2.
Công Cuộc Phục Hưng Của Vua Khít-Ki-Gia
Tổng
quát về triều đại vua Khít-ki-gia (2 V 18:1-3)
1
Khít-ki-gia lên ngôi vua khi được hai mươi lăm tuổi, và trị
vì hai mươi chín năm ở Giê-ru-sa-lem. Mẹ vua tên là A-vi-gia,
con gái ông Dơ-khác-gia-hu.
2 Vua đã làm điều ngay chính trước mắt Ðức Chúa, đúng như vua Ða-vít, tổ phụ vua đã làm.
2 Vua đã làm điều ngay chính trước mắt Ðức Chúa, đúng như vua Ða-vít, tổ phụ vua đã làm.
Thanh
tẩy Ðền Thờ
3
Năm thứ nhất triều đại vua Khít-ki-gia, vào tháng thứ nhất,
vua đã mở các cửa Nhà Ðức Chúa và làm lại cho chắc
chắn. 4 Vua cho mời các tư tế cùng các thầy Lê-vi vào và
tập hợp tất cả lại ở công trường về phía Ðông. 5 Vua
nói với họ:
"Các
thầy Lê-vi, xin nghe tôi đây! Bây giờ, các ông hãy thánh
hiến chính mình và thánh hiến Nhà của Ðức Chúa, Thiên
Chúa của tổ tiên các ông và hãy loại mọi điều ô uế ra
khỏi Thánh Ðiện.
6
Bởi vì cha ông chúng ta đã lỗi phạm và làm điều gian ác
trước mắt Ðức Chúa, Thiên Chúa chúng ta; các ngài đã
từ bỏ Người, đã ngoảnh mặt không nhìn Nhà Tạm của
Ðức Chúa và đã quay lưng lại với Người. 7 Thậm chí các
ngài còn đóng các cửa Tiền Ðình, tắt các ngọn đèn;
trong Thánh Ðiện các ngài không đốt hương, không dâng lễ
toàn thiêu kính Thiên Chúa của Ít-ra-en. 8 Cơn thịnh nộ của
Ðức Chúa đã đè nặng trên Giu-đa và Giê-ru-sa-lem; Người
đã làm cho các ngài thành mối khiếp kinh, sự ghê tởm và
trò cười, như chính các ông đang mục kích. 9 Chính vì điều
đó, cha ông chúng ta đã ngã gục dưới lưỡi gươm, còn
con trai, con gái và vợ chúng ta bị bắt làm tù binh. 10 Giờ
đây, ta quyết tâm lập giao ước với Ðức Chúa, Thiên
Chúa của Ít-ra-en, để Người hướng cơn thịnh nộ ra khỏi
chúng ta. 11 Giờ đây, hỡi các con của ta, đừng lơ là bổn
phận, bởi vì Ðức Chúa đã chọn chính các con để túc
trực trước nhan Người, để phục vụ người, để làm
thừa tác viên của người, và để đốt hương."
12
Ðây là các thầy Lê-vi hiện diện: Ma-khát con của A-ma-xai
và Giô-en con của A-dác-gia-hu; hai ông này xuất thân là
dòng dõi ông Cơ-hát; trong dòng dõi ông Mơ-ra-ri có Kít con
của Áp-đi, và A-dác-gia-hu con của Giơ-ha-len-ên; trong dòng
dõi ông Ghéc-sôn, có Giô-ác con của Dim-ma, và Ê-đen con
của Giô-ác; 13 trong dòng dõi ông E-li-xa-phan, có Sim-ri và
Giơ-y-ên; trong dòng dõi ông A-xáp, có Dơ-khác-gia-hu và
Mát-tan-gia-hu; 14 trong dòng dõi ông Hê-man, có Giơ-khi-ên và
Sim-y; trong dòng dõi ông Giơ-đu-thun, có Sơ-ma-gia và Út-di-ên.
15 Họ tập hợp các anh em mình lại và tự thánh
hiến, rồi theo lệnh của vua và đúng như lời của Ðức
Chúa, họ đến để thanh tẩy Nhà của Ðức Chúa.
