Thứ Tư, 25 tháng 6, 2014

CHƯƠNG 50 - GIÊ-RÊ-MI-A

Lời sấm lên án Ba-by-lon
1 Ðây là lời Ðức Chúa phán liên quan tới Ba-by-lon, đất người Can-đê, qua trung gian ngôn sứ Giê-rê-mi-a. 
Ba-by-lon sụp đổ. Ít-ra-en được giải thoát.
2 Hãy loan báo giữa chư dân và công bố,
nào phất cờ hiệu và công bố.
Ðừng giấu giếm, nói lên đi: Ba-by-lon đã thất thủ,
Ben phải nhục nhã, Mơ-rô-đác tan tành.
(Các tượng thần của nó phải nhục nhã,
các đồ gớm ghiếc của nó bị tan tành.)
3 Vì từ phương Bắc, một dân nổi lên đánh nó;
dân ấy sẽ làm cho xứ sở của nó ra hoang tàn,
không còn ai cư ngụ ở đó, từ loài người cho đến loài vật
đều phải lẩn trốn, đều phải ra đi.
4 Trong những ngày ấy và vào lúc ấy - sấm ngôn của Ðức Chúa -,
con cái Ít-ra-en sẽ đến cùng với con cái Giu-đa;
chúng vừa đi vừa khóc
và tìm kiếm Ðức Chúa, Thiên Chúa của chúng.
5 Chúng hỏi đường đi tới Xi-on, mặt hướng nhìn về đó:
"Nào ta gắn bó cùng Ðức Chúa,
bằng giao ước muôn đời, không thể quên!"
6 Dân Ta là chiên cừu đi lạc, mục tử của chúng đã đánh lừa,
họ đưa chiên đi lòng vòng trên núi;
chiên hết lên núi lại xuống đồi, quên đi mất cả ràn của chúng.
7 Mọi kẻ bắt gặp chúng đều xâu xé,
đối phương của chúng nói rằng:
"Ta đâu có lỗi chi, ấy chỉ vì chúng đắc tội với Ðức Chúa,
xúc phạm tới nơi đức công chính ngự trị,
và phản lại niềm hy vọng của cha ông là chính Ðức Chúa."
8 Hãy trốn khỏi Ba-by-lon, ra khỏi đất người Can-đê;
và nên như những con dê đầu đàn.
9 Vì này, để chống lại Ba-by-lon,
Ta sắp cho nổi lên từ đất phương Bắc,
một đoàn gồm các dân tộc hùng cường;
chúng dàn hàng tiến công, từ phía đó, nó sẽ thất thủ.
Những mũi tên của chúng
như người lính thiện xạ chẳng về không bao giờ.
10 Người Can-đê thành miếng mồi ngon
những người cướp phá nó được no thoả
- sấm ngôn của Ðức Chúa.
11 Thật vậy, các ngươi hãy vui mừng hoan hỷ,
hỡi những người cướp phá phần gia sản của Ta!
Thật vậy, các ngươi hãy tung tăng
như cừu non trong đồng cỏ,
hãy hí vang như ngựa giống!
12 Mẹ của các ngươi rất đỗi nhục nhằn,
người sinh hạ các ngươi phải tủi hổ.
Này, nó sẽ đứng hạng chót giữa chư dân,
thành sa mạc, nên chốn cằn cỗi, hoang vu.
13 Vì Ðức Chúa nổi giận mà nó không còn được ai đến ở,
tất cả nên như chốn hoang tàn;
ai qua lại Ba-by-lon cũng phải kinh ngạc,
và cười chê mọi thương tích của nó.
14 Hãy dàn hàng vây đánh Ba-by-lon tứ phía,
hỡi tất cả các xạ thủ bắn cung,
hãy bắn vào nó, đừng tiếc tên, vì nó đã đắc tội với Ðức Chúa.
15 Từ bốn phía, hãy reo hò xung phong.
Nó giơ tay hàng, các cột trụ của nó sụp đổ,
các tường luỹ của nó bị phá tan.
Vì đó là việc báo oán của Ðức Chúa!
Các ngươi hãy báo oán nó! Hãy làm cho nó những gì nó đã làm!
16 Hãy loại khỏi Ba-by-lon người gieo giống
và kẻ cầm liềm vào thời gặt hái.
Ðể thoát khỏi lưỡi gươm giết người,
ai nấy hãy trở về với dân mình,
ai nấy hãy trốn về quê hương xứ sở.
17 Ít-ra-en là con chiên lạc đàn, bị những con sư tử đuổi bắt.
Con đầu tiên ăn thịt nó là vua Át-sua; rồi sau cùng, kẻ đập vỡ xương nó là Na-bu-côđô-nô-xo, vua Ba-by-lon. 18 Vì thế, Ðức Chúa các đạo binh, Thiên Chúa Ít-ra-en, phán như sau: Này Ta sắp trừng phạt vua Ba-by-lon và xứ sở của nó như Ta đã trừng phạt vua Át-sua.
19 Ta sẽ dẫn Ít-ra-en về đồng cỏ của nó,
để nó được ăn cỏ ở Các-men và Ba-san,
trên núi Ép-ra-im và Ga-la-át, nó sẽ được thoả thuê.
20 Trong những ngày ấy và vào lúc ấy - sấm ngôn của Ðức Chúa -
