Thứ Năm, 3 tháng 1, 2013

CHƯƠNG 24 - SỬ BIÊN NIÊN 2

Vua Giô-át trùng tu Ðền Thờ (2 V 12:1-16)
1 Giô-át lên ngôi vua khi được bảy tuổi, và trị vì ở Giê-ru-sa-lem được bốn mươi năm. Thân mẫu vua là bà Xíp-gia, người Bơ-e Se-va. 2 Suốt thời tư tế Giơ-hô-gia-đa, vua Giô-át đã làm điều ngay chính trước mắt Ðức Chúa.
3 Ông Giơ-hô-gia-đa cưới cho vua hai người vợ, và vua được một số con trai con gái.4 Sau đó, vua Giô-át quyết định trùng tu Ðền Thờ Ðức Chúa.
5 Vua triệu tập các tư tế, các thầy Lê-vi và nói: "Các ngươi hãy đi khắp các thành xứ Giu-đa và quyên góp tiền bạc trong toàn dân Ít-ra-en, để hàng năm sửa sang Ðền Thờ của Thiên Chúa các ngươi. Phải mau mắn tiến hành công việc!" Nhưng các thầy Lê-vi lại không mau mắn. 6 Bấy giờ vua mời người đứng đầu là ông Giơ-hô-gia-đa đến và bảo: "Tại sao ông không liệu cho các thầy Lê-vi thu về phần đóng góp của Giu-đa và Giê-ru-sa-lem, như ông Mô-sê tôi tớ của Ðức Chúa cũng như cộng đồng Ít-ra-en đã quy định phải nộp cho Lều Giao Ước. 7 Quả thật, con mụ bất lương A-than-gia-hu và đồng bọn đã cướp bóc Ðền Thờ của Thiên Chúa, lại còn lấy các đồ thánh trong Ðền Thờ Ðức Chúa đem dâng kính các Ba-an." 8 Vua ra lệnh làm một cái hòm và cho đặt bên ngoài cửa vào Ðền Thờ Ðức Chúa. 9 Rồi người ta kêu gọi Giu-đa và Giê-ru-sa-lem đem nộp phần đóng góp dâng cho Ðức Chúa, như ông Mô-sê, tôi tớ Thiên Chúa, đã truyền cho Ít-ra-en trong sa mạc. 10 Tất cả các vị thủ lãnh cùng toàn dân hoan hỷ mang tiền đến bỏ vào hòm, cho đến khi mọi người nộp xong.
11 Khi được nhiều tiền và phải mang hòm đến để vua nhờ các thầy Lê-vi kiểm soát, thì các viên ký lục của vua và uỷ viên của vị trưởng tư tế sẽ đến đổ tiền trong hòm ra; rồi mang hòm đặt lại chỗ cũ. Ngày nào họ cũng làm như thế, và gom được rất nhiều tiền bạc. 12 Vua và ông Giơ-hô-gia-đa trao số bạc đó cho các thợ phụ trách công việc tại Ðền Thờ Ðức Chúa. Những người này thuê thợ đá, thợ mộc để trùng tu Ðền Thờ Ðức Chúa, cũng như mướn thợ sắt, thợ đồng để sửa sang Ðền Thờ Ðức Chúa. 13 Các người thợ này bắt tay vào việc, và nhờ họ, công việc được tiến triển tốt đẹp. Như thế, họ đã khôi phục tình trạng của Ðền Thờ Ðức Chúa và làm cho Ðền Thờ thêm vững chắc. 14 Khi công việc hoàn tất, họ đem nộp số bạc còn lại cho vua và ông Giơ-hô-gia-đa. Người ta dùng số bạc ấy để làm những vật dụng cho Ðền Thờ Ðức Chúa: các vật dụng dành cho việc thờ phượng và các lễ toàn thiêu, các chén, các đồ vàng đồ bạc.  
Suốt đời ông Giơ-hô-gia-đa, người ta thường xuyên dâng lễ toàn thiêu trong đền thĐức Chúa.15 Ông Giơ-hô-gia-đa sống đến già, tuổi thọ rất cao, rồi qua đời. Lúc chết, ông được một trăm ba mươi tuổi.16 Người ta chôn cất ông trong Thành vua Ða-vít cùng với các vua, vì ông đã làm điều tốt lành trong Ít-ra-en đối với Thiên Chúa và Ðền Thờ của Người.
Sự yếu đuối của vua Giô-át. Thiên Chúa trừng phạt.
17 Sau khi ông Giơ-hô-gia-đa qua đời, các thủ lãnh Giu-đa đến bái yết nhà vua và lúc ấy nhà vua nghe theo họ. 18 Họ đã bỏ Ðền Thờ của Ðức Chúa là Thiên Chúa tổ tiên họ, mà phụng sự các cột thờ và các ngẫu tượng. Vì tội ấy Ðức Chúa đã giáng cơn thịnh nộ xuống Giu-đa và Giê-ru-sa-lem. 19 Người đã sai các ngôn sứ đến với họ, để đưa họ quay về với Ðức Chúa. Các vị ấy đã khuyến cáo, nhưng họ không thèm để tai. 20 Ông Da-ca-ri-a, con tư tế Giơ-hô-gia-đa, được đầy thần khí Thiên Chúa, đứng trên cao, đối diện với dân và nói: "Thiên Chúa phán thế này: "Tại sao các ngươi vi phạm lệnh truyền của Ðức Chúa, mà chuốc lấy thất bại? Vì các ngươi đã lìa bỏ Ðức Chúa, nên Ðức Chúa cũng lìa bỏ các ngươi." 21 Họ liền toa rập chống lại ông và, theo lệnh vua, họ ném đá giết ông trong sân Ðền Thờ Ðức Chúa. 22 Vua Giô-át không nhớ đến tình nghĩa mà ông Giơ-hô-gia-đa, thân phụ ông Da-ca-ri-a, đã dành cho mình, nên mới sát hại ông này. Lúc gần chết, ông Da-ca-ri-a kêu lên: "Xin Ðức Chúa nhìn xem và báo oán cho con."
