Thứ Bảy, 30 tháng 8, 2014

CHƯƠNG 5 - ĐA-NI-EN

5. Bữa Tiệc Của Vua Bên-Sát-Xa 
1 Vua Bên-sát-xa mở tiệc lớn khoản đãi một ngàn đại thần. Trước mặt những người này, vua uống rượu. 2 Khi đã thấm hơi men, vua truyền mang ly mang chén bằng vàng bằng bạc mà vua cha là Na-bu-cô-đô-nô-xo đã lấy ở đền thờ Giê-ru-sa-lem. Vua Bên-sát-xa định dùng những ly chén này để uống rượu cùng với các đại thần, cung phi và cung nữ. 3 Bấy giờ người ta mang ly chén bằng vàng đã lấy từ cung thánh Ðền Thờ Thiên Chúa ở Giê-ru-sa-lem; vua và các đại thần, cung phi và cung nữ đều dùng mà uống. 4 Họ vừa uống rượu vừa ca ngợi các thần bằng vàng, bạc, đồng, sắt, gỗ và đá. 5 Ngay lúc ấy, những ngón tay người xuất hiện, viết lên vách tường quét vôi của hoàng cung ở phía sau trụ đèn. Vua nhìn thấy phần bàn tay đang viết. 6 Bấy giờ mặt vua biến sắc, tâm trí bàng hoàng, ruột gan đòi đoạn, gối run cầm cập. 7 Vua lên tiếng ra lệnh cho triệu các pháp sư, các nhà chiêm tinh và thầy bói. Rồi vua ngỏ lời với các nhà thông thái Ba-by-lon rằng: "Phàm ai đọc nổi hàng chữ ấy và giải thích được cho ta nghe, ta sẽ cho mặc cẩm bào đỏ thẫm, đeo vòng vàng vào cổ; người ấy sẽ là nhân vật thứ ba trong vương quốc." 8 Lúc đó, tất cả các nhà thông thái của vua tiến vào, nhưng họ chẳng đọc được hàng chữ ấy, cũng không giải thích nổi cho vua hiểu.9 Bấy giờ vua Bên-sát-xa hết sức bàng hoàng, mặt vua biến sắc. Các đại thần cũng hốt hoảng. 10 Nghe tiếng nói của vua và các đại thần, hoàng thái hậu đi vào phòng tiệc. Bà lên tiếng nói: "Thánh thượng vạn tuế! Xin thánh thượng đừng để cho tâm trí ra bàng hoàng, đừng để dung nhan ngài phải biến sắc! 11 Trong vương quốc của ngài, có một nhân vật mang nơi mình thần khí của các bậc thần thánh. Dưới thời phụ vương của ngài, người ta gặp thấy nơi nhân vật ấy sự sáng suốt, thông hiểu và khôn ngoan sánh được với sự khôn ngoan của các thần. Phụ vương của ngài là Na-bu-cô-đô-nô-xo đã đặt ông ấy đứng đầu các thầy phù thuỷ, pháp sư, chiêm tinh và thầy bói. 12 Bởi vì nơi ông ấy, tức là ông Ða-ni-en mà phụ vương đã đặt tên là Bên-tơ-sát-xa, người ta gặp thấy thần khí siêu phàm, tri thức, hiểu biết, tài giải mộng, tài cắt nghĩa điều bí nhiệm, tài tháo gỡ khó khăn, nên xin cho gọi ông ấy đến; ông ấy sẽ giải thích được."
13 Bấy giờ ông Ða-ni-en được dẫn vào chầu vua. Vua ngỏ lời với ông rằng: "Ngươi có phải là Ða-ni-en, một người trong nhóm Giu-đa đi lưu đày mà phụ vương ta đã đưa từ Giu-đa về không? 14 Ta đã nghe đồn rằng thần khí của các bậc thần minh ở nơi ngươi, nên ngươi mới có sự sáng suốt, thông hiểu và khôn ngoan xuất chúng. 15 Người ta đã dẫn các nhà thông thái và pháp sư đến để đọc và giải thích hàng chữ kia cho ta; nhưng họ đều không giải thích được ý nghĩa. 16 Còn về ngươi, ta nghe nói rằng ngươi có tài giải thích và tháo gỡ khó khăn. Vậy, nếu ngươi đọc và giải thích được hàng chữ đó cho ta, thì ngươi sẽ được mặc cẩm bào đỏ thẫm, đeo vòng vàng vào cổ, và sẽ là nhân vật thứ ba trong vương quốc."
