Thứ Hai, 24 tháng 9, 2012

CHƯƠNG 24 - SÁCH SA-MU-EN 2

Cuộc điều tra dân số (1 Sb 21: 1-6)
1 Ðức Chúa lại nổi giận với Ít-ra-en, và Người xúi giục vua Ða-vít gây hoạ cho họ. Người phán: "Hãy đi đếm dân Ít-ra-en và người Giu-đa."
2 Vua bảo ông Giô-áp, tướng chỉ huy quân lực, đang ở với vua: "Hãy rảo khắp các chi tộc Ít-ra-en, từ Ðan tới Bơ-e Se-va, và điều tra nhân khẩu để ta biết dân số." 3 Ông Giô-áp thưa với vua: "Ước chi Ðức Chúa, Thiên Chúa của ngài, làm cho dân tăng lên gấp trăm lần con số hiện nay, và ước chi chính mắt của đức vua là chúa thượng tôi được thấy! Nhưng tại sao đức vua là chúa thượng tôi lại muốn điều ấy?" 4 Tuy nhiên, lời vua buộc ông Giô-áp và các tướng chỉ huy quân lực; ông Giô-áp và các tướng chỉ huy quân lực đang ở trước mặt vua đã ra đi điều tra dân số Ít-ra-en.
5 Họ đi qua sông Gio-đan và đóng trại ở A-rô-e, ở phía nam của thành nằm giữa thung lũng Gát, rồi đi về phía Gia-de. 6 Họ đến miền Ga-la-át và Vùng đất thấp ở Khót-si, rồi đến Ðan Gia-an và vòng về Xi-đôn. 7 Họ đến Tia, một thành luỹ kiên cố, và mọi thành của người Khi-vi và của người Ca-na-an, rồi họ ra vùng Ne-ghép của Giu-đa, tại Bơ-e Se-va. 8 Họ đã rảo qua khắp xứ, và sau chín tháng hai mươi ngày, họ về Giê-ru-sa-lem. 9 Ông Giô-áp nộp cho vua con số của cuộc điều tra dân số: Ít-ra-en có tám trăm ngàn chiến binh biết tuốt gươm, và Giu-đa có năm trăm ngàn.
Bệnh dịch. Thiên Chúa tha thứ. (1 Sb 21: 7-17)
10 Vua Ða-vít áy náy trong lòng sau khi đã kiểm tra dân số như vậy. Vua Ða-vít thưa cùng Ðức Chúa: "Con đã phạm tội nặng khi làm như thế. Giờ đây, lạy Ðức Chúa, xin bỏ qua lỗi lầm của tôi tớ Ngài, vì con đã hành động rất ngu xuẩn." 11 Sáng hôm sau, khi vua Ða-vít dậy, đã có lời Ðức Chúa phán với ngôn sứ Gát, thầy chiêm của vua Ða-vít, rằng: 12 "Hãy đi nói với Ða-vít: Ðức Chúa phán thế này: "Ta đưa ra cho ngươi ba điều. Ngươi hãy chọn lấy một trong ba, và Ta sẽ thực hiện cho ngươi." 13 Vậy ông Gát đến gặp vua Ða-vít, báo cho vua và nói: "Ngài muốn điều gì xảy ra: hoặc bảy năm đói trong toàn nước ngài, hoặc ba tháng chạy trốn trước mặt kẻ thù đuổi theo ngài, hoặc ba ngày ôn dịch? Bây giờ xin ngài suy nghĩ xem tôi phải trả lời thế nào cho Ðấng đã sai tôi." 14 Vua Ða-vít nói với ông Gát: "Tôi lâm vào cảnh rất ngặt nghèo. Thà chúng ta sa vào tay Ðức Chúa còn hơn, vì lòng thương của Người bao la, nhưng ước chi tôi đừng sa vào tay người phàm!"
15 Ðức Chúa giáng ôn dịch xuống Ít-ra-en từ sáng hôm đó cho đến lúc đã định, và từ Ðan tới Bơ-e Se-va, có bảy mươi ngàn người trong dân đã chết. 16 Thiên sứ đưa tay về phía Giê-ru-sa-lem để tàn phá thành, nhưng Ðức Chúa hối tiếc vì tai hoạ đó, và Người bảo thiên sứ có nhiệm vụ tiêu diệt dân: "Ðủ rồi! Bây giờ rút tay lại." Thiên sứ của Ðức Chúa đang ở gần sân lúa của ông A-rau-na, người Giơ-vút. 17 Vua Ða-vít thưa với Ðức Chúa, khi thấy thiên sứ có nhiệm vụ đánh phạt dân, ông nói: "Ngài coi, chính con đã phạm tội, chính con có lỗi; nhưng đàn chiên đó đã làm gì? Xin tay Ngài cứ đè trên con và nhà cha con!"
