Thứ Bảy, 12 tháng 5, 2012

CHƯƠNG 6 - ĐỆ NHỊ LUẬT

1 Ðây là mệnh lệnh, là những thánh chỉ và quyết định mà Ðức Chúa, Thiên Chúa của anh em, đã truyền phải dạy cho anh em, để anh em đem ra thực hành trong đất anh em sắp sang chiếm hữu.
 2 Như vậy anh (em) cũng như con cháu anh (em) sẽ kính sợ Ðức Chúa, Thiên Chúa của anh (em), mọi ngày trong suốt cuộc đời, tuân giữ tất cả những chỉ thị và mệnh lệnh của Người mà tôi truyền cho anh (em), và anh (em) sẽ được sống lâu. 3 Hỡi Ít-ra-en, hãy nghe và lo đem những điều ấy ra thực hành; như vậy anh (em) sẽ được hạnh phúc và trở nên thật đông đảo, trong miền đất tràn trề sữa và mật, như Ðức Chúa, Thiên Chúa của cha ông anh (em), đã phán với anh (em).
4 Nghe đây, hỡi Ít-ra-en! Ðức Chúa, Thiên Chúa chúng ta, là Ðức Chúa duy nhất. 5 Hãy yêu mến Ðức Chúa, Thiên Chúa của anh (em), hết lòng hết dạ, hết sức anh (em). 6 Những lời này tôi truyền cho anh (em) hôm nay, anh (em) phải ghi tạc vào lòng. 7 Anh (em) phải lặp lại những lời ấy cho con cái, phải nói lại cho chúng, lúc ngồi trong nhà cũng như lúc đi đường, khi đi ngủ cũng như khi thức dậy, 8 phải buộc những lời ấy vào tay làm dấu, mang trên trán làm phù hiệu, 9 phải viết lên khung cửa nhà anh (em), và lên cửa thành của anh (em).

Hãy yêu mến Ðức Chúa, Thiên Chúa của anh (em), hết lòng hết dạ, hết sức anh (em)

10 Khi Ðức Chúa, Thiên Chúa của anh (em), đưa anh (em) vào đất Người đã thề với cha ông anh (em), là ông Áp-ra-ham, ông I-xa-ác và ông Gia-cóp, rằng Người sẽ ban cho anh (em); khi anh (em) được những thành lớn và đẹp mà anh (em) đã không xây, 11 những nhà đầy mọi thứ của cải mà anh (em) đã không để vào đó, những bể nước đào sẵn mà anh (em) đã không đào, những vườn nho và vườn ô-liu mà anh (em) đã không trồng; khi anh (em) được ăn uống no nê, 12 thì phải ý tứ đừng quên Ðức Chúa, Ðấng đã đưa anh (em) ra khỏi đất Ai-cập, khỏi cảnh nô lệ. 13 Chính Ðức Chúa, Thiên Chúa của anh (em), là Ðấng anh (em) phải kính sợ; chính Người là Ðấng anh (em) phải phụng thờ; anh (em) sẽ nhân danh Người mà thề.
 Kêu gọi trung thành
14 Anh em không được theo những thần khác trong số các thần của các dân chung quanh anh em, 15 vì Ðức Chúa, Thiên Chúa của anh (em), Ðấng ở giữa anh (em), là một vị thần ghen tương; hãy coi chừng kẻo Ðức Chúa, Thiên Chúa của anh (em), nổi cơn thịnh nộ với anh (em) và tiêu diệt anh (em), không còn cho sống trên mặt đất. 16 Anh em đừng thách thức Ðức Chúa, Thiên Chúa của anh em, như anh em đã thách thức ở Ma-xa.17 Phải cẩn thận giữ các mệnh lệnh của Ðức Chúa, Thiên Chúa của anh em, cũng như các thánh ý và thánh chỉ Người đã truyền cho anh (em). 18 Anh (em) phải làm điều Ðức Chúa coi là ngay thẳng và tốt lành, để anh (em) được hạnh phúc và được vào chiếm hữu miền đất tốt tươi mà Ðức Chúa đã thề hứa với cha ông anh (em): 19 Ðức Chúa sẽ đẩy lui mọi kẻ thù của anh (em) cho khuất mắt anh (em), như Người đã phán.
20 Mai ngày khi con anh (em) hỏi anh (em) rằng: "Vì sao có các thánh ý, thánh chỉ, quyết định mà Ðức Chúa, Thiên Chúa chúng ta, đã truyền cho quý vị?" 21 Anh (em) sẽ trả lời cho con anh (em): "Chúng ta xưa làm nô lệ cho Pha-ra-ô bên Ai-cập, nhưng Ðức Chúa đã ra tay uy quyền đưa chúng ta ra khỏi Ai-cập. 22 Trước mắt chúng ta, Ðức Chúa đã thực hiện những điềm thiêng dấu lạ lớn lao và khủng khiếp, phạt Ai-cập, phạt Pha-ra-ô và tất cả triều đình vua ấy. 23 Còn chúng ta, Người đã đưa ra khỏi đó, để dẫn chúng ta vào và ban cho chúng ta đất Người đã thề hứa với cha ông chúng ta. 24 Ðức Chúa đã truyền cho chúng ta đem ra thực hành tất cả những thánh chỉ này và kính sợ Ðức Chúa, Thiên Chúa chúng ta, để chúng ta được hạnh phúc mọi ngày và để Người cho chúng ta được sống, như ngày hôm nay. 25 Chúng ta sẽ là người công chính, nếu chúng ta lo đem ra thực hành tất cả mệnh lệnh này trước nhan Ðức Chúa, Thiên Chúa chúng ta, như Người đã truyền cho chúng ta."