17 Bấy giờ ông Ða-ni-en lên tiếng nói trước mặt vua: "Tâu đức vua, lộc vua ban, xin giữ lại cho ngài; quà vua tặng, xin dành cho người khác. Nhưng hàng chữ kia, thần xin đọc và giải thích hầu đức vua. 18 Thiên Chúa là Ðấng Tối Cao, đã ban cho Na-bu-cô-đô-nô-xo, phụ vương ngài, vương quốc với chức cao quyền trọng, vinh dự và oai phong. 19 Chính vì chức cao quyền trọng Thiên Chúa ban cho phụ vương mà mọi dân tộc, quốc gia và ngôn ngữ đều run rẩy kính sợ trước mặt phụ vương. Người bắt ai phải chết hay cho ai được sống là tuỳ ý, người nâng ai lên hay hạ ai xuống cũng tuỳ ý. 20 Nhưng khi trở nên tự cao tự đại và sinh lòng kiêu căng quá mức, người đã bị truất ngôi và mất hết vinh dự. 21 Người đã bị đuổi, không được chung sống với người ta, bị mất trí, trở nên giống thú vật, phải chung sống với lừa hoang và ăn cỏ như bò, mình mẩy ướt đẫm sương trời, cho tới khi người nhận ra Thiên Chúa, Ðấng Tối Cao, là Ðấng cai trị vương quốc loài người, và Thiên Chúa ban quyền cai trị này cho ai là tuỳ ý. 22 Còn ngài, tâu đức vua Bên-sát-xa, ngài là con của phụ vương, dầu đã biết tất cả những điều trên, ngài vẫn không chịu hạ mình xuống. 23 Trái lại ngài đã tự cao tự đại, đã chống lại Chúa Tể trời cao: ly chén trong Ðền Thờ của Chúa, người ta đã mang đến trước mặt ngài; ngài đã dùng các ly chén ấy mà uống cùng với các đại thần, cung phi và cung nữ. Ngài đã ngợi khen các thần bằng bạc, vàng, đồng, sắt, gỗ và đá là những vật không thấy, không nghe, không biết. Còn Thiên Chúa là Ðấng nắm trong tay sinh khí của ngài và điều khiển mọi đường đi nước bước của ngài, ngài lại chẳng tôn vinh! 24 Vì thế, Thiên Chúa đã cho phần bàn tay ấy đến viết hàng chữ kia. 25 Ðây là những chữ đã được viết ra: Mơ-Nê, Mơ-Nê, Tơ-Kên, Pác-Xin; 26 và đây là lời giải thích: Mơ-Nê - có nghĩa là đếm -: Thiên Chúa đã đếm và chấm dứt những ngày của triều đại ngài; 27 Tơ-Kên - có nghĩa là cân -: ngài đã bị đặt trên bàn cân và thấy là không đủ; 28 Pơ-Rết - có nghĩa là phân chia -: vương quốc của ngài đã bị phân chia và trao cho các dân Mê-đi và Ba-tư."
29 Bấy giờ vua Bên-sát-xa truyền mặc cẩm bào đỏ thẫm cho ông Ða-ni-en, đeo vòng vàng vào cổ ông và tuyên bố rằng, trong vương quốc, ông là nhân vật thứ ba.
30 Ngay đêm ấy, Bên-sát-xa, vua dân Can-đê, bị giết chết. 
CHIA SẺ

