Thứ Tư, 9 tháng 5, 2012

CHƯƠNG 3 - ĐỆ NHỊ LUẬT

Ðánh chiếm vương quốc vua Ốc (Ds 21: 31-35)
1 Chúng ta đã chuyển hướng và đi lên phía miền Ba-san. Ốc, vua miền Ba-san, nó và toàn dân nó đã ra nghênh chiến với chúng ta tại Ét-re-i.
 2 Ðức Chúa phán với tôi: "Ðừng sợ nó, vì Ta đã trao nó cùng với toàn dân nó và đất nó vào tay ngươi; ngươi sẽ xử với nó như đã xử với Xi-khôn, vua người E-mô-ri, đóng đô ở Khét-bôn." 3 Ðức Chúa, Thiên Chúa chúng ta, cũng đã trao Ốc, vua miền Ba-san, và toàn dân nó vào tay chúng ta; chúng ta đã đánh bại nó, không để lại cho nó một ai sống sót. 4 Thời ấy, chúng ta đã chiếm mọi thành của nó, không có thành nào mà chúng ta không lấy của chúng: sáu mươi thành, tức là tất cả vùng Ác-gốp ở miền Ba-san, vương quốc của Ốc. 5 Tất cả đều là những thành kiên cố, có tường cao, có cửa đóng then cài, không kể những thành bỏ ngỏ, nhiều lắm. 6 Chúng ta đã tru hiến những thành ấy, như chúng ta đã xử với Xi-khôn, vua Khét-bôn; chúng ta đã tru hiến mọi thành: đàn ông, đàn bà, con trẻ. 7 Nhưng tất cả gia súc và chiến lợi phẩm của các thành, thì chúng ta đã lấy cho mình.
8 Thời ấy, chúng ta đã lấy của hai vua người E-mô-ri vùng đất ở bên kia sông Gio-đan, từ thung lũng Ác-nôn đến núi Khéc-môn. - 9 Người Xi-đôn gọi núi Khéc-môn là Xia-giôn, còn người E-mô-ri gọi là Xơ-nia. - 10Chúng ta đã lấy tất cả các thành vùng Cao Nguyên, tất cả miền Ga-la-át, và tất cả miền Ba-san đến tận Xan-kha và Ét-re-i, tức là các thành ở miền Ba-san, vương quốc của Ốc. - 11 Thật vậy, Ốc, vua miền Ba-san, là người cuối cùng trong số người Ra-pha còn sống sót; giường của nó, giường bằng sắt, chẳng phải là cái giường người ta còn thấy ở thành Ráp-ba của con cái Am-mon sao? Giường ấy dài bốn thước rưỡi, rộng hai thước, tính bằng thước người ta quen dùng.


