Thứ Ba, 29 tháng 1, 2013

CHƯƠNG 02 - NƠ-KHE-MI-A

1 Vào tháng Ni-xan, năm thứ hai mươi đời vua Ác-tắc-sát-ta, vì nhiệm vụ chước tửu, tôi lấy rượu hầu vua. Chưa bao giờ tôi buồn rầu trước mặt vua. 2 Vua nói với tôi: "Sao mặt khanh buồn rầu thế?
Khanh có đau ốm gì đâu! Hẳn trong lòng phải có chuyện chi buồn lắm!" Tôi vô cùng sợ hãi, 3 bèn tâu vua: "Ðức vua vạn vạn tuế! Sắc mặt của thần không buồn sao được, khi mà thành đô, nơi tổ tiên của thần an nghỉ, đã ra hoang tàn, và cửa thành bị thiêu huỷ." 4 Vua bảo tôi: "Vậy khanh muốn gì?" Tôi cầu xin Thiên Chúa các tầng trời, 5 rồi thưa với vua: "Nếu đẹp lòng đức vua và nếu bề tôi của ngài là người vừa ý ngài, thì xin cử thần đi Giu-đa, đến thành có phần mộ của tổ tiên thần để xây dựng lại." 6 Lúc ấy có hoàng hậu ngồi bên vua; vua hỏi tôi: "Khanh đi bao lâu? Bao giờ mới trở lại? " Vua bằng lòng cử tôi đi và tôi xin hẹn với vua một kỳ hạn. 7 Tôi thưa với vua: "Nếu đẹp lòng đức vua, thì xin hạ lệnh cấp chiếu thư cho thần đem tới các trưởng Vùng bên kia sông Êu-phơ-rát, để họ cho phép thần đi qua đó đến tận Giu-đa. 8 Cũng xin một chiếu thư cho ông A-xáp, quản đốc ngự lâm, để ông cấp gỗ cho thần làm khung cửa đồn luỹ ở sát Ðền Thờ, làm tường thành và làm nhà cho thần đến ở." Vua ban cho tôi như thế, vì bàn tay nhân lành của Thiên Chúa tôi che chở tôi.
Nehemiah 2 Commentary | Old Testament | Matthew Henry | St-Takla.org
Nơ-khe-mi-a tâu với vua và hoàng hậu
9 Tôi đến gặp các trưởng Vùng bên kia sông Êu-phơ-rát và trao chiếu thư của vua cho các ông. Vua cũng sai các sĩ quan và kỵ binh cùng đi với tôi.
10 Nghe tin đó, Xan-ba-lát, người Khô-rôn, và Tô-vi-gia, người nô bộc gốc Am-mon rất bực mình, vì có người đến lo cho con cái Ít-ra-en.
 Quyết định xây dựng lại tường thành Giê-ru-sa-lem
11 Ðến Giê-ru-sa-lem, tôi ở lại đó ba ngày. 12 Rồi đang đêm, tôi trỗi dậy với một vài người, nhưng không cho ai biết những gì Thiên Chúa đã thúc đẩy tôi làm cho Giê-ru-sa-lem. Tôi không có con vật thồ nào khác ngoài con vật tôi đang cưỡi. 13 Ban đêm, qua cửa Thung Lũng, tôi đi ra theo hướng xuống suối Rồng và cửa Rác; tôi quan sát tường thành Giê-ru-sa-lem: tường bị phá, cửa bị thiêu. 14 Tôi đi về phía cửa Suối và hồ Vua, nhưng không có chỗ nào cho con vật tôi đang cưỡi đi qua được. 15 Ban đêm, dọc theo suối Kít-rôn đi lên, tôi vẫn quan sát tường thành, rồi quay lại, qua cửa Thung Lũng mà về. 16 Các quan chức không biết tôi đã đi đâu, đã làm gì, vì tôi vẫn chưa cho các người Do-thái, tư tế, trưởng tộc, quan chức và các nhân viên khác hay biết gì. 17 Bấy giờ tôi mới nói với họ: "Các ông thấy chúng ta đã lâm vào tình cảnh khốn cùng: Giê-ru-sa-lem đã ra hoang tàn, cửa thành bị đốt cháy. Nào, chúng ta cùng xây tường thành Giê-ru-sa-lem! Chúng ta sẽ không còn làm bia cho người ta thoá mạ nữa." 18 Tôi cho họ biết bàn tay của Thiên Chúa tôi, bàn tay nhân lành, đã che chở tôi; tôi cũng cho họ biết những lời vua đã nói với tôi. Họ liền nói: "Ðứng lên! Chúng ta cùng xây!" Và họ đã hăng hái bắt tay vào công việc tốt đẹp này.
19 Nghe tin này, Xan-ba-lát, người Khô-rôn, Tô-vi-gia, người nô bộc gốc Am-mon, và Ghe-sem, người Ả-rập, nhạo cười và khinh dể chúng tôi. Họ nói: "Các người làm gì thế? Các người nổi loạn chống lại nhà vua sao?" 20 Tôi trả lời họ: "Chính Thiên Chúa các tầng trời sẽ giúp chúng tôi thành công: và chúng tôi, tôi tớ của Người, chúng tôi sẽ đứng ra lo việc xây cất. Còn các ông, các ông chẳng được chia phần, chẳng có quyền lợi, chẳng được ai nhớ đến ở Giê-ru-sa-lem đâu."
 
