theo giá đã định.
 b. Của biệt hiến
28 Tuy nhiên, trong những cái thuộc về một người - như người, gia súc hay cánh đồng là sở hữu của nó - bất cứ cái gì nó đã biệt hiến dâng Ðức Chúa làm của biệt hiến, thì không được bán, cũng không được chuộc. Mọi của biệt hiến là của rất thánh, nó thuộc về Ðức Chúa. 29 Của biệt hiến mà là một người biệt hiến, thì không thể được chuộc: nó phải bị xử tử.
 c. Thuế thập phân
30 Mọi thuế thập phân đánh vào đất, trích từ sản phẩm của đất và từ hoa trái của cây cối, đều thuộc về Ðức Chúa: đó là của thánh dâng Ðức Chúa. 31 Nếu người nào muốn chuộc một phần thuế thập phân, thì phải trả thêm một phần năm.
32 Mọi thuế thập phân đánh vào bò và chiên dê, tức là một phần mười của mọi vật đi qua dưới cây gậy người chăn, đều là của rất thánh dâng Ðức Chúa. 33 Không được tìm xem con nào tốt hay xấu và không được thay thế; nếu cứ thay thế, thì con vật ấy và con vật thay thế sẽ là của rất thánh, không thể được chuộc lại."
34 Ðó là những mệnh lệnh Ðức Chúa đã truyền cho ông Mô-sê nói lại cho con cái Ít-ra-en, trên núi Xi-nai.
 
CHIA SẺ

Nếu bạn đã từng cảm thấy khó khăn hay không thể hoàn tất một lời hứa, sứ điệp của chương này là dành cho bạn.
Trong những lúc vui mừng hay thử thách tột độ, người Do thái hay làm một lời khấn với Thiên Chúa, dâng lên Ngài một điều gì đó có giá trị vì phúc lành Ngài ban. (x. Tp 11:29-40; Gn 2:9.) Lời khấn có thể liên quan đến con người (vv. 1–8), súc vật (vv. 9–13, 26–27), tài sản (vv. 14–25), hay sản vật (vv. 30–33).
Nếu một ai đó không thể thực hiện lời hứa, người đó không được phép rút lui, hay thay thế bằng một của lễ có giá trị thấp hơn, người đó phải trao cho thầy tư tế một số tiền tương đương, cộng thêm một phần năm so với giá trị đó. Chương này nói với các tư tế cách thức lượng giá món quà, qua đó mà Thiên Chúa có thể nhận đúng với số lượng, vì tiền được sử dụng cho những nơi tôn nghiêm. Cụm từ lượng giá (đo lường) được sử dụng mười chín lần.
Lời nói không hề “rẻ”; bội ước có thể phải trả giá đắt. Nó nhắc chúng ta phải cẩn thận khi trải qua những thời khắc quá vui hay quá buồn, e rằng chúng ta đưa ra những lời hứa với Thiên Chúa mà không thể thực hiện được. (x Cn 20:25; Gv 5:4-5). Vâng, bạn có thể dâng lên Thiên Chúa điều gì khác, nhưng bảo đảm rằng chúng có giá trị tương đương với lời hứa ban đầu, và hãy để Ngài làm công việc lượng định này.
Những chương đầu của Sách Lê-vi dạy dân Ít-ra-en những hy lễ và những điều họ phải tuân giữ, nhưng trong chương cuối cùng này Thiên Chúa nói về sự tự nguyện của họ. Hành vi tự nguyện thờ phượng Thiên Chúa qua những lời khấn hứa là hình thức thờ phượng cao nhất trong Cựu Ước. Qua đó con người diễn tả lòng biết ơn của mình đối với Thiên Chúa vì lòng thương xót và những ân sủng Ngài thương ban. Vì thế kết thúc của sách Lê-vi bàn về lòng biết ơn và tình yêu thay vì luật và bổn phận. Đó cũng là cách thức chúng ta giữ luật Thiên Chúa và luật Giáo Hội. Bạn sống các giới răn và giữ luật bằng thái độ nào ?

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Kính mời quý ACE chia sẻ cảm nhận hoặc nêu thắc mắc ở đây. Xin cám ơn.
HHTLC