Chủ Nhật, 17 tháng 6, 2012

CHƯƠNG 7 - SÁCH GIÔ-SUÊ

Tội không thi hành án biệt hiến
1 Nhưng con cái Ít-ra-en đã can tội không thi hành án biệt hiến: ông A-khan, con ông Các-mi,
cháu ông Dáp-đi, chắt ông De-rác, thuộc chi tộc Giu-đa, đã lấy đồ vật trong số những thứ bị án biệt hiến. Nên Ðức Chúa nổi cơn thịnh nộ với con cái Ít-ra-en.

Thất bại ở thành Ai
2 Từ Giê-ri-khô, ông Giô-suê sai người đến thành Ai ở gần Bết A-ven, về phía đông Bết Ên. Ông nói với họ: "Hãy lên do thám xứ ấy!" Họ lên do thám thành Ai. 3 Họ trở về với ông Giô-suê và nói: "Ðừng đưa cả dân lên! Chỉ cần khoảng hai hoặc ba ngàn người lên mà đánh thành Ai. Ðừng làm khổ toàn dân trong vụ này, vì bọn kia không đông mấy!"
4 Vậy có chừng ba ngàn người trong dân đã lên đó, nhưng họ đã chạy trốn trước mặt người thành Ai. 5 Người thành Ai đã giết khoảng ba mươi sáu người của họ. Người thành Ai đuổi theo họ từ đàng trước cổng thành đến Sơ-va-rim, và đánh bại họ ở chỗ dốc. Tâm thần của dân sợ hãi như muốn chảy tan ra như nước.

Ông Giô-suê cầu nguyện
Ông Giô-suê xé áo mình ra
6 Ông Giô-suê xé áo mình ra, và cùng với các kỳ mục Ít-ra-en sấp mặt xuống đất trước Hòm Bia Ðức Chúa, cho đến chiều. Họ rắc bụi lên đầu. 7 Ông Giô-suê nói: "Ôi! Lạy Chúa là Ðức Chúa, sao Ngài lại đem dân này qua sông Gio-đan mà nộp chúng con vào tay người E-mô-ri để huỷ diệt chúng con? Giá chúng con được định cư bên kia sông Gio-đan, thì có hơn không? 8 Xin đoái thương, lạy Chúa, con biết nói gì đây, sau khi Ít-ra-en phải quay lưng chạy trốn các địch thù? 9 Người Ca-na-an và mọi dân cư trong xứ sẽ nghe biết tin này. Họ sẽ quay lại chống chúng con và xoá tên chúng con khỏi mặt đất. Khi đó, Ngài sẽ làm gì để chứng tỏ danh Ngài vĩ đại?"
Ông Giô-suê cùng với các kỳ mục Ít-ra-en sấp mặt xuống đất trước Hòm Bia Ðức Chúa cho đến chiều

 Ðức Chúa trả lời
10 Ðức Chúa phán với ông Giô-suê: "Ðứng dậy đi! Sao ngươi cứ sấp mặt xuống đất như vậy? 11 Ít-ra-en đã phạm tội, hơn nữa, chúng đã vi phạm giao ước mà Ta đã truyền cho chúng phải giữ; chúng đã dám lấy cả đồ vật bị án biệt hiến, chúng đã dám lấy trộm, giấu đi và bỏ vào đồ đoàn của chúng! 12 Vì thế, con cái Ít-ra-en sẽ không thể đương đầu với địch thù của chúng. Chúng sẽ quay lưng chạy trốn các địch thù, vì chúng đã trở nên những kẻ mang án tru hiến. Ta sẽ không ở với các ngươi nữa, nếu các ngươi không loại khỏi các ngươi những đồ vật bị án biệt hiến. 13 Ðứng dậy đi! Hãy làm cho dân được nên thánh. Ngươi sẽ nói: Anh em hãy lo cho mình được nên thánh để chuẩn bị cho ngày mai, vì Ðức Chúa, Thiên Chúa của Ít-ra-en, phán thế này: Hỡi Ít-ra-en, giữa các ngươi có một đồ vật bị án biệt hiến. (Các) ngươi sẽ không thể đương đầu với địch thù của (các) ngươi, bao lâu các ngươi không cất khỏi các ngươi đồ vật ấy. 14 Sáng mai, các ngươi sẽ tiến đến theo từng chi tộc. Chi tộc nào Ðức Chúa đã dùng thăm mà chỉ định, sẽ tiến đến theo từng thị tộc. Thị tộc nào Ðức Chúa đã dùng thăm mà chỉ định, sẽ tiến đến theo từng gia đình. Gia đình nào Ðức Chúa đã dùng thăm mà chỉ định, sẽ tiến đến từng người một. 15 Kẻ nào bị chỉ định bởi việc bắt thăm vì có liên quan đến án biệt hiến, thì sẽ bị thiêu cùng với tất cả đồ vật của nó; vì nó đã vi phạm giao ước của Ðức Chúa, và vì nó đã làm một điều ô nhục trong Ít-ra-en."