23 Ðầu năm sau, quân đội A-ram tiến đánh vua Giô-át. Chúng xâm nhập Giu-đa và Giê-ru-sa-lem, tàn sát tất cả các thủ lãnh trong dân và gửi tất cả chiến lợi phẩm về cho vua Ða-mát. 24 Thực ra, lực lượng A-ram chỉ đến với một số ít người, nhưng Ðức Chúa đã trao một lực lượng rất đông đảo vào tay chúng, chỉ vì dân Ít-ra-en đã lìa bỏ Ðức Chúa, Thiên Chúa của tổ tiên mình.
Quân A-ram đã trị tội vua Giô-át. 25 Khi chúng rút lui, bỏ vua lại trong cơn đau trầm trọng, các thuộc hạ của vua đã toa rập với nhau chống lại vua, trả thù cho máu người con của tư tế Giô-hô-gia-đa. Họ giết vua ngay trên giường. Vua đã chết và được mai táng trong Thành Ða-vít, nhưng không được chôn nơi phần mộ hoàng gia. 26 Ðây là những người đã toa rập chống lại vua: ông Da-vát, con bà Sim-át, người Am-mon và ông Giơ-hô-da-vát, con bà Sim-rít, người Mô-áp. 27 Những chuyện liên quan tới các con vua, tới các lời sấm chống lại vua, tới việc tu bổ Ðền Thờ Thiên Chúa, tất cả đều được ghi chép trong phần chú giải sách Các Vua. Thái tử A-mát-gia-hu lên ngôi kế vị.
CHIA SẺ
Giô-áp đã làm nhiều điều tốt đẹp, nhưng ông đã là người “dựa dẫm”. Bao lâu Giơ-hô-gia-đa vẫn là một con người đạo đức, nhà vua vẫn vâng phục Đức Chúa, và đền thờ vẫn còn thịnh vượng. Nhưng sau khi vị thượng tế qua đời, nhà vua đã bắt đầu lắng nghe những người tư vấn khác: và ngay sau đó ông đã đưa đất nước vào trong tội.
Khi bạn thực sự vâng giữ Lời Chúa, cho dù sứ điệp của Lời là gì bạn vẫn tuân theo. Nếu bạn bám vào những người khác và thất bại trong việc phát triển chiều sâu của đời sống tâm linh, đời sống thiêng liêng của bạn sẽ biến mất khi những người đó không còn. Giô-áp đã không nghe các ngôn sứ và thậm chí ông còn sát hại họ (c.19-21). Thiên Chúa bỏ rơi dân chúng, quân đội đã bị đánh bại (c.24; xem Đnl 32:30), và nhà vua đã bị ám sát.
Các tư tế thánh thiện đã chôn cất các nhà vua (c.16), nhưng vị vua không thánh thiện thì không được như vậy (c.25). Giô-áp đã không chân thành với những người bạn của mình và đã đối xử với họ như kẻ thù (Cn 27:6, 10,17). Ông đã từ chối lắng nghe Thiên Chúa và đã trở thành một điển hình khác của một con người đã có khởi đầu tốt nhưng lại có một kết thúc bi đát.

Khi đối diện với những khó khăn, Giô-áp đã không chạy đến với Thiên Chúa, ông đã không kêu gọi đất nước ăn chay và cầu nguyện, thay vì vậy, ông đã nộp những vật thánh, những vật đã được hiến thánh cho Thiên Chúa. Kẻ thù đã bỏ ông lại trong cơn đau trầm trọng. Đây là một gương mẫu khác về sự yếu kém và thiếu sự kiên định của Giô-áp. Còn bạn thì sao? Khi bạn bị đẩy đến chổ phải quyết định cho cuộc sống của mình, bạn sẽ phải bỏ lại điều gì? Đó có phải là những vật được hiến thánh cho Đức Chúa? Khi kinh tế của bạn gặp khó khăn bạn sẽ bỏ bớt đi những gì? Khi có một việc cần giải quyết vào ngày Chủ Nhật, bạn chọn công việc hay chọn đến thờ phượng Thiên Chúa? Khi lịch của ngày sống của bạn quá bận rộn, bạn gạt một công việc nào đó để chọn Thiên Chúa hay bỏ rơi Thiên Chúa và chọn công việc?

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Kính mời quý ACE chia sẻ cảm nhận hoặc nêu thắc mắc ở đây. Xin cám ơn.
HHTLC