Thứ Năm, 27 tháng 11, 2014

CHƯƠNG 12 - Tin Mừng theo Thánh Matthêu

 Môn đệ bứt lúa ăn ngày sabát
(1) Khi ấy, vào ngày Sabát, Ðức Giêsu băng qua một cánh đồng lúa; các môn đệ thấy đói và bắt đầu bứt lúa ăn. (2) Những người Pharisêu thấy vậy, mới nói với Ðức Giêsu: "Ông coi, các môn đệ ông làm điều không được phép làm ngày sabát!" (3) Người đáp: "Các ông chưa đọc trong Sách à? Vua Ðavít đã làm gì, khi vua và thuộc hạ đói bụng? (4) Vua vào nhà Thiên Chúa, và đã cùng thuộc hạ ăn bánh tiến. Thứ bánh này, họ không được phép ăn, chỉ có tư tế mới được ăn mà thôi. (5) Hay các ông chưa đọc trong sách Luật rằng ngày sabát, các tư tế trong Ðền Thờ vi phạm luật sabát mà không mắc tội đó sao? (6) Tôi nói cho các ông hay: ở đây còn lớn hơn Ðền Thờ nữa. (7) Nếu các ông hiểu được ý nghĩa của câu này: Ta muốn lòng nhân, chứ đâu cần lễ tế, ắt các ông đã chẳng lên án kẻ vô tội. (8) Quả thế, Con Người làm chủ ngày sabát".
Ðức Giêsu chữa người bị bại tay ngày sabát
(9) Ðức Giêsu bỏ đó mà đi vào hội đường của họ. (10) Tại đây, có người bị bại một tay. Người ta hỏi Ðức Giêsu rằng: "Có được phép chữa bệnh ngày sabát không?" Họ hỏi thế là để tố cáo Người. (11) Người đáp: "Ai trong các ông có một con chiên độc nhất bị sa hố ngày sabát, lại không nắm lấy nó và kéo lên sao? (12) Mà người thì quý hơn chiên biết mấy! Vì thế, ngày sabát được phép làm điều lành". (13) Rồi Ðức Giêsu bảo người bại tay: "Anh giơ tay ra!" Người ấy giơ ra và tay liền trở lại bình thường lành mạnh như tay kia. (14) Ra khỏi đó, nhóm Pharisêu bàn bạc để tìm cách giết Ðức Giêsu.
Ðức Giêsu, người Tôi Trung của Thiên Chúa
(15) Biết vậy, Ðức Giêsu lánh khỏi nơi đó. Dân chúng theo Người đông đảo và Người chữa lành hết. (16) Người còn cấm họ không được tiết lộ Người là ai. (17) Như thế là để ứng nghiệm lời ngôn sứ Isaia đã nói:
(18) Ðây là người Tôi Trung Ta đã tuyển chọn,
đây là người Ta yêu dấu: Ta hài lòng về Người.
Ta cho Thần Khí Ta ngự trên Người.
Người sẽ loan báo công lý trước muôn dân.
(19) Người sẽ không cãi vã, không kêu to,
chẳng ai nghe thấy Người lên tiếng giữa phố phường.
(20) Cây lau bị giập, Người không đành bẻ gãy,
tim đèn leo lét, chẳng nỡ tắt đi,
cho đến khi Người đưa công lý đến toàn thắng,
(21) và muôn dân đặt niềm hy vọng nơi danh Người.
Ðức Giêsu và quỷ vương Bê-en-dê-bun
(22) Bấy giờ họ đem đến cho Ðức Giêsu một người bị quỷ ám vừa mù lại vừa câm. Người chữa anh ta, khiến anh nói và thấy được. (23) Tất cả dân chúng đều sửng sốt và nói: "Ông này chẳng phải là Con vua Ðavít sao?" (24) Nghe vậy, những người Pharisêu nói rằng: "Ông này trừ được quỷ chỉ là nhờ dựa thế quỷ vương Bêendêbun".
(25) Biết ý nghĩ của họ, Ðức Giêsu nói: "Bất cứ nước nào tự chia rẽ, thì sẽ điêu tàn. Bất cứ thành nào hay nhà nào tự chia rẽ, thì sẽ không tồn tại. (26) Nếu Xatan mà trừ Xatan, thì là Xatan tự chia rẽ: nước nó tồn tại sao được? (27) Nếu tôi dựa thế Bêendêbun mà trừ quỷ, thì đệ tử các ông dựa thế ai mà trừ? Bởi vậy, chính họ sẽ xét xử các ông. (28) Còn nếu tôi dựa vào Thần Khí của Thiên Chúa mà trừ quỷ, thì quả là triều đại Thiên Chúa đã đến giữa các ông.
