Thứ Sáu, 5 tháng 10, 2012

CHƯƠNG 11 - SÁCH CÁC VUA 1

4. Bóng Mây Ðen Trên Vương Quốc

Các hậu phi của vua Sa-lô-môn
1 Vua Sa-lô-môn yêu nhiều người đàn bà ngoại bang; ngoài ái nữ của Pha-ra-ô, còn có các bà thuộc dân Mô-áp, Am-mon, Ê-đôm, Xi-đôn, Khết,
2 những dân mà Ðức Chúa đã truyền cho con cái Ít-ra-en là "các ngươi không được đi lại với chúng, và chúng cũng chẳng được đi lại với các ngươi; vì chắc chắn chúng sẽ làm cho lòng các ngươi ngả theo các thần của chúng." Nhưng vua Sa-lô-môn thì lại mê những người đàn bà ấy; 3 vua có bảy trăm bà vợ chính thức và ba trăm cung phi. Và các bà ấy làm cho lòng vua ra hư hỏng. 4 Quả vậy, khi vua Sa-lô-môn về già, các bà vợ của vua đã làm cho lòng vua ngả theo các thần ngoại; lòng vua không còn chung thủy với Ðức Chúa Thiên Chúa của vua, như lòng phụ vương Ða-vít nữa. 5 Vua Sa-lô-môn đi theo nữ thần Át-tô-rét của dân Xi-đôn, theo thần Min-côm ghê tởm của dân Am-mon. 6 Như thế, vua Sa-lô-môn làm điều dữ trái mắt Ðức Chúa, chứ không theo Ðức Chúa trọn vẹn như phụ vương Ða-vít. 7 Bấy giờ vua Sa-lô-môn xây trên núi đối diện với Giê-ru-sa-lem một nơi cao cho thần Cơ-mốt ghê tởm của dân Mô-áp, cho thần Mô-léc ghê tởm của con cái Am-mon. 8 Vua làm như thế với tất cả các bà vợ ngoại đạo của vua; họ đốt hương và sát tế kính các thần của họ.