CHIA SẺ

Câu 4 trong chương này được gọi là “Shema,” trong tiếng Do thái nghĩa là “nghe.” Người Do thái sốt sắng lập lại câu này nhiều lần trong ngày để khẳng định niềm tin của mình nơi Đức Chúa. Việc thờ cúng các thần ngoại luôn luôn là một mối đe dọa đối với dân Ít-ra-en, và với việc tuyên bố niềm tin này nhắc nhở những người Do thái rằng Đức Chúa là Thiên Chúa đích thật hằng sống, Đấng xứng đáng thờ phượng và tuân phục (x. 1Ga 5:21).
Chúng ta phải yêu mến Thiên Chúa với trọn trái tim mình qua việc giữ trọn Lời Ngài trong mọi ngày của đời minh (c.2). Ngài không chấp nhận việc thờ phượng hoặc vâng phục nửa vời (Ep 6:6; 1Ga 5:3).
Chúng ta bày tỏ tình yêu của mình dành cho Ngài như thế nào ? Qua việc nghe và tuân giữ Lời Ngài và qua việc chia sẻ với người khác. Nếu chúng ta yêu mến Chúa, chân lý của Ngài sẽ là một phần trong những câu chuyện đàm thoại mỗi ngày của chúng ta. Chúng ta cũng bày tỏ tình yêu của mình dành cho Ngài qua việc nhìn nhận những phúc lành Chúa ban. Những lúc thịnh vượng trở nên những thời điểm của cám dỗ nếu chúng ta đón nhận những quà tặng nhưng thất bại khi không biết cảm ơn Đấng Tặng Quà (10-15). (x. Pl 4:11-13; Gc 1:17.)
Thỉnh thoảng những sự cố đã xảy ra ngoài ý muốn của chúng ta do chúng ta quên : một vết cháy khi ủi đồ, nước lênh láng căn phòng do quên tắt vòi nước, lỡ một cuộc hẹn do quên thời gian… và có cả những biến cố do quên đã gây nên những hậu quả nghiêm trọng để lại sự ân hận suốt cả đời. Chương 6 trong sách Đệ nhị luật nói với chúng ta mức độ quan trọng như thế nào khi chúng ta dạy cho gia đình của mình ghi nhớ rằng Thiên Chúa phải chiếm vị trí cao nhất trong cuộc sống của chúng ta. Bạn đã thực hiện điều này như thế nào ?

2 nhận xét:

  1. Xin Chua luon la uu tien trong moi du tinh, lua chon, va quyet dinh cua chung con, nhg nguoi song on goi lam Cha Me, de chung con biet thong truyen cho con cai minh long yeu men va kinh so Thien Chua.
    Lê Cúc

    Trả lờiXóa
  2. Tấm hình minh hoạ của chương 6 này đã cùng con sống trọn tuần này. Yêu mến Thiên Chúa không phải là trưng bày bàn thờ Chúa rực rỡ với bông hoa, lung linh ánh nến, nghi ngút khói hương. Nhưng yêu mến Thiên Chúa lại chính là mở rộng vòng tay ôm choàng lấy anh chị em mình. Nét vẽ đơn sơ đã nói với con thật nhiều điều. Đơn sơ như trẻ nhỏ để được vào Nước Trời; đơn sơ của tâm tình con thảo; đơn sơ của tâm hồn không biết lọc lừa, giận ghét; đơn sơ trong nụ cười chân tình, bao dung....Vòng tay phải mở ra mới có thể ôm choàng người khác. Tâm hồn con phải mở ra để ơn Chúa đi vào hầu con có thể đón nhận người anh chị em đang làm con tổn thương. Chẳng ai ôm người khác với hai bàn tay nắm lại. Bao lâu con cứ nghĩ về mình với những điều uất ức, bấy lâu các ngón tay của con nắm lại thành nắm đấm, không thể xoè ra được để ôm người anh chị em con, nhưng chỉ như trực đấm vào mặt họ vậy. Có những cái ôm xiết chặt, chân tình của người thân, bạn bè trao nhau; nhưng cũng có những cái ôm hời hợt, giả tạo vì mục đích cần được đạt đến của những chính khách, thương gia; và cũng đã có cái ôm phản bội của Giu-đa bán Thầy.

    Chúa ơi, phải chăng khi tình yêu xuất phát từ khối óc, lý trí sẽ dẫn con đến thứ tình yêu gượng ép không? Con hiểu điều Chúa đang mời gọi con là yêu "kẻ thù" bây giờ của con, chân thành chứ không gượng ép. Con không thể nói yêu Chúa bằng môi miệng mà thôi. Xin hãy đổ vào tim con tình yêu quên mình của Chúa, để con cũng có thể quên được nỗi đau của mình mà chân thành tha thứ cho người anh chị em của con, mà ôm họ vào lòng, vì họ cũng là hình ảnh của Chúa nữa mà. Con chân thành cầu xin như vậy, lạy Chúa là Cha rất nhân từ của con.

    Trả lờiXóa

Kính mời quý ACE chia sẻ cảm nhận hoặc nêu thắc mắc ở đây. Xin cám ơn.
HHTLC