(29) "Làm sao người ta có thể vào nhà một kẻ mạnh và cướp của được, nếu không trói kẻ mạnh ấy trước đã, rồi mới cướp sạch nhà nó?
(30) "Ai không đi với tôi, là chống lại tôi; và ai không cùng tôi thu góp, là phân tán. (31) Vì thế, tôi nói cho các ông hay: mọi tội, kể cả tội nói phạm thượng, cũng sẽ được tha cho loài người, chứ tội nói phạm đến Thần Khí sẽ chẳng được tha. (32) Ai nói phạm đến Con Người thì được tha; nhưng ai nói phạm đến Thánh Thần sẽ chẳng được tha, cả đời này lẫn đời sau.
Lòng có đầy miệng mới nói ra
(33) "Cây mà tốt thì quả cũng tốt; cây mà sâu thì quả cũng sâu, vì xem quả thì biết cây. (34) Loài rắn độc kia, xấu như các người, thì làm sao nói điều tốt được? Vì lòng có đầy, miệng mới nói ra. (35) Người tốt thì rút cái tốt từ kho tàng tốt của mình; kẻ xấu thì rút cái xấu từ kho tàng xấu của mình. (36) Tôi nói cho các người hay: đến Ngày phán xét, người ta sẽ phải trả lời về mọi điều vô ích mình đã nói. (37) Vì nhờ lời nói của anh mà anh sẽ được trắng án; và cũng tại lời nói của anh mà anh sẽ bị kết án".
Dấu lạ ngôn sứ Giô-na
(38) Bấy giờ có mấy kinh sư và mấy người Pharisêu nói với Ðức Giêsu rằng: "Thưa Thầy, chúng tôi muốn thấy Thầy làm một dấu lạ". (39) Người đáp: "Thế hệ gian ác và ngoại tình này đòi dấu lạ. Nhưng chúng sẽ không được dấu lạ nào, ngoài dấu lạ ngôn sứ Giôna. (40) Quả thật, ông GIôna đã ở trong bụng kình ngư ba ngày ba đêm thế nào, thì Con Người cũng sẽ ở trong lòng đất ba ngày ba đêm như vậy. (41) Trong cuộc phán xét, dân thành Ninivê sẽ chỗi dậy cùng với thế hệ này và sẽ kết án họ, vì xưa dân ấy đã sám hối khi nghe ông Giona rao giảng; mà đây thì còn hơn ông Giona nữa. (42) Trong cuộc phán xét, nữ hoàng Phương Nam sẽ đứng lên cùng với thế hệ này, và bà sẽ kết án họ, vì xưa bà đã từ tận cùng trái đất đến nghe lời khôn ngoan của vua Salômôn; mà đây thì còn hơn vua Salômôn nữa.
Quỷ phản công
(43) "Khi thần ô uế xuất khỏi một người, thì nó đi rảo qua những nơi khô cháy, tìm chốn nghỉ ngơi mà tìm không ra. (44) Bấy giờ nó nói: "Ta sẽ trở về nhà ta, nơi ta đã bỏ ra đi". Khi đến nơi, nó thấy nhà để trống, lại được quét tước, trang hoàng hẳn hoi. (45) Nó liền đi kéo thêm bảy thần khác dữ hơn nó, và chúng vào ở đó. Rốt cuộc, tình trạng của người ấy lại còn tệ hơn trước. Thế hệ gian ác này rồi cũng sẽ bị như vậy".
Ai thuộc gia đình của Ðức Giêsu?
(46) Người còn đang nói với đám đông, thì có mẹ và anh em của Người đứng bên ngoài, tìm cách nói chuyện với Người. (47) Có kẻ thưa Người rằng: "Thưa Thầy, có mẹ và anh em Thầy đang đứng ngoài kia, tìm cách nói chuyện với Thầy". (48) Người bảo kẻ ấy rằng: "Ai là mẹ tôi? Ai là anh em tôi?" (49) Rồi Người giơ tay chỉ các môn đệ và nói: "Ðây là mẹ tôi, đây là anh em tôi. (50) Vì phàm ai thi hành ý muốn của Cha tôi, Ðấng ngự trên trời, người ấy là anh chị em tôi, là mẹ tôi".
CHIA SẺ