người ta sẽ tìm lỗi lầm của Ít-ra-en mà chẳng thấy,
sẽ tìm tội lỗi của Giu-đa mà đâu có gặp,
bởi vì Ta đã thứ tha cho những người Ta còn để sót lại. 
Tại Giê-ru-sa-lem, loan báo Ba-by-lon sụp đổ
21 "Nào lên đất Mơ-ra-tha-gim,
hãy tiến lên đánh nó và dân cư Pơ-cốt:
tàn sát, tiêu diệt chúng cho đến người cuối cùng
- sấm ngôn của Ðức Chúa.
Hãy thi hành đúng mọi điều Ta đã truyền cho ngươi."
22 Tiếng giao tranh vang ầm trong xứ! Thật là đại hoạ!
23 Tại sao cái búa đe doạ toàn cõi đất, lại bị bẻ gãy tan tành?
Tại sao giữa chư dân, Ba-by-lon lại nên đồ kinh tởm?
24 Hỡi Ba-by-lon, Ta đã giăng bẫy bắt ngươi,
ngươi mắc phải mà đâu có biết!
Ngươi đã bị bắt và bị giữ lại,
vì ngươi đã khiêu chiến với Ðức Chúa.
25 Ðức Chúa đã mở kho của Người,
và đưa ra những vũ khí để trút cơn giận dữ.
Ðó chính là việc Chúa Thượng, Ðức Chúa các đạo binh,
sẽ thực hiện trong xứ sở người Can-đê!
26 Nào từ khắp nơi hãy đến đó, mở các vựa của nó ra,
chất nó cho thành đống,
rồi tận diệt nó, đừng để cho sót lại một tí gì.
27 Hãy giết sạch bò mộng của nó, cho tất cả phải xuống lò sát sinh.
Khốn cho chúng, vì đã tới ngày, tới thời chúng bị trừng phạt.
28 Hãy nghe đây!
Kìa những kẻ thoát thân và những người chạy trốn
khỏi đất Ba-by-lon, đã về báo cho Xi-on biết,
cuộc báo oán của ÐỨC CHÚA, Thiên Chúa chúng ta,
Người báo oán cho Ðền Thờ của Người! 
Tội kiêu căng
29 Hãy tập trung các tay xạ thủ, tất cả những người bắn cung,
để tiến đánh Ba-by-lon.
Hãy vây hãm nó tư bề, đừng để cho kẻ nào chạy thoát.
Hãy đáp trả nó xứng với việc nó làm;
tất cả những gì nó đã làm, hãy làm lại cho nó,
bởi vì nó đã ngạo mạn với Ðức Chúa,
với Ðấng Thánh của Ít-ra-en.
30 Vì thế, các thanh niên sẽ ngã gục trên các quảng trường và tất cả các chiến binh sẽ phải tiêu vong trong ngày đó - sấm ngôn của Ðức Chúa.
31 Này Ta chống lại ngươi, hỡi tên "Ngạo Mạn"
- sấm ngôn của Chúa Thượng là Ðức Chúa các đạo binh -,
vì đã tới ngày, tới thời ngươi bị trừng phạt.
32 Bấy giờ tên "Ngạo Mạn" sẽ lảo đảo té nhào,
chẳng còn ai vực nó đứng lên.
Ta sẽ châm lửa đốt các thành của nó,
lửa sẽ thiêu rụi các vùng phụ cận. 
Ðức Chúa, Ðấng cứu chuộc Ít-ra-en
33 Ðức Chúa các đạo binh phán thế này:
con cái Ít-ra-en cùng với con cái Giu-đa bị áp bức;
mọi kẻ bắt chúng làm tôi muốn giữ chúng lại,
không chịu thả chúng về.
34 Nhưng Ðấng cứu chuộc chúng thật hùng mạnh,
danh Người là Ðức Chúa các đạo binh;
Người đích thân đứng ra bênh vực chúng,
để cho đất nước được yên hàn,
và khiến dân cư Ba-by-lon run rẩy.
35 Gươm đe doạ người Can-đê, - sấm ngôn của Ðức Chúa -
và đe doạ dân cư Ba-by-lon, đe doạ các thủ lãnh,
các bậc khôn ngoan của nó!
36 Gươm đe doạ những kẻ khoác lác ba hoa, chúng hoá ra điên dại!
Gươm đe doạ các anh hùng của nó,
chúng đâm ra hãi hùng!
37 Gươm đe doạ ngựa xe của nó
và đe doạ tất cả đám đông ô hợp ở giữa nó,
chúng nên như đàn bà!
Gươm đe doạ các kho tàng của nó,
các kho ấy bị cướp sạch!
38 Gươm đe doạ các nguồn nước của nó,
nguồn nước bị cạn khô!
Vì đó là xứ sở của tượng thần,
chúng lảm nhảm vì những Kinh Hoàng của chúng.
39 Vì thế, thú rừng sẽ chung sống với chó hoang,
đà điểu sẽ sống ở đó.
Mãi mãi nó sẽ chẳng còn được ai cư ngụ,
nó sẽ không còn được ai đến ở từ đời này tới đời kia.
40 Giống như khi Thiên Chúa tàn phá Xơ-đôm,
Gô-mô-ra và các vùng lân cận - sấm ngôn của Ðức Chúa.
Sẽ không còn ai cư ngụ ở đó,
sẽ chẳng còn người nào tới đó trú ngụ.