Tìm được thủ phạm và ra hình phạt
16 Sáng hôm sau, ông Giô-suê dậy sớm và cho dân Ít-ra-en tiến đến theo chi tộc: chi tộc Giu-đa bắt trúng thăm. 17 Ông cho các thị tộc Giu-đa tiến đến, và thị tộc De-rác bắt trúng thăm; ông cho thị tộc De-rác tiến đến theo từng gia đình; và gia đình Dáp-đi bắt trúng thăm. 18 Ông cho gia đình Dáp-đi tiến đến từng người một, và A-khan, con ông Các-mi, cháu ông Dáp-đi, chắt ông De-rác, thuộc chi tộc Giu-đa, bắt trúng thăm.
Quả thật, con đã đắc tội với Ðức Chúa
19 Ông Giô-suê bảo A-khan: "Này ngươi, hãy tôn vinh Ðức Chúa, Thiên Chúa của Ít-ra-en, và hãy suy tôn Người! Hãy thú thật với ta những gì ngươi đã làm, đừng giấu giếm gì cả." 20 A-khan trả lời ông Giô-suê: "Quả thật, con đã đắc tội với Ðức Chúa, Thiên Chúa của Ít-ra-en, đây là điều con đã làm: 21 Trong số chiến lợi phẩm, con trông thấy một chiếc áo khoác đẹp miền Sin-a, hai ký bạc và một thỏi vàng cân nặng hơn nửa ký, vì lòng tham, con đã lấy; các vật ấy được chôn dưới đất, ở giữa lều của con, và bạc thì ở bên dưới."

22 Ông Giô-suê sai người chạy tới lều A-khan; quả thật chiếc áo khoác được chôn trong lều, còn bạc thì ở dưới. 23 Họ lấy tất cả ra khỏi lều, mang về cho ông Giô-suê và toàn thể con cái Ít-ra-en, rồi đổ ra trước nhan Ðức Chúa.

Tìm thấy một chiếc áo khoác đẹp miền Sin-a, hai ký bạc và một thỏi vàng cân nặng hơn nửa ký ở lều A-khan

24 Khi ấy, ông Giô-suê đem A-khan, con ông De-rác đi, cùng với bạc, áo khoác, nén vàng, cũng như con trai, con gái, bò lừa, chiên dê, lều trại và tất cả những gì của nó. Toàn thể Ít-ra-en cùng đi với nó. Người ta đem chúng lên cánh đồng A-kho.
25 Ông Giô-suê bảo: "Sao ngươi lại gây hoạ cho chúng ta? Xin Ðức Chúa giáng hoạ cho ngươi hôm nay!" Toàn thể Ít-ra-en ném đá A-khan. Họ ném đá và thiêu những gì còn lại.
26 Rồi người ta chất một đống đá lớn trên A-khan. Ðống đá ấy vẫn còn cho đến ngày nay. Bấy giờ, Ðức Chúa nguôi cơn thịnh nộ. Vì thế, người ta gọi nơi này là "cánh đồng A-kho" cho đến ngày nay.
Người ta chất một đống đá lớn trên A-khan. Ðống đá ấy vẫn còn cho đến ngày nay

CHIA SẺ

Chúng ta có thể bị cám dỗ ngay khi đang chiến thắng. Những người do thám bị cám dỗ về thói tự phụ và A-khan bị cám dỗ về lòng tham. A-khan đáng lý phải tập trung vào những trách nhiệm của người lính, nhưng mắt ông đã bị lạc lối và ông bước đi trong tội (c.21; x Stk 3:6). Ông đã xem giá trị của những chiến lợi phẩm lớn hơn việc vâng phục Thiên Chúa (Tv 119:162). Vua Sa-un đã mắc phải cùng một lỗi này (1Sm 15).
Chúng ta chẳng bao giờ phạm tội một mình. Thiên Chúa nhìn dân Ngài như một tập thể, vì thế tội của A-khan cũng là tội của toàn thể đất nước (x. 1Cr 12:12-27). Tội của một người đã đem đến cái chết cho ba mươi sáu người lính.
Tội là tác nhân chính đem đến sự thất bại. Bí mật của thành công là biết và vâng theo Lời Chúa (Gs 1:8), và A-khan đã biết điều này. Nhưng ông đã cố ý bất tuân Thiên Chúa và đã đem đến sự thất bại của đồng đội, bỏ rơi Thiên Chúa, và mất tinh thần đối với người chỉ huy. Giô-suê đã bắt đầu nhìn lui thay vì nhìn tới. (c.7) !
Tội không thể nào dấu kín mãi mãi. Có những thời khắc để cầu nguyện về một khó khăn, và thời khắc để trỗi dậy và giải quyết vấn đề đó. Trừng phạt đối với chúng ta là khốc liệt, nhưng A-khan đã biết các quy tắc. Điều quan trọng là vinh quang của Thiên Chúa (c.9).
Những người Do thái đã dựng lên một đống đá, lúc này đây, đó là bằng chứng của những rắc rối (“A-khan”) về tội đã gây ra, nhưng khi đọc trong sách Hô-sê 2:17 sẽ thấy vui mừng.
Tôi đã thấy, đã nảy lòng tham, đã lấy, và đã chôn giấu : đây là tiến trình phạm tội của A-khan và của mọi người chúng ta. Khởi đi từ cái nhìn, đưa đến sự thèm muốn, sau đó tìm kiếm cơ hội để có được, và cuối cùng là che giấu tội của mình. Điều đó có nghĩa là họ cũng chẳng có cơ hội để vui hưởng vì họ phải giấu kín đi cho người khác khỏi biết. Tuy nhiên, vẫn có Đấng biết hết. Khi bạn sở hữu những điều bị cấm, hay làm những việc không được phép, điều đó có lợi gì cho bạn không ? Có hữu ích gì chăng khi một kho tàng mà bạn đang chôn dấu để không có ai phát hiện ra tội của bạn ?
Tuy nhiên, Thiên Chúa vẫn ban chiến thắng cho con cái ngài khi họ biết khiêm tốn và hoán cải !

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Kính mời quý ACE chia sẻ cảm nhận hoặc nêu thắc mắc ở đây. Xin cám ơn.
HHTLC