Thứ Hai, 30 tháng 6, 2014

CHƯƠNG 03 - AI-CA

Bài Thứ Ba 
A-lép: 1 Tôi là người đã sống cảnh lầm than
dưới làn roi giận dữ của Người.
2 Người dẫn tôi, bắt tôi lần bước,
trong tối tăm, không ánh sáng soi đường.
3 Suốt ngày Người ra tay
hành hạ tôi đủ cách.
Bết: 4 Da thịt tôi, Người khiến phải hao mòn,
xương cốt tôi, Người làm cho rời rã.
5 Người đắp ụ nhằm tấn công tôi,
vùi dập tôi trong cay đắng nhục nhằn.
6 Người nhốt tôi trong ngục tù tăm tối,
như những kẻ đã chết tự ngàn xưa.
Ghi-men: 7 Người xây tường vây kín lấy tôi, tôi không sao trốn thoát.
Xiềng xích tôi, Người làm cho thêm nặng.
8 Tôi kêu la cầu cứu, Người cũng bịt miệng tôi,
không để tôi khẩn nguyện.
9 Người lấy đá hộc chận đường tôi,
xoá lối đi khiến tôi phải lạc hướng.
Ða-lét: 10 Người là con báo rình rập tôi,
là sư tử chờ mồi trong bóng tối.
11 Người để tôi lạc lối nhằm xé xác phanh thây,
bỏ mặc tôi cô đơn tiều tuỵ.
12 Người giương nỏ nhắm tôi,
tôi trở thành mục tiêu cho Người bắn.
Hê: 13 Người rút tên trong ống
bắn vào tạng phủ tôi.
14 Tôi nên trò cười cho thiên hạ,
nên vè vãn suốt ngày họ nghêu ngao.
15 Người ép tôi nuốt cay ngậm đắng,
rượu bồ hòn bắt uống cho say.
Vau: 16 Răng tôi, Người bắt nhai đá sỏi,
xác tôi, Người vùi dập dưới đống tro.
17 Hồn tôi hết được bình an thư thái,
tôi đã quên mùi hạnh phúc rồi.
18 Tôi tự nhủ: cuộc sống của mình nay chấm dứt,
hy vọng nơi Ðức Chúa cũng tiêu tan.
Da-in: 19 Xin nhớ đến nỗi khốn cùng của con,
và cuộc đời con vất vưởng nuốt cay ngậm đắng.
20 Nỗi niềm riêng canh cánh bên lòng,
khiến hồn con tiêu hao mòn mỏi.
21 Ðây là điều con suy đi gẫm lại,
nhờ thế mà con vững dạ cậy trông:
Khết: 22 Lượng từ bi Ðức Chúa đâu đã cạn,
lòng thương xót của Người mãi không vơi.
23 Sáng nào Người cũng ban ân huệ mới.
Lòng trung tín của Người cao cả biết bao!
24 Tôi tự nhủ: "Ðức Chúa là phần sản nghiệp của tôi,
vì thế nơi Người, tôi trông cậy."
Tết: 25 Ðức Chúa xử tốt với ai tin cậy Người,
với ai hết lòng tìm kiếm Chúa.
26 Biết thinh lặng đợi chờ,
đợi chờ ơn cứu độ của Ðức Chúa, đó là một điều hay.
27 Cũng là một điều hay cho người nào
phải mang ách từ khi còn trẻ.
Giốt: 28 Khi chính Chúa bắt nó phải mang,
nó hãy cứ ngồi im lặng một mình,
29 cứ đặt miệng nó trong bụi đất
- may ra còn chút hy vọng nào chăng -
30 nó cứ đưa má cho kẻ tát,
chuốc lấy cho mình đầy nỗi nhuốc nhơ.
Cáp: 31 Vì quả thật, Ðức Chúa chẳng bỏ rơi mãi mãi:
32 có làm khổ, Người cũng xót thương,
vì Người vốn từ bi cao cả;
33 có hạ nhục và làm khổ người ta, Người cũng chẳng vui vẻ gì.
La-mét: 34 Chà đạp dưới chân hết mọi tù nhân trong xứ sở;
35 tráo trở để không tôn trọng quyền lợi kẻ khác
trước mặt Ðấng Tối Cao;
36 gây thiệt hại cho người khi kiện tụng:
tất cả những điều này,
lẽ nào Ðức Chúa lại không thấy?
Mêm: 37 Ai chỉ nói một lời là có mọi sự?
Chẳng phải Ðức Chúa đã phán truyền hay sao?
38 Chẳng lẽ mọi điều lành điều dữ
không xuất hiện do miệng Ðấng Tối Cao?
39 Sao con người cứ than thân trách phận
mà không sống cho ra người, tránh xa tội lỗi?
Nun: 40 Mọi nẻo đường của ta, ta hãy xem đi xét lại,
và trở về cùng Ðức Chúa.
41 Hãy giơ tay và hướng lòng lên Ðức Chúa,
là Ðấng ngự trên trời.
42 Chúng con đắc tội, chúng con phản phúc,
Ngài thì Ngài chẳng dung tha.
Xa-méc: 43 Ngài ẩn mình trong cơn thịnh nộ,
đuổi bắt và tiêu diệt chúng con chẳng chút khoan hồng.
44 Ngài ẩn mình thật kín giữa ngàn mây thẳm,
khiến lời kinh không sao vọng tới.
45 Ngài biến chúng con thành rác rưởi,
thành đồ phế thải giữa chư dân.
Pê: 46 Hết mọi kẻ thù của chúng tôi
đều há miệng hằm hè khiêu khích.
47 Số phận của chúng tôi là vực thẳm và kinh hoàng,
là đổ nát và tan hoang.
48 Mắt tôi trào suốt lệ
thương con gái dân tôi tàn phế.
A-in: 49 Mắt tôi thành suối không ngừng chảy,
cứ chảy mãi không ngừng,
50 cho đến khi, từ trời cao thẳm,
Ðức Chúa nhìn xem và trông thấy tỏ tường.
51 Mắt tôi làm cho tôi nhức nhối,
vì cảm thương mọi thiếu nữ Thành Ðô.
Xa-đê: 52 Những người thù ghét tôi vô cớ
đuổi xua tôi như thể đuổi chim.
53 Chúng chôn sống tôi trong một cái hố,
rồi lấy đá lấp lại.
54 Nước dâng lên ngập đầu,
tôi thốt lên: "Chết mất!"
Cốp: 55 Từ hố sâu, thân lạy Ðức Chúa,
con kêu khấn danh Ngài.
56 Ngài đã nghe con cầu nguyện kêu van,
xin đừng giả điếc làm ngơ nữa!
57 Chúa ở bên con ngày con kêu Chúa,
Ngài đã phán: "Ðừng sợ hãi chi! "
Rết: 58 Ngài biện hộ cho con, lạy Chúa,
và chuộc lấy mạng con.
59 Con bị oan, Ngài đã thấy rõ,
lạy Ðức Chúa, xin minh xử cho con.
60 Ngài đã thấy chúng căm gan giận dữ,
tìm mọi âm mưu chống lại con.
Sin: 61 Lạy Ðức Chúa, Ngài đã nghe những lời lăng nhục,
và mọi điều chúng mưu tính hại con,
62 với những lời thì thầm bàn tán
suốt ngày chống lại con.
63 Xin Ngài thấy cho: chúng ngồi hay đứng,
con cũng thành vè cho chúng nghêu ngao.
Tau: 64 Lạy Ðức Chúa, xin Ngài đáp trả
tuỳ theo những việc tay chúng làm.
65 Xin cho lòng chúng ra cứng cỏi,
giáng trên chúng lời nguyền rủa của Ngài.
66 Trong cơn thịnh nộ, xin xua đuổi và tiêu diệt chúng,
cho chúng khuất dạng khỏi gầm trời. 
CHIA SẺ

