Thứ Năm, 25 tháng 12, 2014

CHƯƠNG 12 - Tin Mừng theo Thánh Máccô

 Dụ ngôn những người làm vườn nho sát nhân
(1) Ðức Giêsu bắt đầu dùng dụ ngôn mà nói với họ rằng: "Có người kia trồng được một vườn nho; ông rào giậu chung quanh, đào bồn đạp nho và xây một tháp canh. Ông cho tá điền canh tác, rồi trẩy đi xa. (2) Ðến mùa, ông sai một đầy tớ đến gặp các tá điền để thu hoa lợi vườn nho mà họ phải nộp. (3) Nhưng họ bắt người đầy tớ, đánh đập và đuổi về tay không. (4) Ông lại sai một đầy tớ khác đến với họ. Họ đánh vào đầu anh ta và hạ nhục. (5) Ông sai một người khác nữa, họ cũng giết luôn. Rồi ông lại sai nhiều người khác: kẻ thì họ đánh, người thì họ giết. (6) Ông chỉ còn một người nữa là người con yêu dấu: người này là người cuối cùng ông sai đến gặp họ: ông nói: "Chúng sẽ nể con ta". (7) Nhưng bọn tá điền ấy bảo nhau: "Ðứa thừa tự đây rồi ! Nào ta giết quách nó đi, và gia tài sẽ về tay ta." (8) Thế là họ bắt cậu, giết chết rồi quăng ra bên ngoài vười nho. (9) Vậy ông chủ vườn nho sẽ làm gì ? Ông sẽ đến tiêu diệt các tá điền, rồi giao vườn nho cho người khác. (10) Các ông chưa đọc câu Kinh Thánh này sao?
Tảng đá thợ xây nhà loại bỏ
lại trở nên đá tảng góc tường.
(11) Ðó chính là công trình của Chúa,
công trình kỳ diệu trước mắt chúng ta!
(12) Họ tìm cách bắt Ðức Giêsu, nhưng lại sợ dân chúng; quả vậy, họ thừa hiểu Người đã nhắm vào họ mà kể dụ ngôn ấy. Thế là họ để Người lại đó mà đi.
Vấn đề nộp thuế cho hoàng đế Xê-da
(13) Họ cử mấy người Pharisêu và mấy người thuộc phe Hêrôdê đến cùng Người để gài bẫy cho Người lỡ lời.(14) Những người này đến và nói: "Thưa Thầy, chúng tôi biết Thầy là người chân thật. Thầy chẳng vị nể ai, vì Thầy không cứ bề ngoài mà đánh giá người ta, nhưng theo sự thật mà dạy đường lối của Thiên Chúa. Vậy có được phép nộp thuế cho Xêda hay không? Chúng tôi phải nộp hay không phải nộp?" (15) Nhưng Ðức Giêsu biết họ giả hình, nên Người nói: "Tại sao các người lại thử tôi? Ðem một quan tiền cho tôi coi!" (16) Họ liền đưa cho Người. Người hỏi: "Hình và danh hiệu này là của ai đây?" Họ đáp: "Của Xêda". (17) Ðức Giêsu bảo họ: "Của Xêda, trả về Xêda; của Thiên Chúa, trả về Thiên Chúa". Và họ hết sức ngạc nhiên về Người.
Vấn đề người chết sống lại
(18) Có những người thuộc nhóm Xađốc đến gặp Ðức Giêsu. Nhóm này chủ trương không có sự sống lại. Họ hỏi Người: (19) "Thưa Thầy, ông Môsê có viết cho chúng ta rằng: "Nếu anh hay em của người nào chết đi, để lại vợ mà không để lại con, thì người ấy phải lấy nàng, để gầy dựng một dòng giống cho anh hay em mình". (20) Vậy có bảy anh em trai. Người thứ nhất lấy vợ, nhưng chết đi mà không để lại một đứa con nối dòng. (21) Người thứ hai lấy bà đó, rồi cũng chết mà không để lại một đứa con nối dòng. Người thứ ba cũng vậy. (22) Cả bảy người đều không để lại một đứa con nối dòng. Sau cùng, người đàn bà cũng chết. (23) Trong ngày sống lại, khi họ sống lại, bà ấy sẽ là vợ của ai trong số họ? Vì bảy người đó đã lấy bà làm vợ".
(24) Ðức Giêsu nói: "Chẳng phải vì không biết Kinh Thánh và quyền năng Thiên Chúa mà các ông lầm sao? (25)Quả vậy, khi người ta từ cõi chết sống lại, thì chẳng còn lấy vợ lấy chồng, nhưng sẽ giống như các thiên thần trên trời. (26) Còn về vấn để kẻ chết sống lại, các ông đã không đọc trong sách Môsê đoạn nói về bụi gai sao? Thiên Chúa phán với ông ấy thế nào? Người phán: "Ta là Thiên Chúa của Ápraham, Thiên Chúa của Ixaác, và Thiên Chúa của Giacóp". (27) Người không phải là Thiên Chúa của kẻ chết, nhưng là của kẻ sống. Các ông lầm to!"