CHIA SẺ


Chờ đợi. Nơ-khe-mi-a đã không phải đột ngột từ bỏ công việc của mình và vội vàng đi Giê-ru-sa-lem. Ông đã cầu nguyện và làm việc một cách trung thành trong vòng bốn tháng, đợi đề tiếp cận nhà vua trong thời gian của Chúa. Chờ đợi nhiều khi còn khó khăn hơn cả làm việc, nhưng thật là nguy hiểm khi chúng ta vội vàng chạy trước Thiên Chúa.

Cầu nguyện. những “lời cầu nguyện từ xa” của  Nơ-khe-mi-a đã có hiệu quả bởi vì ông đã dành nhiều thời gian ở một mình với Thiên Chúa. Ngự trên ngai vinh hiển trên trời, Ngài có quyền năng hơn bất kỳ một quyền lực nào dưới thế (Ep 1:15-23). Bạn có thói quen trò chuyện với Thiên Chúa trong khi làm những công việc hằng ngày của mình?

Giải thích. Nơ-khe-mi-a đã lập kế hoạch cho công việc của mình một cách cẩn thận, vì thế ông đã có thể cho nhà vua những câu trả lời thỏa đáng. Cầu nguyện và quan tâm không có thay thế cho việc có lối nghĩ rõ ràng và cách thức tổ chức có trật tự.

Chuẩn bị. Nơ-khi-mi-a đã quan tâm đến lời khuyên này “Bất kỳ những ai có niềm tin sẽ không hành động vội vã” (Is 28:16). Trước khi lập danh sách những người lãnh đạo, Nơ-khi-mi-a đã để cho chính bản thân mình quen với những người thiếu thốn (c.11; Et 8:32). Những người lãnh đạo dấn thân luôn tỉnh thức khi những người khác còn đang ngủ, nhưng họ thấy được những mảng tối hơn những người đang ở trong ánh sáng (Cn 20:18).

Những khi cần phải hỏi ai đó giúp đỡ mình để nhìn thấy viễn tượng tương lại được hoàn tất, liệu bạn có phải là người để họ chạy đến tìm lời khuyên vì bạn là một người tôi tớ trung thành, một người sống đời cầu nguyện và luôn có những kế hoạch rõ ràng cho tương lai?

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Kính mời quý ACE chia sẻ cảm nhận hoặc nêu thắc mắc ở đây. Xin cám ơn.
HHTLC