Thứ Tư, 2 tháng 1, 2013

CHƯƠNG 23 - SỬ BIÊN NIÊN 2

Vua Giô-át lên ngôi. Bà A-than-gia-hu chết. (2 V 11:4-16)
1 Năm thứ bảy ông Giơ-hô-gia-đa quyết tâm hành động; ông sai người đi mời các vị chỉ huy trăm quân sau đây: ông A-dác-gia-hu con ông Giơ-rô-kham,
ông Gít-ma-ên con ông Giơ-hô-kha-nan, ông A-dác-gia-hu con ông Ô-vết, ông Ma-a-xê-gia-hu con ông A-đa-gia-hu, ông Ê-li-sa-phát con ông Dích-ri để kết ước với ông. 2 Họ đi khắp Giu-đa móc nối với các thầy Lê-vi và các trưởng tộc tại tất cả các thành trong xứ. Sau đó họ trở về Giê-ru-sa-lem. 3 Bấy giờ toàn thể cộng đoàn kết ước với vua trong Ðền Thờ Thiên Chúa. Ông Giơ-hô-gia-đa lên tiếng: "Ðây là hoàng thái tử, người phải được làm vua như lời Ðức Chúa đã phán về con cháu vua Ða-vít. 4 Ðây là điều các ông phải làm: một phần ba các ông là những tư tế và những thầy Lê-vi đang phiên trực ngày sa-bát sẽ đứng gác tại các cửa. 5 Một phần ba gác tại hoàng cung. Một phần ba còn lại gác cửa Giơ-xốt. Trong khi đó, tất cả dân chúng sẽ ở trong các sân của Ðền Thờ Ðức Chúa. 6 Không ai được vào Ðền Thờ Ðức Chúa, ngoại trừ các tư tế và các thầy Lê-vi đang công tác; những người này được vào vì họ đã được thánh hiến. Toàn dân sẽ phải tuân giữ điều Ðức Chúa đã ấn định. 7 Các thầy Lê-vi sẽ đứng chung quanh vua, ai nấy đều cầm khí giới trong tay. Kẻ nào vào Ðền Thờ sẽ bị xử tử. Khi vua đi ra đi vào, các ông luôn phải ở bên cạnh vua."
8 Các thầy Lê-vi và toàn thể Giu-đa làm đúng mọi điều tư tế Giơ-hô-gia-đa đã truyền: mỗi người lo giữ người của mình lại, những người đến phiên trực ngày sa-bát cũng như những người hết phiên trực ngày sa-bát, bởi vì tư tế Giơ-hô-gia-đa không cho các ban hết phiên được nghỉ. 9 Tư tế Giơ-hô-gia-đa trao cho các vị chỉ huy trăm quân đó giáo, thuẫn lớn, thuẫn nhỏ của vua Ða-vít để trong Ðền Thờ Thiên Chúa. 10 Ông chỉ định vị trí cho mọi người, ai nấy đều cầm khí giới trong tay, từ bên phải sang bên trái Ðền Thờ, trước bàn thờ và Ðền Thờ, cốt để bao quanh vua. 11 Người ta rước hoàng tử ra, đội vương miện và trao cuộn Chứng Ước. Bấy giờ tư tế Giơ-hô-gia-đa và các con ông phong vương và xức dầu cho vua và hô: "Vạn tuế đức vua!"
12 Khi bà A-than-gia-hu nghe tiếng dân chúng vừa chạy vừa hoan hô vua, thì bà đi về phía dân chúng đang ở Ðền Thờ Ðức Chúa. 13 Bà nhìn lên, thì kìa, vua đang đứng trên bục ngay lối vào, các vị chỉ huy và các người thổi kèn ở bên cạnh vua. Toàn dân trong xứ hân hoan reo hò giữa tiếng kèn trổi vang. Các ca viên có nhạc khí phụ hoạ, xướng lên những bài ca hoan hô. Bà A-than-gia-hu liền xé áo mình ra và la lên: "Phản bội! Phản bội!" 14 Tư tế Giơ-hô-gia-đa cho các vị chỉ huy một trăm quân đứng đầu toán binh đi ra và bảo họ: "Lôi nó ra khỏi hàng quân! Ai theo nó thì lấy gươm chém chết! Tư tế ra lệnh: không được giết nó trong Nhà Ðức Chúa." 15 Khi bà chạy tới Cửa Ngựa của hoàng cung thì bị bắt và bị hành quyết.
Cuộc cải cách của tư tế Giơ-hô-gia-đa (2 V 11:17-20)
16 Ông Giơ-hô-gia-đa lập một giao ước giữa ông với toàn dân và với vua, cam kết làm dân của Ðức Chúa. 17 Mọi người kéo tới phá huỷ đền thờ của Ba-an, đập tan các bàn thờ và ảnh tượng, rồi giết chết tư tế Mát-tan của thần Ba-an ngay trước bàn thờ. 18 Sau đó ông Giơ-hô-gia-đa giao công tác phục vụ Ðền Thờ Ðức Chúa vào tay các tư tế và các thầy Lê-vi. Những vị này đã được vua Ða-vít chia thành từng ban lo việc Ðền Thờ Ðức Chúa, để dâng lễ toàn thiêu kính Ðức Chúa, như đã chép trong Luật Mô-sê, với niềm hân hoan, với lời ca hát theo cách thức vua Ða-vít ấn định. 19 Ông cũng cắt người canh tại các cửa Ðền Thờ Ðức Chúa, không cho người nhiễm uế vì bất cứ lý do gì được vào. 20 Rồi ông đem các vị chỉ huy trăm quân, các thân hào nhân sĩ trong dân và toàn dân trong xứ đến rước vua. Họ đưa vua ra khỏi Ðền Thờ Ðức Chúa, đi qua cửa trên vào hoàng cung, rồi đặt vua lên ngai vàng. 21 Toàn dân trong xứ vui mừng và thành đô được yên ổn, vì bà A-than-gia-hu đã bị đâm chết.
CHIA SẺ
Lễ đăng quang. Đối lập với người phụ nữ độc ác, Thiên Chúa chuẩn bị cho dân một người phụ nữ khác trong bối cảnh này, người vợ thánh thiện của vị thượng tế, và bà đã thực thi ý Chúa trong việc cứu hài nhi Giô-áp. Vào lúc thích hợp, chồng bà sẽ tấu lên khúc nhạc đăng quang của Giô-áp và kết án A-than-gia-hu. Lưu ý ba cuộc hoán cải xảy ra: quân đội (23:1), với nhà vua (23:3), và với Đức Chúa (23:16). Cuộc hoán cải cụ thể nào mà tôi cần phải thực hiện?
Canh tân. Để có thể thực hiện cuộc canh tân này Giơ-hô-gia-đa đã có hỗ trợ mạnh mẽ, có một chiến lược tốt, và có sự dứt khoát với các ngẫu tượng và tuyên bố thuộc về Thiên Chúa. Là một người Kitô hữu chúng ta cũng cần phải có sự canh tân hằng ngày. Tôi đón nhận nguồn trợ lực từ cộng đoàn và từ Thiên Chúa? Tôi có chiến lược nào cho đời sống người môn đệ của mình, Có phải là vinh quang Thiên Chúa và mưu ích cho tha nhân? Tôi thánh hóa đời sống bản thân mình như thế nào?  