16
Các tư tế vào bên trong Nhà Ðức Chúa để thanh tẩy. Mọi
thứ không thanh sạch gặp thấy trong Ðền Thờ Ðức Chúa,
các ông đưa ra ngoài sân Nhà của Ðức Chúa; các thầy
Lê-vi thu tất cả lại, đem ra bên ngoài, vứt xuống thung lũng
Kít-rôn. 17 Họ khởi sự thanh tẩy ngày đầu tháng thứ nhất
và ngày thứ tám trong tháng thì vào bên trong Tiền Ðình
Nhà Ðức Chúa; họ thánh hiến Nhà Ðức Chúa trong tám
ngày và đến ngày thứ mười sáu trong tháng thì mọi việc
đều hoàn tất.
Dâng
lễ tạ tội
18
Bấy giờ họ đến gặp vua Khít-ki-gia và nói: "Chúng tôi
đã thanh tẩy toàn bộ Nhà Ðức Chúa, bàn thờ dâng lễ
toàn thiêu và các đồ phụ tùng, bàn xếp bánh cùng các
đồ phụ tùng, 19 cũng như mọi vật dụng mà vua A-khát khi còn
làm vua đã lỗi phạm, đem quẳng đi; chúng tôi đã thiết kế
lại và thánh hiến. Những vật dụng đó hiện đang ở
trước bàn thờ của Ðức Chúa."
20
Vua Khít-ki-gia dậy sớm, tập hợp các thủ lãnh trong thành
và đi lên Nhà Ðức Chúa. 21 Người ta dắt theo bảy con bò
mộng, bảy con cừu, bảy con chiên và bảy con dê để dâng
lễ tạ tội cho vương quốc, cho Thánh Ðiện và cho Giu-đa. Rồi
vua ra lệnh cho các tư tế, con cái ông A-ha-ron, dâng lễ toàn
thiêu trên bàn thờ của Ðức Chúa. 22 Người ta sát tế
các con bò; các tư tế hứng máu chúng và rảy lên bàn
thờ. Người ta sát tế cừu và rảy máu chúng lên bàn
thờ. Người ta sát tế chiên và rảy máu chúng lên bàn
thờ. 23 Người ta dắt các con dê dùng để làm lễ tạ tội
đến trước mặt vua và đại hội: tất cả đều đặt tay
trên chúng. 24 Các tư tế đã sát tế chúng và đổ máu lên
bàn thờ, dâng lễ tạ tội, để xin ơn xá tội cho toàn thể
Ít-ra-en, bởi lẽ vua ra lệnh phải dâng lễ toàn thiêu và lễ
tạ tội là vì toàn thể Ít-ra-en.
25
Vua đã cắt đặt các thầy Lê-vi trong Nhà của Ðức Chúa mang theo thanh la, đàn hạc như lệnh truyền của vua Ða-vít, của
ông Gát, thầy chiêm của vua Ða-vít, và của ngôn sứ Na-than,
bởi vì lệnh truyền ấy xuất phát từ Ðức Chúa, qua trung
gian các ngôn sứ của Người. 26 Khi các thầy Lê-vi mang theo
nhạc cụ của vua Ða-vít và các tư tế mang theo kèn, đã an vị,
27 thì vua Khít-ki-gia ra lệnh dâng lễ toàn thiêu trên bàn
thờ; lúc bắt đầu lễ toàn thiêu cũng là lúc trổi lên
tiếng ca mừng Ðức Chúa xen lẫn tiếng kèn cùng với các
nhạc cụ của Ða-vít, vua Ít-ra-en. 28 Toàn thể đại hội sụp
xuống lạy, tiếng hát nổi lên, tiếng kèn vang dội, tất cả
kéo dài cho đến khi lễ toàn thiêu chấm dứt.