Khi vua Sa-lô-môn về già, các bà vợ của vua đã làm cho lòng vua ngả theo các thần ngoại
 9 Ðức Chúa nổi giận với vua Sa-lô-môn, vì lòng vua rời xa Ðức Chúa, Thiên Chúa của Ít-ra-en, Ðấng đã hiện ra với vua hai lần, 10 và truyền cho vua là đừng đi theo các thần ngoại, nhưng vua không giữ điều Ðức Chúa đã truyền. 11 Ðức Chúa phán với vua Sa-lô-môn: "Vì ngươi đã như vậy và đã không giữ giao ước cũng như các giới răn Ta truyền cho ngươi, thì chắc chắn Ta sẽ giựt lấy vương quốc ngươi mà trao cho một thuộc hạ của ngươi. 12 Tuy nhiên, vì thân phụ ngươi, Ta sẽ không làm điều đó trong đời ngươi, nhưng sẽ giựt vương quốc khỏi tay con của ngươi. 13 Hơn nữa, vì nể Ða-vít tôi tớ Ta, và vì Giê-ru-sa-lem, thành đô Ta đã chọn, Ta sẽ không giựt lấy cả vương quốc, nhưng sẽ để lại cho con của ngươi một chi tộc."
 Những kẻ thù bên ngoài
14 Ðức Chúa xui khiến cho có một người chống lại vua Sa-lô-môn: đó là Ha-đát người Ê-đôm, thuộc hoàng tộc Ê-đôm. 15 Khi vua Ða-vít đã đánh bại Ê-đôm và ông Giô-áp chỉ huy quân đội lên chôn cất các tử thi, thì ông tàn sát mọi đàn ông con trai ở Ê-đôm. 16 Quả vậy, ông Giô-áp cùng toàn thể Ít-ra-en đã ở lại đấy sáu tháng cho tới khi tiêu diệt hoàn toàn mọi đàn ông con trai ở Ê-đôm. 17 Bấy giờ, Ha-đát cùng với mấy người Ê-đôm trong số các tôi tớ của cha mình đã chạy trốn được sang Ai-cập, vì lúc đó Ha-đát là một thiếu niên. 18 Chúng rời Ma-đi-an và tới Pa-ran; từ Pa-ran chúng lấy một số người đi theo mình xuống Ai-cập, vào chầu Pha-ra-ô vua Ai-cập; vua này cung cấp cho chúng nhà ở, bảo đảm lương thực và cho chúng cả đất đai nữa. 19 Ha-đát rất được lòng Pha-ra-ô, nên vua gả em gái vợ mình cho ông, tức là em gái bà Tác-pơ-nết hay là Bà Hoàng. 20 Em gái bà Tác-bơ-nết sinh ra cho ông một người con tên là Gơ-nu-vát; bà Tác-pơ-nết nuôi nấng người con này ngay trong cung điện Pha-ra-ô. Gơ-nu-vát sống trong cung điện Pha-ra-ô giữa các con cái Pha-ra-ô. 21 Ðang khi ở Ai-cập, Ha-đát nghe tin vua Ða-vít đã an nghỉ với tổ tiên và tướng Giô-áp chỉ huy quân đội cũng đã chết, thì thưa với Pha-ra-ô: "Xin để tôi về đất nước tôi." 22 Pha-ra-ô nói với ông: "Ở với ta, ngươi có thiếu gì mà phải tìm về đất nước ngươi? " Ông thưa: "Không thiếu gì, nhưng xin cứ để tôi đi." 25b Ðiều ác của Ha-đát là ông gớm ghét Ít-ra-en mà ông lại làm vua cai trị Ê-đôm.
23 Thiên Chúa còn xui khiến cho vua có một địch thủ là Rơ-dôn, con của En-gia-đa, người đã bỏ chủ mình là Ha-đát-e-de, vua Xô-va mà trốn. 24 Một số người tụ họp bên ông và ông trở thành đầu đảng. Vì vua Ða-vít muốn tiêu diệt họ, nên ông đến Ða-mát cư ngụ tại đó và làm vua ở Ða-mát. 25 Ông thù nghịch với Ít-ra-en suốt thời vua Sa-lô-môn.
 Cuộc nổi dậy của Gia-róp-am
26 Ông Gia-róp-am là con ông Nơ-vát, người Ép-ra-im, thuộc Xơ-rê-đa; bà Xơ-ru-a mẹ ông là một quả phụ. Ông đã từng phục vụ vua Sa-lô-môn, nhưng lại nổi dậy chống vua. 27 Chuyện ông nổi dậy chống vua như sau: Vua Sa-lô-môn xây công trình Mi-lô, bít kín lỗ hổng của Thành Đa-vít, thân phụ vua. 28 Bấy giờ Gia-róp-am là người có khả năng. Vua Sa-lô-môn thấy chàng trai ấy đảm đang công việc, thì đặt chàng phụ trách toàn thể dân công nhà Giu-se. 29 Một hôm, khi Gia-róp-am từ Giê-ru-sa-lem đi ra, thì dọc đường gặp ngôn sứ A-khi-gia, người Si-lô; ông này khoác một chiếc áo choàng mới. Lúc ấy chỉ có hai ông ở ngoài đồng. 30 Ông A-khi-gia lấy chiếc áo mới mình đang mặc, xé ra làm mười hai mảnh. 31 Rồi ông nói với Gia-róp-am: "Anh cầm lấy mười mảnh, vì Ðức Chúa, Thiên Chúa Ít-ra-en phán như sau: "Này Ta sẽ giựt vương quốc khỏi tay Sa-lô-môn để trao cho ngươi mười chi tộc. 32 Nó vẫn còn được một chi tộc, vì nể Ða-vít, tôi tớ Ta, và vì Giê-ru-sa-lem thành đô Ta đã chọn