Lãnh thổ vua Ốc

Chia đất bên kia sông Gio-đan (Ds 32: 33-42)
12 Thời ấy, chúng ta đã chiếm hữu đất này. Tôi đã cho chi tộc Rưu-vên và chi tộc Gát vùng đất từ A-rô-e bên thung lũng Ác-nôn, cùng với một nửa miền núi Ga-la-át và các thành ở đó. 13 Phần còn lại của miền Ga-la-át và tất cả miền Ba-san, vương quốc của Ốc, thì tôi đã cho một nửa chi tộc Mơ-na-se -tất cả vùng Ác-gốp, tất cả miền Ba-san, người ta gọi là đất của người Ra-pha. - 14 Gia-ia, con của Mơ-na-se, đã lấy tất cả vùng Ác-gốp cho đến lãnh thổ người Gơ-sua và người Ma-a-kha, và đã lấy tên mình mà đặt cho những vùng ấy của miền Ba-san, ngày nay vẫn còn gọi là "các trại của người Gia-ia". 15 Tôi đã cho Ma-khia miền Ga-la-át.16 Còn chi tộc Rưu-vên và chi tộc Gát, thì tôi cho vùng đất từ miền Ga-la-át cho đến thung lũng Ác-nôn, lấy lòng thung lũng làm ranh giới, và cho đến thung lũng Giáp-bốc, ranh giới con cái Am-mon, 17 cùng với thung lũng A-ra-va, lấy sông Gio-đan làm ranh giới, từ Kin-ne-rét cho đến biển A-ra-va, tức là Biển Muối, phía dưới sườn núi Pít-ga, về phía đông.
Chỉ thị cuối cùng của ông Mô-sê (Ds 32: 20-32)
18 Thời ấy, tôi đã truyền cho anh em rằng: "Ðức Chúa, Thiên Chúa của anh em, đã cho anh em đất này để anh em chiếm hữu. Tất cả các dũng sĩ, anh em hãy cầm võ khí đi qua trước anh em mình là con cái Ít-ra-en. 19Chỉ có đàn bà con trẻ và các đàn vật của anh em - tôi biết là anh em có nhiều đàn vật - sẽ ở trong các thành tôi đã cho anh em, 20 cho đến khi Ðức Chúa ban cho anh em của anh em được an cư lạc nghiệp như anh em, và chính họ cũng chiếm hữu đất mà Ðức Chúa, Thiên Chúa của anh em, ban cho họ ở bên kia sông Gio-đan; bấy giờ anh em mỗi người sẽ trở về phần đất sở hữu của mình, phần đất tôi đã cho anh em." 21 Thời ấy, tôi đã truyền cho ông Giô-suê rằng: "Chính mắt anh đã thấy tất cả cách xử sự của Ðức Chúa, Thiên Chúa của anh em, đối với hai vua ấy; Ðức Chúa cũng sẽ xử sự như vậy với các vương quốc anh sắp đi qua. 22 Anh em đừng sợ chúng, vì chính Ðức Chúa, Thiên Chúa của anh em, chiến đấu cho anh em."
23 Thời ấy, tôi đã năn nỉ Ðức Chúa rằng: 24 "Lạy Chúa là Ðức Chúa, Ngài đã bắt đầu cho tôi tớ Ngài thấy Ngài thật vĩ đại và tay Ngài mạnh mẽ. Có thần nào trên trời dưới đất thực hiện được những công trình và những chiến công như Ngài? 25 Xin cho con được sang qua sông Gio-đan và nhìn thấy miền đất tốt tươi ở bên kia sông, miền núi tốt tươi ấy và núi Li-băng." 26 Vì anh em, Ðức Chúa bất bình với tôi, Người không nghe tôi; Ðức Chúa phán với tôi: "Ðủ rồi! Ðừng bao giờ nói với Ta về chuyện ấy nữa! 27 Hãy lên đỉnh Pít-ga, ngước mắt nhìn về phía tây, phía bắc, phía nam, phía đông, và mở mắt ra mà xem, vì ngươi sẽ không được sang qua sông Gio-đan này. 28 Hãy truyền lệnh cho Giô-suê, hãy làm cho nó nên mạnh mẽ và can đảm, vì chính nó sẽ dẫn đầu dân này qua sông, và chính nó sẽ cho chúng hưởng đất mà ngươi sẽ thấy, làm gia nghiệp."
29 Vậy chúng ta đã ở lại thung lũng, đối diện với Bết Pơ-o.

CHIA SẺ

Phần gia sản để công bố (1-11). Được hướng dẫn bởi ý muốn của Thiên Chúa và củng cố bởi lời hứa của Ngài, dân chúng đã chiến thắng từ trận chiến này sang trận chiến khác. Phải chăng vì sự cứng lòng của họ, mà thế hệ xưa đã không có được chiến thắng trong vùng đất Ca-na-an bốn mươi năm về trước. Tường cao cổng kín không thành vấn đề với Thiên Chúa (Ds 13:26-33). Ngài chỉ bất lực trước sự cứng lòng của chúng ta. Tội nào trong cuộc sống của bạn, đang ngăn chặn ân sủng của Thiên Chúa không thể chạm đến cuộc sống của bạn ?
Lời hứa cần phải giữ (12-22). Những chi tộc được định cư ở phía đông của sông Gio-đan đã hứa sẽ băng qua sông và giúp để chinh phục vùng đất Ca-na-an (Ds 32:16-23). Giờ đây phần đất đó đã thuộc về họ, Ru-ben và Gát đã có thể ổn định chỗ ở và tránh được rất nhiều nguy hiểm, nhưng họ đã giữ lời hứa. Thiên Chúa nghe lời hứa của chúng ta và chờ xem những lời hứa đó một cách hết sức nghiêm túc. (Ds 30:2; Gv 5:1-5.) Mỗi ngày có biết bao nhiêu lần chúng ta đưa ra những lời hứa hẹn, có khi nào bạn ngồi nghĩ lại xem mình đã không thực hiện được bao nhiêu điều mà mình đã hứa trong một ngày trôi qua ? Tuần rồi, có bao nhiêu người nhờ cầu nguyện và bạn đã đồng ý với họ, vậy bạn có nghiêm túc thực hiện điều mình hứa ?
Trừng phạt phải hứng chịu (23-29). Bởi vì thái độ bất tuân của mình tại Ca-đê (Ds 20:1-13), Mô-sê đã không được phép vào Ca-na-an, mặc dù ông đã cầu nguyện một cách sốt sắng để Đức Chúa thay đổi. Ông đã thấy được đất hứa và trao cho dân một người lãnh đạo để dẫn đưa họ vào trong vùng đất này. Ông cũng được quay lại vùng đất này nhiều thế kỷ sau đó khi Đức Giêsu biến hình (Mt 17:1-3). Một số những thất vọng trong cuộc sống sẽ có được những bù đắp khi mà vinh quang ngự đến. Hãy kiên nhẫn ! Mô-sê đã đánh mất cơ hội vào đất hứa vì bất tuân, đâu là những mất mát vì thái độ bất tuân của bạn ?