Dân tộc phương Bắc và con sư tử vùng sông Gio-đan
41 Này đây, một dân đến từ phương Bắc,
một dân lớn và rất nhiều vua chúa xuất hiện từ tận cùng trái đất.
42 Chúng nắm chắc cung nỏ, gươm đao.
Man rợ hung tàn không mảy may thương xót,
chúng ồn ào như biển gào sóng vỗ.
Trên lưng ngựa, muôn người như một,
chúng sẵn sàng lâm trận tấn công ngươi,
thiếu nữ Ba-by-lon hỡi!
43 Hay tin đó, vua Ba-by-lon tay chân bủn rủn,
nỗi kinh hoàng siết cứng ông ta
khiến ông ta run khiếp như sản phụ lâm bồn.
44 Này, tựa con sư tử lên khỏi bụi rậm ở sông Gio-đan,
tiến về đồng cỏ luôn xanh tốt, thì trong phút giây,
Ta sẽ bắt chúng phải mau ra khỏi đó,
và đặt ở đó người được Ta tuyển chọn.
Vì nào có ai giống như Ta? Ai có thể bắt Ta hầu toà?
Có mục tử nào đứng vững được trước nhan Ta?
45 Vì thế, hãy nghe đây kế hoạch
Ðức Chúa đã mưu tính để lên án Ba-by-lon,
cũng như những toan tính
Người đã dự định để lên án xứ sở người Can-đê:
Quả thật, cả chiên dê nhỏ nhất cũng sẽ bị lôi đi!
Quả thật, đồng cỏ của chúng cũng vì chúng mà phải kinh ngạc!
46 Tin Ba-by-lon bị chiếm giữ làm cõi đất chuyển rung;
tiếng kêu la vang dội giữa chư dân! 
CHIA SẺ