Những biến cố trong chương này xảy ra trong nhiều năm sau khi những gì được ghi lại trong chương 4. Bên-sát-xa là nhiếp chính cho cha của mình là Na-bu-cô-đô-nô-so, điều đó giải thích tại sao Đa-ni-en được kể là nhân vật thứ ba trong vương quốc (c.29).
Nhà vua có thể mới, nhưng tội thì cũ: tự kiêu và tự tin. Vào chính giờ phút đó, Đa-ri-us đã tiêu diệt thành; nhưng Bên-sát-xa và các đại thần của ông đã quá tự tin đến mức ông đã nhạo báng Thiên Chúa và ca ngợi các ngẫu tượng của Ba-by-lon.
Thiên Chúa đã ban cho Na-bu-cô-đô-nô-so một năm để hoán cải, nhưng Ngài đã xét xử Bên-sát-xa ngay chính đêm đó. Nhà vua đã không học từ những người đã đi trước, và Đa-ni-en đã nói với ông như thế (c.17-23). Nhưng điều đó đã quá trễ !
Những tội nhân quá tự tin nên ý thức rằng đừng nên thử thách Thiên Chúa (Lc 11:16-21), và cũng thế một thế giới kiêu ngạo đến mức họ nói rằng, “bình an và an toàn!” (1Thes 5:1-11). Vào thời của Nô-ê và Áp-bra-ham, việc phán xét đã đến khi con người ít để ý đến nhất (Lc 17:26-32). Điều đó sẽ lại xảy ra như vậy.
Bài học từ cuộc sống và triều đại của Bên-sát-xa rất rõ ràng. Nếu bạn theo cách thức của xác thịt mà bất chấp Thiên Chúa, bạn sẽ phí phạm cuộc sống của mình. Nếu bạn lưu ý đến những cảnh báo của Ngài và tuân theo ý Ngài, như Đa-ni-en đã sống, Ngài sẽ chúc lành và chăm sóc cho bạn. Bạn học được điều gì từ chính cuộc sống của hai nhân vật chính trong chương này ?

1 nhận xét:

  1. Matta Maria Cẩm Túlúc 16:30 25 tháng 11, 2021

    CHƯƠNG 5 - ĐA-NI-EN

    Cn với Đanien, con thấy thêm năng lượng sống, một mẫu gương mà con thích vì rất thực tế.

    Khổ sai của Ông Đanien giống cái khổ sai của người hèn mọn bị người có chức quyền chì chiết, đe dọa.

    Con cũng thấy mình trong hai nhân vật, xã hội ngày nay cũng đầy những người như Ông Vua kia. Trong gia đình cũng thế, người làm nhiều nói ít thì lúc nào cũng bị thua thiệt, người làm ít mà lí thuyết nhiều thì được xã hội coi trọng.

    Hi hi! Chẳng lẽ ngồi đây kể chuyện hài với Chúa! Con thấy hài lắm luôn á! Y như cái ông Vua kia, đầy phàm tục, tào lao mà tưởng mình ngon. Hạ gục 1 người trong oan ức thì người bị oan được siêu thoát hay người coi như chiến thắng kia vui vầy trong tâm trí. Chất thực là, cố làm gì cho đạt phần thắng với đầy chiêu bài thì lương tâm cô quạnh khi tĩnh lặng chứ có gì đâu, cô đơn 1 mình ko ai chia sẻ, ảo tưởng vui vẻ bề ngoài trước ồn ào nhiều kẻ hay.

    Con thích phút hạnh phúc tràn ngập vui thỏa trong tâm trí của riêng mình, còn ai thích hào nhoáng bên ngoài mặc ai, con thích sống như hiện tại.

    Sự im lặng đầy bình an kiểu rất Chúa hi hi.

    Nào rảnh kể Chúa nghe dzui lắm! Hi hi. Có Chúa song hành, vui hầy!

    Tạ ơn Ngài!

    Trả lờiXóa

Kính mời quý ACE chia sẻ cảm nhận hoặc nêu thắc mắc ở đây. Xin cám ơn.
HHTLC