Thứ Bảy, 24 tháng 11, 2012

CHƯƠNG 13 - SỬ BIÊN NIÊN 1

Cung nghinh Hòm Bia từ Kia-giát Giơ-a-rim về (2 Sm 6:1-11)
1 Vua Ða-vít bàn với các chỉ huy trưởng đơn vị ngàn quân và trăm quân, cũng như với tất cả các người lãnh đạo. 2 Vua nói với toàn thể cộng đồng Ít-ra-en:

"Nếu các ngươi thấy thế là được và nếu đó là ý định của Ðức Chúa, Thiên Chúa chúng ta, thì chúng ta sẽ sai người đi mời các anh em khác của chúng ta từ khắp các miền đất Ít-ra-en, mời các tư tế, các thầy Lê-vi sống tại các thành có đồng cỏ chung quanh, cùng tập hợp lại với chúng ta. 3 Chúng ta sẽ đưa Hòm Bia Thiên Chúa về với chúng ta, vì thời vua Sa-un, quả chúng ta đã không quan tâm tới điều đó."
4 Tất cả cộng đồng quyết định thi hành như vậy, vì toàn dân thấy thế là phải. 5 Vậy vua Ða-vít triệu tập toàn dân Ít-ra-en, từ Si-kho bên Ai-cập đến Cửa Ải Kha-mát, để cung nghinh Hòm Bia Thiên Chúa từ Kia-giát Giơ-a-rim về. 6 Vua Ða-vít cùng toàn thể Ít-ra-en lên Ba-a-la ở Kia-giát Giơ-a-rim thuộc Giu-đa, để từ đó đưa Hòm Bia Thiên Chúa lên, Hòm Bia mang tên Ðức Chúa ngự trên các Kê-ru-bim. 7 Họ đem Hòm Bia Thiên Chúa từ nhà ông A-vi-na-đáp đặt lên một cỗ xe mới, rồi ông Út-da và ông Ác-giô đánh xe đi. 8 Còn vua Ða-vít và toàn thể Ít-ra-en thì nhảy múa trước mặt Thiên Chúa giữa tiếng ca, tiếng đàn sắt, đàn cầm, tiếng trống, não bạt và tiếng kèn. 9 Khi họ vào tới sân lúa Ki-đôn, ông Út-da giơ tay giữ lấy Hòm Bia vì con bò làm cho Hòm Bia muốn đổ. 10 Ðức Chúa liền nổi cơn thịnh nộ với ông Út-da; Người đánh phạt ông vì ông đã giơ tay đụng tới Hòm Bia; ông chết ngay tại đó trước mặt Thiên Chúa. 11 Vua Ða-vít buồn bực vì Ðức Chúa đã đánh ông Út-da chết tức khắc như vậy, và người ta gọi nơi ấy là Pe-rét Út-da cho tới ngày nay.
12 Hôm ấy vua Ða-vít sợ Thiên Chúa. Vua nói: "Làm sao tôi đưa Hòm Bia Thiên Chúa về nhà tôi được?" 13 Và vua Ða-vít đã không cung nghinh Hòm Bia về nhà mình trên Thành vua Ða-vít nữa, nhưng đưa Hòm Bia rẽ vào nhà ông Ô-vết Ê-đôm người Gát. 14 Hòm Bia Thiên Chúa ở lại với gia đình ông Ô-vết Ê-đôm ngay tại nhà ông ba tháng; Ðức Chúa giáng phúc cho nhà ông Ô-vết Ê-đôm cùng tất cả những gì thuộc về ông.
CHIA SẺ



Một quyết định mà mọi người nhất trí không phải luôn luôn là một quyết định đúng, và sự hăng hái nhiệt tình không phải là trắc nghiệm tốt nhất về sự thật. Liệu động lực của Đa-vít có bị lẫn lộn khi ông tìm cách để mang Hòm bia về nhà? Liệu nhà vua có đề cao bản thân mình một cách tinh vi qua việc tôn vinh Thiên Chúa không?
Một điều chắc chắn là: Đa-vít đã không dừng lại để tìm sự hướng dẫn của Thiên Chúa khi thực hiện việc liều lĩnh này. Đa-vít có thói quen tìm ý Chúa trước khi hành động, nhưng lúc này, ông đã thất bại. Bất kỳ thầy Lê-vi nào cũng có thể nói với ông cách thức để thực hiện công việc!
Hòm bia là ngai Thiên Chúa (Tv 99:1), và ngai của Thiên Chúa không phụ thuộc vào đôi tay của con người để nâng đỡ hay bảo vệ. Nếu Hòm bia ở nơi nó đã thuộc về, trên đôi vai của những người Lê-vi, Út-da đã hãy còn sống. Cho dù lúc khởi đầu thành công như thế nào, những phương thế của con người mà không có Thiên Chúa cuối cùng rồi cũng thất bại. Hãy dành thời gian để khám phá ra làm thế nào để thực thi công việc của Ngài trước khi ta bắt đầu công việc, chứ không phải khám phá ra cách thức thi hành sau khi đám tang.
Mỗi ngày có biết bao nhiêu nơi thực hiện những nghi thức thờ phượng Thiên Chúa. Tất cả những nghi thức này đều hướng đến việc tôn vinh và làm vui lòng Ngài. Tuy nhiên, liệu có bao nhiêu trong số những nghi thức đó  làm hài lòng Thiên Chúa? Trong số những nghi thức thờ phượng Thiên Chúa, những giờ phụng vụ, những Thánh lễ, giờ cầu nguyện tôi tham gia… có đạt đến mục đích tôn vinh và ca ngợi Thiên Chúa chưa? Có bao giờ những gì tôi đang làm dẫn đến những hậu quả đáng tiếc vì tôi đang quy về bản thân thay vì hướng về Thiên Chúa?

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Kính mời quý ACE chia sẻ cảm nhận hoặc nêu thắc mắc ở đây. Xin cám ơn.
HHTLC