Tái
lập nền phụng tự
29
Lễ toàn thiêu chấm dứt, vua và tất cả những người hiện
diện sụp xuống lạy. 30 Rồi vua Khít-ki-gia và các thủ lãnh ra
lệnh cho các thầy Lê-vi tán tụng Ðức Chúa bằng những
lời lẽ mà vua Ða-vít và thầy thị kiến A-xáp, đã soạn ra;
họ hân hoan tán tụng và cúi mình bái lạy. 31 Vua Khít-ki-gia
cất tiếng nói: "Bây giờ các người đã được tấn
phong để phục vụ Ðức Chúa, các người hãy tiến lại đem
lễ tế, lễ vật tạ ơn vào Nhà Ðức Chúa." Ðại hội
đem lễ tế và lễ vật tạ ơn, còn tất cả những người
hảo tâm thì đem lễ toàn thiêu. 32 Số lễ vật toàn thiêu
đại hội mang đến là bảy mươi con bò mộng, một trăm con
cừu, hai trăm con chiên. Tất cả đều là lễ toàn thiêu
dâng kính Ðức Chúa. 33 Lễ vật thánh gồm có sáu trăm con
bò mộng và ba ngàn chiên dê. 34 Chỉ có điều là số các tư
tế quá ít, không đủ để lột da tất cả những con vật
dâng làm lễ toàn thiêu. Anh em của họ là các thầy Lê-vi
đã phải giúp họ cho đến khi công việc hoàn tất và cho
đến khi các tư tế đã tự thánh hiến; quả vậy các thầy
Lê-vi thành tâm tự thánh hiến hơn các tư tế. 35 Lại cũng
có nhiều lễ toàn thiêu khác nữa, không kể mỡ của các
lễ vật kỳ an và những lễ rưới đi kèm với lễ toàn
thiêu. Như thế, việc phụng tự đã được tái lập trong
nhà Ðức Chúa. 36 Vua Khít-ki-gia và toàn dân hoan hỷ về
những điều Thiên Chúa đã thực hiện cho dân, bởi vì
công việc tiến hành mau lẹ.
CHIA SẺ
Khi Khít-ki-gia làm vua, tình trạng
của Đền Thờ chẳng khác gì điều kiện của một số nhà thờ của chúng ta hôm nay
(c.7). Các cửa đóng cho biết không có thể đến với Thiên Chúa và không có sự
phục vụ Ngài. Ngài đã xếp đặt trước chúng ta một cánh cửa mở ra (Kh 3:8), và
chúng ta đã đóng nó lại.
Những ngọn đèn đã tắt, điều đó cho
thấy không có sự làm chứng (Mt 5:16), và hương trên bàn thờ lạnh lẽo, điều đó
nói lên rằng không có lời cầu nguyện nào dâng lên Thiên Chúa (Tv 141:2). Không
có hiến tế dâng trên bàn thờ (Rm 12:1-2), nhưng lại có vô số tội lỗi trong Đền
Thờ. Chúng ta chẳng ngạc nhiên khi đất nước đang trải qua cơn thịnh nộ của
Thiên Chúa thay vì đón nhận phúc lành của Ngài.
Công thức mà Khít-ki-gia phục hồi
rất đơn giản: thánh hiến, dâng hiến và ca tụng. Ông đã bắt đầu với các tư tế và
thầy Lê-vi, vì nếu những tôi tớ của Thiên Chúa không sạch, Thiên Chúa không thể
chúc lành cho công việc của họ.
Mọi việc xảy ra cách đột ngột
(c.36), nhưng những gì đã xảy ra không phải là mới. Đó đơn giản là một cuộc trở
về với những con đường của Đức Chúa (Gr 6:16).
Sự canh tân bắt đầu với những gì đang ở trong con tim bạn.
Việc đầu tiên bạn phải làm là mở lại cánh cửa của tâm hồn mình, và bắt đầu khởi
động lại việc thắp lên ngọn lửa sốt sắng, và những dấn thân cụ thể trong cuộc
sống của bạn. Bạn có khao khát để thực hiện việc làm mới lại tâm hồn mình trong
những ngày hậu cơn dịch Covid này? Đâu là điểm khởi đầu bạn nghĩ mình sẽ thực hiện ?