trong tất cả chi tộc Ít-ra-en. 33 Vì nó đã bỏ Ta mà thờ lạy thần Át-tô-rét của dân Xi-đôn, thần Cơ-mốt của Mô-áp, thần Min-côm của con cái Am-mon, và không đi theo đường lối của Ta, là thi hành điều chính trực trước nhan Ta, cũng như các giới răn và luật pháp của Ta như Ða-vít thân phụ nó. 34 Nhưng Ta sẽ không cất hết vương quốc khỏi tay nó, mà sẽ để nó làm thủ lãnh cho đến cuối đời, vì nể Ða-vít tôi tớ Ta, người Ta đã chọn, kẻ đã tuân giữ các mệnh lệnh và các giới răn của Ta. 35 Ta sẽ giựt lấy vương quốc khỏi tay con nó, sẽ cho ngươi mười chi tộc 36 và cho con nó một chi tộc, để Ða-vít tôi tớ Ta luôn luôn có một ngọn đèn trước nhan Ta ở Giê-ru-sa-lem, thành đô Ta đã chọn làm nơi danh Ta ngự trị. 37 Vậy Ta sẽ đặt ngươi làm người cai trị mọi sự như lòng ngươi muốn, và ngươi sẽ làm vua Ít-ra-en. 38 Nếu ngươi vâng nghe tất cả những điều Ta truyền cho ngươi và bước đi theo đường lối của Ta, thi hành điều chính trực trước nhan Ta mà tuân giữ các giới răn và mệnh lệnh của Ta như Ða-vít tôi tớ Ta đã làm, thì Ta sẽ ở với ngươi và xây cho ngươi một ngôi nhà bền vững như Ta đã xây cho Ða-vít, và Ta sẽ trao Ít-ra-en cho ngươi. 39 Như thế, Ta sẽ hạ dòng dõi Ða-vít xuống, nhưng không phải mãi đâu!"
40 Vua Sa-lô-môn tìm cánh giết Gia-róp-am; nhưng Gia-róp-am chỗi dậy và trốn sang Ai-cập, đến với Si-sắc vua Ai-cập, và ở Ai-cập cho tới khi vua Sa-lô-môn qua đời.
 Kết thúc triều đại Sa-lô-môn (2Sb 9 :29-31)
41 Các truyện khác về vua Sa-lô-môn và tất cả những gì vua đã thực hiện cũng như sự khôn ngoan của vua đều đã được ghi chép trong sách Sử biên niên của vua Sa-lô-môn. 42 Thời gian vua Sa-lô-môn trị vì toàn thể Ít-ra-en tại Giê-ru-sa-lem là bốn mươi năm. 43 Vua Sa-lô-môn đã an nghỉ với tổ tiên và được chôn cất trong Thành Ða-vít thân phụ vua; và thái tử Rơ-kháp-am lên ngôi kế vị vua.
CHIA SẺ
 Lạc giáo. Sự khôn ngoan của Sa-lô-môn là để cho người khác chứ không dành cho chính bản thân ông (Rm 2:21-24). Tác giả sách Châm Ngôn 4:23 đã không tuân theo điều đó (1V 8:61). Nhà vua đã đòi để viết lại cho cá nhân mình một bản sao của sách Đệ Nhị Luật để nghiên cứu (Đnl 17:18-20), vì thế chắc chắn rằng ông đã biết Đnl 7:1-11; 17:17. Biết là một chuyện nhưng để sống những điều mình biết lại là một chuyện khác (Gc 1:22-25).
Giận dữ. Những phúc lành của Thiên Chúa được ban cho nhờ ân sủng, nhưng để được vui hưởng là nhờ sự vâng phục. Sa-lô-môn đã bất tuân, và dù rằng ông đã biết rằng trong giao ước có những lời cảnh báo liên quan đến việc bất tuân (2Sm 7:14; 1V 3:14; 9:4-9).
Những đối thủ. Thiên Chúa đã dành cho Sa-lô-môn một tình yêu đặcbit(2 Sm 12:24-25); vì thế, Ngài phải trừng phạt ông (Cn 3:11-12).  Ha-đát, Rơ-dôn, và Gia-róp-am là những người đã tạo nên những vấn đề cho nhà vua khi nền “hòa bình” mong manh của Ít-ra-en bắt đầu suy sụp. Sa-l ô-môn thậm chí còn lên kế hoạch để sát hại kẻ cạnh tranh với ông là Gia-róp-am ! Thiên Chúa đã rất nhân lành với Sa-lô-môn chỉ vì Đa-vít (c.32), nhưng điều đó có thể kéo dài được bao lâu khi một đất nước (hay một cộng đoàn, một gia đình) sống trong một tình trạng dựa dẫm vào gia sản thiêng liêng của từ những hy sinh và vâng phục của tổ tiên mình ?
Một sự khởi đầu tốt đẹp sẽ không có gì bảo đảm rằng nó sẽ có một cái kết có hậu. Việc Sa-lô-môn sa sút xảy ra khi ông đã có tuổi bởi vì ông đã tập trung vào bản thân mình hơn là những thế hệ tương lai của đất nước. Hơn thế nữa, ông còn muốn những “vị thần” mà ông có thể điều khiển được qua những nghi thức ông cử hành, thay vì lắng nghe hướng dẫn từ Thiên Chúa đích thật. Phần bạn đâu là những nguyên nhân làm bạn đánh mất tình yêu thuở ban đầu với Thiên Chúa, cùng những ân sủng mà Ngài ban cho ?