Lời tiên tri này đã được tuyên báo vào năm thứ tư thời của vua Xít-ki-gia-hu trị vì, và Giê-rê-mi-a đã gửi lời ngôn sứ này cùng với người anh em của Ba-rúc, Xơ-ra-gia, để đọc một cách công khai ở Ba-by-lon (51:59-64). Trong Kinh thánh, Ba-by-lon được dùng làm biểu tượng hệ thống của thế giới con người được tổ chức để chống lại Thiên Chúa (Stk 11:1-9; Kh 17-18).
Những người Ba-tư đến từ phương Bắc, đánh bại Ba-by-lon, và để nó trong điêu tàn (c.3). Ba-by-lon đã từng là cái búa của Thiên Chúa (c.23), chén vàng (51:7), và như binh khí (51:20-23) để mang đến sự xét xử cho những quốc gia tội lỗi, nhưng giờ đây tội lỗi của Ba-by-lon phải bị xét xử, và một phần do sự đối xử tàn bạo của họ với dân Ít-ra-en (51:34-35).
Qua lời ngôn sứ này, Thiên Chúa ban cho dân Ngài những lời đem đến niềm hy vọng khi họ vẫn còn đang trong thời lưu đày. Cả Ít-ra-en và Giu-đa sẽ được hiệp nhất và được ban lại phần đất của họ (c.4-5). Đàn chiên phân tán sẽ được tập hợp lại (50:6-7, 17) và đất nước tội lỗi sẽ được tha thứ (c.19-20). Họ là những người tội lỗi, nhưng Thiên Chúa là Đấng xét xử sẽ biện hộ cho họ (c.33-34).
Khi đến thời những người Ba-by-lon bị trừng phạt và trải qua kinh nghiệm cơn thịnh nộ của Thiên Chúa chống lại họ, và như vậy con người trong thời đại hôm nay cũng được nghiệm thấy cùng một kinh nghiệm này. Liệu lối sống của bạn có phải chuẩn bị cho bản thân để đối diện với kinh nghiệm này?

1 nhận xét:

  1. Matta Maria Cẩm Túlúc 16:06 17 tháng 9, 2021

    CHƯƠNG 50 - GIÊ-RÊ-MI-A

    Chương này con thấy rắc rối, mâu thuẫn, sự dữ làm cho con nghĩ đến hay là hiện tại đang diễn ra với nhân loại nói chung và người Việt Nam chúng con đây nói riêng là lịch sử lặp lại!

    Lên mạng con thấy dịch là dịch, người người chống dịch khổ cực tang thương, con người với con người thì câu xé mâu thuẫn đi ngược luân thường đạo lý ( Doanh nhân giàu có xinh đẹp thì dùng những gì Chúa cho để khiêu chiến, vạch lá tìm sâu nhau, ...), người lăn xả hy sinh thì bị bôi nhọ ...

    3 hiện tượng ấy đang nhan nhãn trong hiện tại, Nhà thờ đóng cửa có lẽ Đức tin cũng đi xuống phải ko Chúa!

    Con lo, khi con người sống mà chỉ còn giành nhau sự sống, giành nhau miếng ăn, giành nhau được người khác phục vụ, giành nhau của cải vật chất ( tiền của) thì còn là người! ( Chúa dày công tạo nên cách đặc biệt khác so với các thụ tạo khác)

    Chúa ơi! Chương này Chúa ví " đau như phụ nữ lâm bồn", làm cho con hy vọng. Qua cái đau ấy là hạnh phúc vì có 1 " núm ruột" do chính bản thân cưu mang, có phải Chúa muốn nói rằng: qua Covid và Lụt lội như này thì con người rút ra được nhiều bài học, Đức tin sẽ tăng lên, tình người sẽ tốt hơn, người người yêu thương nhau, nhà nhà thương yêu nhau?

    Riêng con cảm thấy đen tối hơn, vì rồi đây, hết covid thì đến xã hội nhiều trẻ mồ côi, nhiều gia đình bị nợ đòi, nhiều trẻ em thất học vì cha mẹ ko có tiền đóng học phí, trộm cắp tăng cao, Thánh lễ vắng người ( vì họ cho rằng lo làm kiếm cơm đâu có giờ để đi lễ, có thực mí vực được đạo ...)

    Chúa ơi! Ước gì ai cũng dành time nhàn rỗi này để cầu nguyện, dùng Đức tin để làm điểm tựa vững chắc.

    Con có kinh nghiệm được Chúa thương, sống tựa vào lòng Chúa, khỏe hơn nhiều.

    Con tin tất cả là hồng ân, vì cho dù có 1 thân thể khỏe mạnh nhưng ko biết ơn và ko cho đó là ơn mà cậy bản thân thì chỉ cần vấp hòn đá là cũng đủ trở nên thân thể bệnh hoạn rồi, sự sống mong manh. Huống chi giờ đang có con covid mắt thường ko nhìn thấy được đang hoành hành, miền trung đêm nằm sáng thức dậy thấy nước trắng lăng sang bằng.

    Xin Chúa thương ban cho nhân loại những gì Chúa biết sẽ giúp con người tốt hơn. Amen

    Tạ ơn Chúa! Với Chúa! Mọi sự đều có thể.

    Trả lờiXóa

Kính mời quý ACE chia sẻ cảm nhận hoặc nêu thắc mắc ở đây. Xin cám ơn.
HHTLC