2 nhận xét:

  1. 1. Khi bất tuân Thiên Chúa, ta sẽ bị trừng phạt. Trừng phạt ở đây được hiểu theo nghĩa : làm cho hiểu thế nào là đúng, là được phép thực hiện, và thế nào là sai, là không được phép thực hiện.
    Có thể có hai thái độ đối lập khi bị trừng phạt :
    - Hoặc là tỏ ra bất mãn, không chấp nhận việc bị thu hồi 1 quyền lợi mà chỉ có thể tiếp tục được nhận lãnh khi còn tuân phục,
    - hoặc là tỏ ra hối hận vì thái độ bất tuân phục đã có, nhận lỗi và thật lòng ao ước sửa chữa để được đón nhận trở lại.
    Mô-sê đã chọn thái độ ứng xử thứ hai.

    2. Từ khi đọc sách Xuất hành, rồi Lê-vi, Dân số tôi cứ thắc mắc một điều : ông Mô-sê là người được Thiên Chúa chọn để giao sứ mang rất lớn là dẫn đưa đoàn dân Ít-ra-en ra khỏi xứ Ai-cập để đến vùng đất hứa Ca-na-an. Ông đã nhận lãnh một trách nhiệm quá lớn so với thực lực của mình, và rồi Thiên chúa như một hậu thuẫn lớn mạnh, đứng sau ông để dạy dỗ, trợ sức, ban ơn đặc biệt cho ông để ông hoàn thành nhiệm vụ đã nhận với TC. Vậy mà chỉ một lần bất tuân phục TC, ông đã bị trừng phạt ngay : ông mất quyền được đặt chân vào vùng đất hứa.

    Tôi tự hỏi sao ông không "phân bua", không "kể công" với TC : "Người không thể vì tất cả những vất vả, những lo toan, những gì con đã làm mà "xí xóa" cho con 1 lần sao ? Phải chăng Người đã không công bằng với con ?"; mà trái lại, ông lại một mực khiêm tốn chọn thái độ ứng xử thứ hai như nói trên.

    3. Và bây giờ đọc sách Đệ Nhị luật, câu chuyện về Mô-sê bị phạt vẫn còn đó. Nhưng lần này, tôi "sáng" ra rằng :
    - Thiên Chúa không vị nể người "có công trạng" như Mô-sê mà bỏ qua sai lầm dù nhỏ của ông, vốn là người thực thi nhiệm vụ TC giao cho. Điều này dạy cho tôi một bài học về những kì vọng của TC nơi tôi, trong vai trò là người lãnh đạo chính cuộc đời tôi: không được dễ dãi với sai lầm của chính mình.
    - Việc Mô-sê đường đường chính chính công khai cho dân Ít-ra-en biết hình phạt của Thiên Chúa dành cho mình dã cho tôi một bài học lớn về thái độ đón nhận cách khiêm tốn con người yếu đuối của mình : xấu vẫn không che !

    Lạy Chúa, xin Người đừng bao giờ dừng quan tâm, dạy dỗ, uốn nắn con, để con được nên người công chính.

    Trả lờiXóa
  2. Bạn thân mến, đọc chia sẻ của bạn, tôi không khỏi phì cười khi tưởng tượng hình ảnh một ông Mô-sê đang đứng phân bua, giả gieo với Thiên Chúa để được giảm án.

    Nhưng ngay sau đó hình ảnh về "thái độ đón nhận cách khiêm tốn con người yếu đuối của mình" mà bạn được đánh động lại khiến tôi nghĩ đến một hoàn cảnh khác. Tôi nghĩ đến người đã phạm lỗi, đã bị xử phạt, đã thi hành xong án phạt, ví dụ như một tù nhân, bây giờ được tha cho về sau những ngày bị giam cầm. Tôi thấy mình vẫn rất khó mà không nghĩ đến quá khứ tội lỗi của anh ta và thế nào cũng rỉ thầm với người khác là hắn mới ở tù ra đó. Tôi thấy mình rất cần được Thiên Chúa điều chỉnh cái nhìn của mình về con người đã được thanh luyện này.

    Gần hơn, tôi nghĩ về những người đã làm tôi bị tổn thương, dù họ đã cố làm điều tốt hơn để tôi bỏ qua mọi việc, nhưng tôi vẫn chưa dễ dàng đón nhận ngay. Nguyện xin Chúa cho con biết nhìn thấy một con người mới thay vì chỉ nhìn về quá khứ của họ.

    Trả lờiXóa

Kính mời quý ACE chia sẻ cảm nhận hoặc nêu thắc mắc ở đây. Xin cám ơn.
HHTLC