Chủ Nhật, 17 tháng 3, 2013

CHƯƠNG 05 - ÉT-TE

 Hoàng hậu Ét-te vào chầu vua
1 Ngày thứ ba, cầu nguyện xong, hoàng hậu Ét-te bỏ áo cầu nguyện, mặc phẩm phục huy hoàng. 1a Ðẹp lộng lẫy, bà cầu khẩn Thiên Chúa là Ðấng thấu suốt và cứu độ mọi người. Rồi bà đem theo hai cung nữ: bà tựa vào một cô, trông thật thướt tha duyên dáng; còn cô kia theo sau, nâng đuôi áo cho bà. 1b Bà hết sức xinh đẹp, đôi má tươi hồng, vẻ mặt hớn hở, dễ thương, nhưng lòng đau như thắt vì khiếp sợ. 1c Qua các cửa, bà đến trước mặt vua. Vua ngự trên ngai báu, mang trọn bộ long bào dùng trong những buổi triều yết, mình đầy vàng bạc châu báu, dáng vẻ rất đáng sợ. 1d Vua ngẩng mặt lên nhìn, đôi mắt rực sáng, giận dữ đến cực độ. Hoàng hậu khuỵu xuống, tái mặt đi vì yếu sức; bà dựa đầu vào cô cung nữ đi trước. Thiên Chúa làm cho vua đổi lòng, khiến vua ra dịu hiền. Từ trên ngai vàng, vua lo âu lao mình xuống, đưa cánh tay đỡ lấy bà cho đến khi bà tỉnh lại. Rồi vua lấy lời trấn an khích lệ bà: 1e "Sao thế, Ét-te? Ta là anh của em mà! Yên tâm đi! Em không phải chết đâu! Lệnh của ta chỉ áp dụng cho thường dân thôi. Lại đây em!" 2 Vua đưa phủ việt vàng lên đặt vào cổ bà, rồi ôm hôn bà và nói: "Hãy nói cho ta hay!" 2a Bà nói với vua: "Tâu chúa thượng, thiếp nhìn thấy ngài giống như thiên sứ của Thiên Chúa. Tâm hồn thiếp bị rúng động vì khiếp sợ vẻ oai nghi của ngài. Quả thế, tâu chúa thượng, ngài thật kỳ diệu và long nhan ngài thật hấp dẫn! " 2b Ðang nói thế bà lại khuỵu xuống. Vua bị rúng động, còn các cận thần thì tìm cách làm cho bà tỉnh lại. 3 Vua nói với bà: "Hoàng hậu Ét-te, chuyện gì thế? Khanh muốn xin gì? Dù nửa nước ta cũng sẽ ban!" 4 Bà Ét-te đáp: "Nếu đẹp lòng đức vua, thì hôm nay, xin đức vua cùng quan Ha-man đến dự yến tiệc thiếp đã dọn hầu đức vua." 5 Vua liền nói: "Hãy mau mau triệu Ha-man đến để làm như Ét-te vừa nói." Vua đã cùng quan Ha-man đến dự yến tiệc bà Ét-te dọn. 6 Giữa tiệc rượu, vua lại nói với bà Ét-te: "Khanh thỉnh cầu gì, ta sẽ ban cho. Khanh muốn xin gì, dù nửa nước cũng sẽ được." 7 Bà Ét-te đáp: "Ðiều thiếp thỉnh cầu, điều thiếp muốn xin... 8 Nếu thiếp được đức vua thương đến, nếu đức vua vui lòng ban điều thiếp muốn xin và thực hiện điều thiếp thỉnh cầu, thì ngày mai xin đức vua cùng quan Ha-man lại tới dự yến tiệc thiếp sẽ dọn hầu các ngài. Rồi thiếp sẽ tuân theo lời đức vua phán dạy."
9 Hôm ấy, Ha-man vui vẻ ra về, lòng phơi phới hân hoan. Nhưng khi thấy ông Moóc-đo-khai ở cung môn không buồn đứng dậy cũng chẳng thèm nhúc nhích, y hết sức căm giận ông. 10 Ha-man dằn lòng trở về nhà, sai người đi mời bạn hữu và vợ là De-rết đến. 11 Y kể cho họ nghe nào là y giàu có vinh hiển, nào là con cái đông đúc, nào là bao nhiêu việc vua đã làm để đề cao y và cất nhắc y lên trên hàng khanh tướng quần thần của nhà vua. 12 Y nói: "Hơn nữa, ngoài tôi ra, hoàng hậu Ét-te đã chẳng mời ai khác cùng đức vua đến dự yến tiệc của bà. Ngày mai, bà lại mời tôi với đức vua lần nữa. 13 Nhưng tất cả những điều đó chưa làm tôi thoả mãn, bao lâu tôi còn thấy tên Do-thái Moóc-đo-khai ngồi tại cung môn." 14 De-rết, vợ y, và tất cả các bạn hữu của y đều nói: "Ngài cứ cho dựng một cái giá cao hai mươi lăm thước, rồi sáng mai xin đức vua cho treo cổ tên Moóc-đo-khai lên. Sau đó, ngài sẽ vui vẻ theo đức vua vào dự tiệc." Ha-man ưng thuận đề nghị đó và cho dựng giá treo cổ.
 CHIA SẺ

Đôi khi trải qua một cuộc khủng hoảng để nhắc nhở chúng ta rằng, chúng ta chẳng bao giờ phục vụ Thiên Chúa một mình. Ét-te đã từng tận hưởng sự thoải mái và dễ chịu trong cung điện, nhưng giờ đây bà đã có một nhiệm vụ khó khăn để thực hiện. Dân của bà đang ăn chay và cầu xin Thiên Chúa trợ giúp bà; bà không thể nào tự mình thành công.

Tội nghiệp cho Ha-man đang chìm đắm trong vinh quang giả tạo, khoe khoang sự giàu sang giả tạo, tận hưởng sự hạnh phúc giả tạo, và cậy vào một tự tin hoang tưởng. Ông không nhận ra rằng bóng của thần chết đang bao phủ lấy ông. Nhưng liệu ông có khác biệt với những người không tin trong thời đại hôm nay, họ là những người xây dựng cuộc sống của mình trên những điều ảo tưởng.

Ét-te cảm nhận rằng đây không phải là thời điểm thích hợp để cho thấy xuất xứ của mình. Việc hoãn lại một ngày để cho Ha-man có cơ hội để dựng giá treo cổ ở nơi mà ông sẽ bị treo lên. Được nhà vua đề bạt, hoàng hậu tôn vinh, và vợ ông cho những lời khuyên khôn ngoan, Ha-man có vẻ như đang giải quyết hết mọi khó khăn của mình! Nhưng hãy đọc Thánh Vịnh 37.

Có những thời điểm trong cuộc sống dường như mọi thứ đều quay lưng lại với chúng ta. Thật dễ dàng để đánh mất niềm vui và bình an trong những lúc như vậy. Tuy nhiên, khi sống để tôn vinh Thiên Chúa và mưu ích cho tha nhân, dường như không có gì có thể lấy đi nơi chúng ta sự bình an đích thật. Bạn làm gì để trong bối cảnh rất riêng của mình, bạn đang tôn vinh Thiên Chúa và mưu ích cho phần rỗi các linh hồn?

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Kính mời quý ACE chia sẻ cảm nhận hoặc nêu thắc mắc ở đây. Xin cám ơn.
HHTLC