Thứ Ba, 30 tháng 7, 2013

THÁNH VỊNH 057

Thánh Vịnh 57 (56):
Ẩn náu bên Thiên Chúa

(1) Phần nhạc trưởng. "Xin đừng phá đổ".
Của vua Ða-vít. Se sẽ. Khi ông chạy vào hang, trốn vua Sa-un.


(2) Xin thương xót con cùng, lạy Thiên Chúa,
xin Ngài thương xót con,
này con đến ẩn náu bên Ngài;
dưới bóng Ngài, này con ẩn náu,
tới khi nào hết tai họa khổ đau.

(3) Tôi kêu cầu Chúa Tối Cao,
Chúa ban ân phúc dồi dào cho tôi.

(4) Tự trời xanh, mong Người đưa tay giải thoát,
hạ nhục kẻ thù tấn công tôi.
Xin Chúa Trời gởi xuống
tình thương và lòng thành tín của Người.

(5) Tôi phải nằm giữa bầy sư tử, loài thú ăn thịt người;
nanh vuốt chúng là đầu tên mũi giáo,
lưỡi thì sắc bén tựa gươm đao.

(6) Lạy Thiên Chúa, xin biểu thị uy phong khắp cõi trời
và chiếu toả vinh quang đầy mặt đất.

(7) Dưới chân con, chúng đã giăng lưới sẵn,
cho con phải mắc vào.
Trước mặt con, chúng đào hầm đào hố,
chính chúng lại sa chân.

(8) Con an lòng, lạy Thiên Chúa, con vững dạ an lòng,
(9) này con xin đàn hát xướng ca.
Thức dậy đi, hồn tôi hỡi,
thức dậy đi, hỡi đàn sắt đàn cầm,
tôi còn đánh thức cả bình minh.

(10) Lạy Thiên Chúa, trước mặt chư dân, con dâng lời cảm tạ,
giữa lòng muôn nước, con đàn hát xướng ca.

(11) Vì tình thương của Ngài cao ngất trời xanh,
và lòng thành tín vượt ngàn mây thẳm.

(12) Lạy Thiên Chúa, xin biểu thị uy phong khắp cõi trời
và chiếu toả vinh quang đầy mặt đất.


CHIA SẺ

Thánh  vịnh này và Thánh vịnh 142 là những thánh vịnh trong “hang” mà có thể cho bạn một sự khích lệ lớn lao. “Hang” của chính bạn có thể là những nơi bạn tìm kiếm niềm vui chóng qua và giả tạo để chạy trốn khỏi những khó khăn, những căng thẳng và những rắc rối mà bạn đang phải đối diện. Nếu bạn làm điều mà Đa-vít đã làm, bạn sẽ nghiệm thấy được sự bình an và chiến thắng ngay cả khi bạn vẫn còn trốn trong “hang”. Đâu là những cái “hang” của bạn trong lúc này, nơi đó bạn trốn chạy khỏi những khó khăn của mình, và bạn có thực sự cảm thấy an toàn khi trốn trong những “hang” này, hay chỉ là 1 sự an toàn giả tạo ?
Niềm tin của Đa-vít đã biến cái “hang” của ông thành một nơi Cực Thánh (c.2)! Sự tự tin không phải nơi sự chắc chắn của những tảng đá trong hang nhưng “dưới cánh Ngài” (x. R 2:12). Mặc dù có những chiếc răng vuốt sắc bén (c.5), lưới và bẫy (c.7), nhưng Đa-vít vẫn vững tin vào sự trợ giúp của Thiên Chúa. Bạn có sử dụng lời nói của mình để nâng người khác lên và chúng trở thành nguồn phúc lành thay vì những lời nguyền rủa? Có khi nào những câu trả lời nhẹ nhàng của bạn đã đẩy lui cơn thịnh nộ của kẻ thù mình ?
Khao khát của ông không chỉ là được giải thoát nhưng là tôn vinh Thiên Chúa (c.6, 12). Thực tế, khi ông tỉnh thức trong buổi sáng hôm sau, ông đã cầm lấy đàn hạc và hát ca ngợi Thiên Chúa! Mỗi sáng mai khi thức dậy, bạn nghĩ đến điều gì trước tiên ?
Hãy tín thác nơi Ngài; tôn vinh Ngài; hát ca tụng Ngài. Cách tiếp cận này đã có kết quả đối với Đa-vít khi ông ở trong hang, và nó cũng sẽ có kết quả đối với cái “hang” của bạn. Đã có bao giờ bạn ngỡ ngàng vì biết bao nhiêu lần Thiên Chúa đã che chở bạn dưới bóng cánh của Ngài khi những sự tàn phá đi qua rất gần bên bạn nhưng đã không thể làm hại đến bạn ?

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Kính mời quý ACE chia sẻ cảm nhận hoặc nêu thắc mắc ở đây. Xin cám ơn.
HHTLC