Thánh Vịnh
116 (114-115):
Lời kinh tạ ơn
(2) Người lại lắng tai ngày tôi kêu cứu.
(3) Dây tử thần đã bủa vây tôi chằng chịt,
lưới âm ty chụp xuống trên mình.
(4) Gặp gian truân sầu khổ, tôi đã kêu cầu danh CHÚA:
"Ôi lạy CHÚA, xin cứu gỡ mạng con!"
(5) CHÚA là Ðấng nhân từ chính trực,
Thiên Chúa chúng ta một dạ xót thương,
(6) hằng gìn giữ những ai bé mọn,
tôi yếu đuối, Người đã cứu tôi.
(7) Hồn tôi hỡi, thôi bình tĩnh lại,
vì trên ngươi, CHÚA đã xuống ơn lành;
(8) Chúa cứu gỡ mạng tôi khỏi chết,
giữ mắt này chẳng còn đẫm lệ,
ngăn ngừa tôi khỏi phải hụt chân.
(9) Tôi sẽ bước đi trước mặt Người
trong cõi đất dành cho kẻ sống.
(10) Tôi đã tin cả khi mình đã nói: "Ôi nhục nhã ê chề!"
(11) Ðã thốt ra trong cơn hốt hoảng: "Mọi người đều giả dối!"
(12) Biết lấy chi đền đáp CHÚA bây giờ
vì mọi ơn lành Người đã ban cho?
(13) Tôi xin nâng chén mừng ơn cứu độ
và kêu cầu thánh danh ÐỨC CHÚA.
(14) Lời khấn nguyền với CHÚA, tôi xin giữ trọn,
trước toàn thể dân Người.
(15) Ðối với CHÚA thật là đắt giá
cái chết của những ai trung hiếu với Người.
(16) Vâng lạy CHÚA, thân này là tôi tớ,
tôi tớ Ngài, con của nữ tỳ Ngài,
xiềng xích trói buộc con, Ngài đã tháo cởi.
(17) Con sẽ dâng lễ tế tạ ơn, và kêu cầu thánh danh ÐỨC CHÚA.
(18) Lời khấn nguyền với CHÚA, tôi xin giữ trọn,
trước toàn thể dân Người,
(19) tại khuôn viên đền CHÚA, giữa lòng ngươi, hỡi Giê-ru-sa-lem!
Ha-lê-lui-a.
CHIA SẺ
“Từ nguy hiểm đến giải thoát.” Tác giả
Thánh vịnh gần như đã chết (c.3), có thể bởi vì mọi người đều giả dối (c.11).
Nhưng khi ông kêu lên Chúa, Ngài đã cứu ông (c.8). Cái chết của một người tín
hữu đáng giá đối với Thiên Chúa. Ngài sẽ không cho phép điều đó xảy ra như một
tai nạn (c.15). Điều này không có nghĩa là Thiên Chúa vui trước cái chết của những
ai thuộc về Ngài. Đúng hơn, điều đó có nghĩa rằng Ngài xem những ai thuộc về
Ngài rất quan trọng đến nỗi Ngài xem sự chết như một điểm hẹn. Đó là một phần
của kế hoạch yêu thương của Ngài. (Tv 31:16; 139:16). Tác giả Thánh vịnh đã thấy
Thiên Chúa ban cho ông tất cả mọi nhu cầu. Dù vây, thật khó hiểu khi gặp những
khó khăn trong cuộc sống, nhiều Ki-tô hữu đã quay lưng lại với Thiên Chúa thay
vì giúp cho họ gần với Ngài hơn? Đâu là cách thức bạn gìn giữ tương quan của
bạn với Thiên Chúa, nhờ đó bạn sẽ chẳng bao giờ quay lưng lại với Ngài ?
Từ xúc động đến nghỉ ngơi. Ông bị
những đau khổ của sự chết bao phủ và bị lo lắng về tương lai của mình, nhưng Thiên Chúa đã ban cho ông sự nghỉ
ngơi (c.7). Đâu là niềm hy vọng giúp bạn không bị quật ngã ? Bạn có thấy một
tiến trình trong kinh nghiệm của mình từ tê liệt bởi những phiền muộn đến tình
trạng năng động vì những can thiệp của Thiên Chúa ?
Từ cầu xin sang ca ngợi. Ca
ngợi là sự đáp trả hợp lý khi Thiên Chúa đã ban cho điều ta cầu xin và thấu
suốt những khó khăn mà ta trải qua. Lưu ý đến những lời khẳng định: “Tôi sẽ đi”
(c.9); “Tôi sẽ dâng... lễ tế tạ ơn” (c.17); “Tôi sẽ giữ trọn lời khấn nguyện”
(c.18); và “Tôi sẽ kêu lên Ngài” (c.2). Có vẻ như chúng ta chẳng có gì để
trao lại cho Thiên Chúa vì tất cả những điều tốt lành mà Ngài đã làm cho chúng
ta, ngoài trừ việc dâng lên Ngài chính con người của chúng ta. Tác giả Thánh
vịnh đã dâng lại cho Thiên Chúa những gì ? Phần bạn, bạn sẽ dâng lại cho Ngài
những gì để làm chứng về niềm tin của bạn trước những người khác ?
TV 116: Cảm nghiệm được tình thương của Chúa trên cuộc đời con đôi khi thật dể nhưng cũng nhiều lúc khó vô cùng. Không khó sao được khi nhiều lúc con cầu xin mà như Chúa chẳng nghe thấy. Đôi lúc con quá mệt mỏi mà Chúa chẳng những không nghe lời con khấn xin mà hình như còn ban thêm nhiều khó khăn chồng chất khó khăn, như câu 3 “Dây tử thần bủa vây tôi chằng chịt, lươi âm ty chụp xuống trên mình”. Nhiều lúc con đồng cảm với lời tâm sự của một người tân tòng biết bao: “khi con chưa theo Chúa, con xin gì Chúa cũng cho, khi con theo Chúa rồi, lắm lúc con xin mà chẳng thấy gì”.
Trả lờiXóaRồi như tác giả nói trong câu 7 “hồn tôi hỡi, thôi bình tĩnh lại, vì trên ngươi, Chúa đã xuống ơn lành”. Những dịp đặc biệt như những lúc cuối năm này, khi con có thời gian hồi tâm lại khoảng thời gian đã qua, là lúc con cảm nghiệm được tình yêu Chúa trên cuộc đời con. Con mới thấy được Chúa thực sự đã nắm tay con dắt đi. Điển hình là hình ảnh như con đã trình bày trong đề tài, từ lời thề “không lấy vợ đạo Chúa” đến con người của con ngày hôm nay, nếu không phải Chúa chỉ đường thì còn là gì phải không Cha và các anh chị? Từ đó con mới có thêm được tự tin và xác tín, Chúa vẫn luôn đồng hành cùng con, có điều con có nhận ra điều đó hay không mà thôi.
Lạy Chúa, xin cho con đủ ý chí và can đảm sống Đức Tin của con với sự xác tín rằng Chúa luôn đồng hành cùng con. Amen.