Vua Ða-vít dựng bàn thờ (1 Sb 21: 18 -27)
18 Ngày hôm đó, ông Gát đến gặp vua Ða-vít và nói với vua: "Xin ngài lên dựng một bàn thờ để kính Ðức Chúa tại sân lúa của ông A-rau-na, người Giơ-vút." 19 Vua Ða-vít đi lên theo lời ông Gát, như Ðức Chúa đã truyền. 20 Ông A-rau-na nhìn xuống, thấy vua và bề tôi đang đi qua phía mình. Ông A-rau-na liền đi ra và sấp mặt xuống đất lạy vua. 21 Ông A-rau-na nói: "Chẳng hay đức vua là chúa thượng tôi đến gặp tôi tớ người có mục đích gì?" Vua Ða-vít nói: "Ðến mua sân lúa của ngươi và xây một bàn thờ để kính Ðức Chúa, hầu chấm dứt tai ương đang làm hại dân." 22 Ông A-rau-na thưa với vua Ða-vít: "Xin đức vua là chúa thượng tôi cứ lấy sân lúa và dâng lên cái gì ngài coi là tốt. Ngài xem: đây có bò làm lễ toàn thiêu, có bàn đạp lúa và ách bò làm củi. 23 Thưa đức vua, tất cả những cái đó, A-rau-na xin dâng đức vua." Ông A-rau-na thưa với vua: "Xin Ðức Chúa, Thiên Chúa của ngài, khứng nhận cho ngài!"
24 Nhưng vua nói với ông A-rau-na: "Không! Ta muốn mua của ngươi, giá cả sòng phẳng, và ta không muốn dâng lên Ðức Chúa, Thiên Chúa của ta, những lễ toàn thiêu mà ta không mất tiền mua." Vua Ða-vít đã trả mười lăm lượng bạc để mua sân lúa và bò. 25 Vua Ða-vít xây một bàn thờ ở đó để kính Ðức Chúa và dâng những lễ toàn thiêu và những lễ kỳ an. Ðức Chúa đã thương đến xứ sở, và tai ương đã chấm dứt không làm hại Ít-ra-en nữa.
CHIA SẺ
Một con tim bướng bỉnh (1-9). Có những tội trong tư tưởng và có những tội nơi xác thịt (2Cr 7:1). Trong sự tự hào của bản thân, Đa-vít đã làm cuộc điều tra dân số, nhưng ông đã không thực hiện nghĩa vụ giữa việc điều tra với nộp tiền chuộc mạng (Xh 30:11-16) và tôn vinh Thiên Chúa. Đức Chúa đã cho Đa-vít chín tháng để thay đổi lòng trí ông, đủ dài tương đương với thời gian “thai ngén tội” để sinh ra sự chết (Gc 1:13-15).
Một con tim đam mê (10-14). Tội của Đa-vít là tội của ý muốn, vì thế Thiên Chúa đã hỏi ông để làm một số quyết định. Ông đã xưng thú tội của mình và đã được tha thứ, nhưng ông vẫn còn phải chịu đau khổ do hậu quả của tội.
Một con tim đau khổ (15-17). Đa-vít có một tấm lòng của người mục tử và chờ đợi để giải thoát cho dân. Thật là khó khăn gấp nhiều lần khi phải chứng kiến những người thân yêu đau khổ hơn cả chính bản thân mình phải trải qua những kinh nghiệm ấy.
Một con tim hy sinh (18-25). Đa-vít đã không chọn lựa cách thức dễ dàng để thoát khỏi. Sự hoán cải là chân thành, và ông đã trả trọn vẹn giá phải trả để minh chứng cho điều đó. Ai trả giá cho những hiến lễ của bạn ? Thật là ân sủng cao vời ! Sa-lô-môn đã xây dựng đền thờ trên tài sản mà Đa-vít đã mua để dựng bàn thờ. Sa-lô-môn là con của Bat se-va. Thật là ân sủng lớn lao khi Thiên Chúa đã bỏ qua hai tội nghiêm trọng của Đa-vít và xây dựng một đền thờ cho họ ! (x. Rm 5:20).
Bạn đang mang con tim nào trong lồng ngực mình, con tim ấy có những đặc điểm của những con tim bên trên chăng ?

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Kính mời quý ACE chia sẻ cảm nhận hoặc nêu thắc mắc ở đây. Xin cám ơn.
HHTLC