Chống đối (c.1–8). Những người lãnh đạo tôn giáo đang chờ có cơ hội để tấn công Đức Giêsu, và Ngài đã trao cơ hội ấy cho họ. Thật là một bi kịch khi bị đè nặng bởi thái độ nệ luật, khi bạn đáng lý được tận hưởng sự nghỉ ngơi đích thực của ngày Sabát (11:28–30)! Khi Đức Giêsu là Chúa của bạn, trọn cuộc sống của bạn sẽ thành ngày Sabát và mọi nơi là đền thờ của Thiên Chúa, ngay cả ở trên đồng lúa. Bạn có thực sự thuộc về Đức Giê-su để có thể tận hưởng sự tự do đích thực ngay cả khi phải từ bỏ những ý riêng của mình để tuân theo Luật Ngài, và gặp gỡ Ngài ở mọi nơi, mọi lúc?

Giả hình (c.9–14). Những người Pharisêu quan tâm đến việc giữ ngày Sabát, nhưng không phải bày tỏ đức ái cho một người bị bại tay. Đức Giêsu muốn tình thương, chứ không phải hy lễ (c.7; Hs 6:6; Mk 6:6–8). Bạn sử dụng những người xung quanh bạn hay là bạn phục vụ họ?

Chiến thắng (c.15–32). Đức Giêsu là một Người mạnh mẽ, là Người tấn công vào sào huyệt của Satan và đã chiến thắng, tước vũ khí của chúng, và giờ đây công bố chiến lợi phẩm (Ep. 1:15–23; Cl. 2:15). Hãy mang lấy vũ khí và tham gia với Ngài trong chiến thắng (Ep 6:10tt.). Ngày hôm nay, khi nhìn lại những quyết định mà bạn đã thực hiện, liệu bạn có chọn Đức Giê-su hay là bạn đã chọn một giá trị nào khác? Những chọn lựa mà bạn đã thực hiện khi nhìn lại bạn thấy mình đã thắng hay thua trong cuộc chiến của cuộc đời bạn?

Trung lập (c.43–50). Hãy để ý đến một đời sống trống rỗng! Đó chính là một lời mời gọi lý tưởng để Satan đến hoạt động. Trong cuộc chiến thiêng liêng diễn ra trong thời đại hôm nay, bạn không thể đứng ở vị trí trung lập. Bạn phải chọn Ngài hoặc là chống lại Ngài. Đâu là điều mà bạn thấy giá trị cao nhất trong đời sống hiện tại của bạn, nhằm giúp bạn có thái độ dứt khoát và mạnh mẻ để có thể chọn thuộc về Thiên Chúa trong những cuộc chiến thiêng liêng của bạn?

 Nói một cách đơn giản đâu là điều bạn cần phải có cho bằng được? Điều mà bạn yêu thích đến nỗi bạn có thể bỏ tất cả để có cho bằng được?

1 nhận xét:

  1. Kính thưa Cha đồng hành và các Anh Chị Em bạn đường trong cuộc Hành Hương Theo Lời Chúa,

    Giữa những bộn bề của cuộc sống ngày thường, khi những tờ lịch cuối cùng của năm cũ dần rơi xuống, thiệt khó để có thể dành ra những khoảng lặng trong ngày cho một suy tư nào đó. Chương 1-13 của Tin Mừng theo Thánh Matthêu và đặc biệt là những câu hỏi gợi ý của Cha đồng hành khiến cho những điều tưởng chừng đã nghe quen, đã hiểu rõ, lại trở nên mới mẻ và mang một ý nghĩa khác thường. Tôi thấy mình đang tham gia một cuộc hành hương, ra đi, nhưng thực ra là trở lại với lòng mình, để tự hỏi: những gì tôi đã và đang hành xử phải chăng chỉ do thói quen hay quán tính? Những gì tôi vẫn tâm niệm là ổn, là an toàn phải chăng chỉ là tự huyễn hoặc?

    Khi trở lại với lòng mình, tôi như thấy gần hơn với Thiên Chúa, như nghe được tiếng Ngài đang thủ thỉ. Cùng lúc, tôi thấy được sự bình an đích thực mà nhiều khi tôi phải kiếm tìm trong vô vọng, từ những thứ phù du bên ngoài, do quên mất chỉ có Chúa là suối nguồn bình an tuyệt đối và vỉnh cửu.

    Mặc dù vẫn chưa thể trả lời tất cả những câu hỏi gợi ý do Cha đưa ra, cũng xin được tri ân Cha đồng hành đã giúp những người hành hương có một cuộc ra đi đầy hào hứng, nhiệt thành để trở về vững mạnh trong đức tin và bình an trong tâm hồn.

    Trả lờiXóa

Kính mời quý ACE chia sẻ cảm nhận hoặc nêu thắc mắc ở đây. Xin cám ơn.
HHTLC