"Năm thứ nhất triều đại vua Khít-ki-gia, vào tháng thứ nhất, vua đã mở các cửa Nhà Ðức Chúa và làm lại cho chắc chắn." Với mỗi ngày mới bắt đầu, con cần tập thành thói quen , chứ không phải cho có lệ, biết thành tâm đặt trọn hồn xác và mọi sự trong ngày vào lòng nhân từ của Chúa để được Chúa hướng dẫn. Lạy Chúa, lòng thành tâm là điều con cần được Chúa tôi luyện. Khi con chỉ hướng về Chúa cho có lệ vào mỗi sớm mai, suốt trong ngày, con chẳng thể nào nhớ rằng chính con đã xin Chúa dẫn con đi như người mẹ nắm chặt tay con thơ từng bước. Con đã làm mọi việc như một cái máy vì không ý thức, để rồi khi thử thách đến, con đã phản ứng rất nhanh chóng theo bản năng yếu đuối của mình ngay. Phàn nàn, trách cứ, bất mãn, bực dọc... cứ thế đã theo con suốt cả ngày, để rồi đến cuối ngày sẽ là một sự nặng nề bao trùm tâm hồn con. Xin cho con biết thành tâm và chân thành tìm kiếm Chúa: thấy được Chúa đang cô đơn nơi tâm hồn người vừa nói những lời chanh chua với con để con vẫn tôn trọng người đó; thấy được Chúa nơi tâm hồn con đang khao khát được con chia sẻ niềm thương tổn ấy để an ủi và nâng đỡ con; thấy được sức mạnh Chúa sẽ ban cho con để con có thể kềm được lòng tự ái mà không làm những việc tồi tệ khác; thấy được Chúa chiến thắng nơi con và thần dữ thất bại nơi người ấy; thấy được Chúa và con gần gũi nhau hơn trong tâm hồn.
Trả lờiXóaTrước khi lao mình vào một ngày sống mới, xin cho con biết dừng lại, thật bình tâm và chân thành "mở các cửa" lòng mình để Chúa "làm lại cho chắc chắn" những đức tính tốt Chúa đã đặt vào hồn con mà hôm trước con đã làm cho lỏng lẻo, sứt mẻ. Ước mong sao con biết yêu quý thói quen này và nó sẽ trở nên một nhu cầu rất cần thiết, không thể thiếu được, của con mỗi khi con thức dậy. Con chân thành cầu xin như vậy, lạy Chúa là Cha rất nhân từ của con.
" Vua đã làm điều ngay chính trước mắt Đức Chúa, đúng như vua Đa vit, tổ phụ vua đã làm"
Trả lờiXóaGiờ thấy Vua này yêu Chúa, nhưng lòng con hổng còn vội mừng với bao điều Vua làm nữa, con thấy các đời Vua như chơi chẳn lẻ. Vua này xây thờ, Vua sau đập bỏ, chi mà phung phí và mất time quá sức. Con nghĩ mai Chúa lại cho con xem cảnh Vua phá Đền thờ Chúa rồi xây ngẫu tượng nữa chắc, nghi lắm. Lẽ nào con người chỉ vậy thôi, thích thì xây, ko thích thì đập. Huẩy quá dậy.
" Giờ đây, hởi các con của ta đừng lơ là bổn phận, bởi vì Đức Chúa đã chọn chính các con để túc trực trước nhan Người, để phục vụ người"
Con có 1 ước ao, 1 khát khao được dậy lên gợn gợn như sóng nơi dòng sông tĩnh lặng hiền hòa. Nếu Chúa muốn, xin Chúa soi con rõ rõ tí.
Mấy nay như Chúa đang trăn trở gì gì như muốn nói " Đang Thiếu Thợ Gặt). Cứ sai đi, nhỏ làm việc nhỏ, nhưng nhớ chia con việc vừa sức. Tạ ơn Chúa