Chương này như trung tâm của sách Ai Ca đánh dấu bước ngoặt trong kinh nghiệm của Giê-rê-mi-a về đau khổ và cầu nguyện. Khi ông nhìn về mình (c.1-18), ông đã thấy một người có tuổi trên con đường quanh co trong bóng tối, bị sư tử đuổi theo. Ông càng nhìn đến những cảm xúc của mình, ông càng cảm thấy vô vọng.
Rồi ông nhìn ra khỏi chính mình và nhìn bằng niềm tin hướng về Thiên Chúa (c.19-39). Giờ đây ông có thể nói, “tôi có hy vọng” (c.21). Tại sao? Bởi vì lòng thương xót, thương cảm, và trung tín của Ngài: “Vì Ngài cũng chẳng vui vẻ gì” (c.3; Hs 11:8-9), và Ngài “chẳng bỏ rơi mãi mãi” (c.31). Thiên Chúa không vui khi trừng phạt dân Ngài; nhưng như một người Cha yêu thương, Ngài phải làm như vậy (Cn 3:11-12).
Cuối cùng, Giê-rê-mi-a đã nhìn đến dân chúng (c.40-66) và đã kêu gọi thời cầu nguyện và xưng thú tội lỗi. Vị “ngôn sứ khóc” (c.48-49) kêu xin dân chúng hãy nâng tâm hồn và đôi tay của họ lên cùng Đức Chúa và xin Ngài tha thứ và xót thương.
Thiên Chúa đã làm gì cho người tôi tớ đau khổ của Ngài? Ngài ở bên bạn và nói ‘đừng sợ hãi!’ ngày bạn kêu cầu Ngài (c. 57)." Hãy chờ đợi trước Thiên Chúa (c.25-26), và Ngài sẽ thông truyền cho bạn từ Lời Ngài.
Qua những tai họa và đau khổ, liệu bạn có thể học biết gì về việc xét xử của Thiên Chúa, về chính tội lỗi của bản thân, và về sức mạnh canh tân của Ngài ?

1 nhận xét:

  1. Matta Maria Cẩm Túlúc 13:00 24 tháng 9, 2021

    C3 Ai - ca

    21 Ðây là điều con suy đi gẫm lại,
    nhờ thế mà con vững dạ cậy trông:
    Khết: 22 Lượng từ bi Ðức Chúa đâu đã cạn,
    lòng thương xót của Người mãi không vơi.
    23 Sáng nào Người cũng ban ân huệ mới.
    Lòng trung tín của Người cao cả biết bao!
    24 Tôi tự nhủ: "Ðức Chúa là phần sản nghiệp của tôi,
    vì thế nơi Người, tôi trông cậy."

    Con cảm nhận được Chúa yêu, được sức thiêng tạo nên hạnh phúc và bình an tự bên trong, thỉnh thoảng cũng bị tác động của thần dữ nhưng đa số được Chúa cản, đóng cổng tự tai và mắt nên thường bị Chao đảo một tí rồi bị dập nguội dần.

    Tạ ơn Chúa về tất cả những gì Chúa thương ban và gìn giữ ren dạy con có ngày hôm nay.

    Tạ ơn Chúa! Xin cho con niềm tin! Để thấy Chúa thương yêu đồng hành.

    Trả lờiXóa

Kính mời quý ACE chia sẻ cảm nhận hoặc nêu thắc mắc ở đây. Xin cám ơn.
HHTLC