1 nhận xét:

  1. Vua Sa-lô-môn đã không xin cho mình được giàu sang. Nhưng Thiên Chúa đã ban cho vua điều ông không xin. Chắc chắn là khi ban sự giàu có như vậy, Thiên Chúa chẳng hề ban dư thừa cho đến nỗi làm vua Sa-lô-môn phải lỗi luật cùng Thiên Chúa. Vua đã lỗi phạm, phải chăng vì ông đã giữ sự giàu sang ấy cho riêng mình thay vì san sẻ cho dân, nên lại càng gắng sức vun đắp cho sự thịnh vượng riêng, mà quên đi lòng nhân ái một ông vua cần phải có? Phải chăng vua Sa-lô-môn đã nghĩ mình khôn ngoan khi hào hiệp xây các đền thờ cho 700 bà vợ và sụp lạy các thần ngoại ấy? Sự khôn ngoan, giàu có, danh tiếng đã khiến vua Sa-lô-môn mất cảnh giác mà rơi vào cái bẫy hư danh, phản bội lại Thiên Chúa, Đấng đã ưu đãi vua rất nhiều.

    Lạy Chúa, khi con dùng sai ơn Chúa thì đó lại là mối hoạ khôn lường dẫn con đến sự chết. Chúa ban cho con sự dịu hiền để con dễ dàng đến với anh chị em con hơn, nào phải để con so sánh và chê trách những ai dữ dằn trong mắt con? Chúa ban cho con lòng kiên nhẫn, chịu đựng để con học biết cậy dựa vào lòng nhân từ của Chúa hơn, sao con lại chỉ trích người khác chỉ biết lợi dụng, chèn ép con? Chúa ban cho con những con người cần con chăm sóc để con có thể cảm nếm sâu xa hơn vị ngọt của phục vụ không đòi hỏi, vậy mà con đã nghĩ đến những trao đổi, điều kiện. Chúa ban cho con sự vụng về chậm chạp để nhắc nhở con về giới hạn của mình và quyền năng của Chúa, thế nhưng con lại tự ti mặc cảm, than thân trách phận, hay có chút tự hào ngay mỗi khi con hoàn tất được điều gì đó mà con không ngờ.....Chúa ơi, đâu rồi niềm hạnh phúc của những ngày con tập tễnh vào đời sống người Kitô hữu của đứa con cứ bám theo chân Cha từng bước một?

    Chính những gì con nghĩ là quá quen thuộc khiến con chủ quan, chính những khi con nghĩ là mình đã biết rõ quá rồi khiến con không thể mở lòng đón nhận những điều mới, chính những lúc con thấy mình có đầy đủ lý do chính đáng nhất... lại là những lúc con yếu đuối, mỏng dòn, ngu dại nhất, là lúc con đang "về già", nên con đã để cho ân sủng Chúa bị đánh cắp khỏi tâm hồn con. Thảo nào mà Chúa Giêsu luôn nhắc nhở con phải biết trở lại và trở nên như trẻ thơ.

    Lạy Chúa, xin đừng để con cứ tiếp tục ngoan cố giữ cái ngu ngơ ngốc nghếch trong niềm tự hào là một người lớn. Xin dạy con biết mỗi ngày trưởng thành hơn trong vâng phục với tâm hồn đơn sơ của con trẻ, để con được hạnh phúc trong cái giàu có vinh quang của Chúa hơn là tìm kiếm những tiêu chuẩn và sự chập nhận của người đời. Con chân thành cầu xin như vậy, lạy Chúa là Cha rất nhân từ của con.

    Trả lờiXóa

Kính mời quý ACE chia sẻ cảm nhận hoặc nêu thắc mắc ở đây. Xin cám ơn.
HHTLC