Thứ Hai, 23 tháng 7, 2012

CHƯƠNG 18 - SÁCH THỦ LÃNH


Những người thuộc chi tộc Ðan đi kiếm đất
1 Thời ấy Ít-ra-en không có vua. Cũng thời ấy chi tộc Ðan đang tìm đất làm gia nghiệp để định cư, vì cho tới ngày đó họ không được lãnh phần gia nghiệp riêng giữa các chi tộc Ít-ra-en.
 2 Vậy con cái Ðan sai năm người dũng cảm trong thị tộc của họ, ra khỏi ranh giới Xo-rơ-a và Ét-ta-ôn, rảo quanh khắp xứ để do thám. Họ nói với những người này: "Các anh hãy đi do thám đất đai." Năm người đi vào vùng núi Ép-ra-im. Ðến gần nhà ông Mi-kha và qua đêm tại đây. 3 Vì họ ở cạnh nhà ông Mi-kha, nên đã nhận ra tiếng của chàng thanh niên Lê-vi; họ đã rẽ qua đó và nói với anh: "Ai đã bảo anh tới đây? Anh làm gì ở đây? Chuyện gì đã xảy ra cho anh tại đây?" 4 Anh trả lời họ: "Ông Mi-kha đã làm cho tôi thế này thế này: ông đã thuê tôi và tôi đã trở thành tư tế của ông." 5 Họ nói với anh: "Xin anh thỉnh vấn Thiên Chúa cho chúng tôi biết công cuộc chúng tôi đang theo đuổi có thành tựu hay không." 6 Thầy tư tế bảo họ: "Các anh cứ đi bình an; Ðức Chúa để mắt nhìn xem công cuộc các anh đang theo đuổi."
7 Năm người ấy ra đi. Họ vào La-gít và thấy dân chúng ở đây an cư lạc nghiệp theo kiểu người Xi-đôn, yên lành và an tâm, không thiếu hụt gì trong xứ. Dân chúng thừa hưởng của cải, lại ở xa người Xi-đôn, và không có chuyện gì với ai cả. 8 Năm người ấy trở về với anh em ở Xo-rơ-a và Ét-ta-ôn. Anh em họ hỏi: "Thế nào?" 9 Họ đáp: "Ðứng lên! Chúng ta hãy lên đánh chúng! Vì chúng tôi đã thấy xứ đó: Thật là tuyệt vời! Thế mà các anh cứ điềm nhiên! Ðừng chần chừ nữa: đi đi, vào chiếm lấy xứ ấy! 10 Tới nơi các anh sẽ gặp một dân yên lành, một xứ mênh mông bốn bề bát ngát. Chắc chắn là Thiên Chúa đã trao đất ấy vào tay các anh: Ðó là một nơi không thiếu hụt gì trên mặt đất."
Cuộc di dân của họ Ðan
11 Vậy một số người thuộc chi tộc Ðan, là sáu trăm người được võ trang để chiến đấu, đã rời khỏi nơi ấy, từ Xo-rơ-a và từ Ét-ta-ôn. 12 Họ tiến lên đóng trại tại Kia-giát Giơ-a-rim miền Giu-đa. Bởi thế người ta gọi nơi ấy là Trại Ðan cho tới ngày nay. Nơi ấy ở phía tây Kia-giát Giơ-a-rim. 13 Từ đấy họ qua vùng núi Ép-ra-im và đến tận nhà ông Mi-kha.
14 Năm người đã đi thăm dò đất La-gít lên tiếng nói với anh em họ: "Các anh biết không? Trong các ngôi nhà đó có một ê-phốt, mấy te-ra-phim, một tượng, một hình đúc bằng kim khí. Vậy bây giờ các anh nghĩ xem phải làm gì." 15 Họ rẽ qua hướng đó, vào nhà thầy Lê-vi trẻ tuổi, trong nhà ông Mi-kha, và chào hỏi thầy, 16 đang khi sáu trăm người trong số con cái họ Ðan, được võ trang để chiến đấu, chực sẵn ở ngưỡng cửa. 17 Năm người đã đi thăm dò đất và đã vào đấy, liền lấy tượng, ê-phốt, te-ra-phim và hình đúc bằng kim khí đang khi thầy tư tế chực sẵn ở ngưỡng cửa cùng với sáu trăm người được võ trang để chiến đấu. 18 Vậy những người ấy đã vào nhà ông Mi-kha lấy tượng, ê-phốt, te-ra-phim và hình đúc bằng kim khí. Nhưng thầy tư tế nói với họ: "Các anh làm gì thế?" 19 Họ bảo thầy: "Im! Lấy tay bịt miệng lại và đi theo chúng tôi, thầy sẽ là sư phụ và tư tế của chúng tôi. Thầy làm tư tế cho gia đình của một người hơn là cho cả một chi tộc và một thị tộc trong Ít-ra-en sao?" 20 Thầy Tư tế, lòng đầy phấn khởi, liền cầm lấy ê-phốt, te-ra-phim và hình đúc bằng kim khí, rồi nhập đoàn với họ.
21 Họ lui gót ra đi. Họ để đàn bà, con trẻ, súc vật và hành lý đi trước. 22 Khi những người ấy đã đi xa nhà ông Mi-kha, thì hàng xóm láng giềng của ông Mi-kha tri hô lên, và rượt theo con cái Ðan. 23 Họ gọi theo con cái Ðan; những người này quay lại, nói với ông Mi-kha: "Chuyện gì mà ông la ó thế?" 24 Ông trả lời: "Các ngươi đánh cắp tượng thần ta đã làm, lại còn rước cả tư tế đi, thì ta còn gì nữa? Vậy mà còn hỏi "Chuyện gì thế", thế là thế nào?" 25 Con cái Ðan đáp: "Ðừng bắt chúng tôi phải nghe ông nói nữa, kẻo những kẻ bực bội sẽ tấn công các người, và ông cùng gia đình ông sẽ mất mạng." 26 Rồi con cái Ðan tiếp tục đi. Còn ông Mi-kha, thấy họ mạnh hơn mình, thì quay gót trở về nhà.
Chiếm La-gít. Thiết lập họ Ðan và nhà thờ.
27 Các người ấy lấy tượng ông Mi-kha đã làm, và đem theo thầy tư tế đã ở với ông; rồi họ đánh La-gít, chống một dân yên lành và an tâm. Họ dùng lưỡi kiếm chém giết dân ấy và nổi lửa đốt thành. 28 Không có ai tiếp cứu, vì thành ấy ở xa Xi-đôn và không có liên hệ gì với ai cả. Thành ấy nằm trong thung lũng gần Bết Rơ-khốp. Họ xây lại thành và định cư ở đấy. 29 Họ đặt tên thành là Ðan, theo tên ông tổ của họ là Ðan, con của ông Ít-ra-en. Thực ra trước kia tên thành là La-gít. 30 Con cái Ðan dựng tượng ấy lên mà thờ. Ông Giơ-hô-na-than, con ông Ghéc-sôm, cháu ông Mơ-na-se, ông và con cái ông làm tư tế cho họ Ðan mãi tới ngày dân trong nước bị lưu đày. 31 Vậy tượng ông Mi-kha đã làm, thì họ dựng lên mà thờ, trong suốt thời gian có nhà Thiên Chúa ở Si-lô.