Đóng góp. Chúng ta không thể thoát khỏi Đa-vít! Ông đã cung cấp cho chúng ta vị vua (23:3), các loại vũ khí (23:9), và tổ chức trong đền thờ cũng như âm nhạc (23:18). Nhưng Liệu nhà Giu-đa sẽ tồn tại được bao lâu khi họ sống dựa vào những đầu tư trong đời sống thiêng liêng bởi những con người thánh thiện của thế hệ trước? Tôi để lại gia sản thiêng liêng nào cho hậu duệ của mình?

1 nhận xét:

  1. " Hoan hô vua"
    " Dân chúng đang ở đền thờ Đức Chúa" Con thấy Dân vẫn yêu Chúa, chỉ có các Vua ( người có chức quyền, địa vị xã hội, giàu sang) là làm càng. Phận làm dân bé cổ thấp họng, họ phải cam chịu, đôi khi họ phải lượn theo hoặc im lặng để gìn giữ sự sống. Đôi khi sự khôn ngoan, thông minh chưa đủ phải hông Chúa? Cần phải khéo để ẩn nấu khi cần, biết lúc nào phải quyết đoán, biết lúc nào phải nhẫn nhịn, biết lúc nào im lặng, ... đúng hông Chúa?

    Chính bà Athangiahu cũng đâu nhận ra sự phẫn nộ trong dân, nên mí đến lúc này bà mới la lớn " phản bội, phản bội" như 1 sự bất lực rất lớn.

    Con yêu kiểu xử sự " không được giết nó trong nhà Đức Chúa". Có lẽ Tư tế hiểu Chúa, yêu Chúa đủ để nhận biết: Chúa ko có giết người, hông có muốn diệt vong ai. Này có phải " hông kiêng cũng có chữ vì", con nhận ra thông điệp Lòng nhân hậu và giàu lòng Thứ Tha của Chúa ở đây.

    " Cam kết làm dân của Đức Chúa". Cam kết là thái độ cần thiết từ việc lớn đến việc nhỏ phải hông Chúa? Ngài có cần ở con, sự Cam Kết? Thì con nói Chúa rồi ấy, con và tác giả bài " Con nguyện theo Chúa" cùng yêu một Vị. " Thân con đây yếu đuối mỏng manh ...." Con cần Chúa nhắc, con cần Chúa song hành, Con cần Chúa soi sáng cho mọi quyết định trong mọi trường hợp xảy ra mỗi ngày.
    Con hông có gì để lại cho hai con, nếu được xin Chúa cho con để lại cho hai con của con Niềm Tin Kito giáo, Thờ phụng và Kính mến Ngài trong mọi sự.
    Trong cuộc sống của con, Xin Chúa cho con xử sự kiểu một chút gì Rất Chúa. Amen

    Trả lờiXóa

Kính mời quý ACE chia sẻ cảm nhận hoặc nêu thắc mắc ở đây. Xin cám ơn.
HHTLC