CHIA SẺ

Sự hư hỏng trong gia đình rồi sẽ ảnh hưởng ra ngoài xã hội; trong trường hợp này, ảnh hưởng đó lan ra toàn chi tộc. Một lý thuyết sai lạc sẽ giống như men: nó phát triển một cách thầm lặng và ảnh hưởng đến mọi sự mà nó tiếp xúc (Ga 5:7-9).
Con cái Đan đã công bố gia sản của họ (Gs 19:40-48), nhưng sự xâm lấn của kẻ thù đã buộc họ tìm nơi định cư mới. Nếu các chi tộc trung thành với Thiên Chúa, kẻ thù chẳng có thể nào truất phế họ, và họ đã vui hưởng gia sản của mình.
Hãy xem cách họ tìm một nơi ở mới ! Những người Đan đã bắt cóc vị tư tế làm công của một tôn giáo giả và lấy cắp các ngẫu tượng. Rồi họ giết những người vô tội, là những người đang sống trong một nơi “không có liên hệ gì với ai” (c.28), là một điều nguy hiểm vào thời bấy giờ. Đỉnh cao của mọi việc là họ dựng nên trung tâm thờ phượng ngẫu tượng cho chính mình, qua đó công khai việc bất tuân Lời Chúa.
Họ sống trong một nơi được mô tả “không thiếu hụt gì trên mặt đất” (c.10); tuy nhiên, họ thiếu mọi thứ mà Thiên Chúa muốn ban cho họ từ trời cao. Sự thịnh vượng giả tạo cho họ sự an toàn không thực mà điều đó chẳng kéo dài được lâu.
Thất bại của chi tộc Đan trong việc đuổi những người E-mô-ri ra khỏi lãnh thổ của họ, không phải vì họ không có sức mạnh, nhưng vì họ thiếu niềm tin. Đây cũng là một cảnh báo cho mỗi người chúng ta rằng: tôi không nên quyết định làm bất cứ điều gì khác với điều mà Thiên Chúa đã hướng dẫn tôi làm ngay cả  khi dường như điều đó có vẻ là một giải pháp dễ dàng hơn. Đâu là giải pháp bạn đang chọn lựa cho những khó khăn bạn đối diện, liệu điều đó có phải là chọn lựa theo ý Chúa muốn ?

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Kính mời quý ACE chia sẻ cảm nhận hoặc nêu thắc mắc ở đây. Xin cám ơn.
HHTLC