Ðiều răn đứng hàng đầu
(28) Có một người trong các kinh sư đã nghe Ðức Giêsu và những người thuộc nhóm Xađốc tranh luận với nhau. Thấy Ðức Giêsu đối đáp hay, ông đến gần Người và hỏi: "Thưa Thầy, trong mọi điều răn, điều răn nào đứng đầu?" (29) Ðức Giêsu trả lời: "Ðiều răn đứng đầu là: Nghe đây, hỡi Ítraen, Ðức Chúa, Thiên Chúa chúng ta, là Ðức Chúa duy nhất. (30) Ngươi phải yêu mến Ðức Chúa, Thiên Chúa của ngươi, hết lòng, hết linh hồn, hết trí khôn và hết sức lực ngươi. (31) Ðiều răn thứ hai là: Ngươi phải yêu người thân cận như chính mình. Chẳng có điều răn nào khác lớn hơn các điều răn đó". (32) Ông kinh sư nói với Ðức Giêsu: "Thưa Thầy, hay lắm, Thầy nói rất đúng. Thiên Chúa là Ðấng duy nhất, ngoài Người ra không có Ðấng nào khác. (33) Yêu mến Thiên Chúa hết lòng, hết trí khôn, hết sức lực, và yêu người thân cận như chính mình, là điều quý hơn mọi lễ toàn thiêu và hy lễ". (34) Ðức Giêsu thấy ông ta trả lời khôn ngoan như vậy, thì bảo: "Ông không còn xa Nước Thiên Chúa đâu!" Sau đó, không ai dám chất vấn Người nữa.
Ðấng Kitô là con và là Chúa của vua Ðavít
(35) Khi giảng dạy trong Ðền Thờ, Ðức Giêsu lên tiếng hỏi: "Sao các kinh sư lại nói Ðấng Kitô là con vua Ðavít? (36) Chính vua Ðavít được Thánh Thần soi sáng đã nói:
Ðức Chúa phán cùng Chúa Thượng tôi:
bên hữu Cha đây, Con lên ngự trị,
để rồi bao địch thù,
Cha sẽ đặt dưới chân Con.
(37) Chính vua Ðavít gọi Ðấng Kitô là Chúa Thượng, thì do đâu Ðấng Kitô lại là con vua ấy được?" Ðám người đông đảo nghe Ðức Giêsu cách thích thú.
Ðức Giêsu lên án các kinh sư
(38) Trong lúc giảng dạy, Ðức Giêsu nói rằng: "Anh em phải coi chừng những ông kinh sư ưa dạo quanh, xúng xính trong bộ áo thụng, thích được người ta chào hỏi ở những nơi công cộng. (39) Họ ưa chiếm ghế danh dự trong hội đường, thích ngồi cỗ nhất trong đám tiệc. (40) Họ nuốt hết tài sản của các bà goá, lại còn làm bộ đọc kinh cầu nguyện lâu giờ. Những người ấy sẽ bị kết án nghiêm khắc hơn".
Tiền dâng cúng của bà goá nghèo
(41) Ðức Giêsu ngồi đối diện với thùng tiền dâng cúng cho Ðền Thờ. Người quan sát xem đám đông bỏ tiền vào đó ra sao. Có lắm người giàu bỏ thật nhiều tiền. (42) Cũng có một bà goá nghèo đến bỏ vào đó hai đồng tiền kẽm, trị giá một phần tư đồng bạc Rôma. (43) Ðức Giêsu liền gọi các môn đệ lại và nói:"Thầy bảo thật anh em: bà goá nghèo này đã bỏ vào thùng nhiều hơn ai hết. (44) Quả vậy, mọi người đều rút từ tiền dư bạc thừa của họ mà đem bỏ vào đó; còn bà này, thì rút từ cái túng thiếu của mình mà bỏ vào đó tất cả tài sản, tất cả những gì bà có để sống".
CHIA SẺ

Mỗi gia đình chọn một con chiên vào ngày thứ mười của tháng và cẩn thận xem xét nó cho đến ngày thứ mười bốn để chắc chắn rằng nó không có tì vết (Xh 12:1–6). Trong suốt tuần cuối cùng của sứ vụ công khai, Chiên Thiên Chúa (Ga 1:29) đã được xem xét bằng nhiều cách, và Ngài đã vượt qua mọi cuộc kiểm tra. Không một lời gian dối nơi miệng Ngài (Is 53:9).
Trong phần đáp trả, Đức Giêsu đã mặc khải cho họ Ngài là ai; tuy nhiên, họ đã không muốn chấp nhận sự thật. Ngài là Con được sai bởi Cha (c.1–9) và Viên Đá bị từ chối bởi người thợ (c.10–11; Tv 118:22–23; Cv 4:11). Kẻ thù của Ngài rất chủ tâm tiêu diệt Ngài đến độ họ đã không nhận ra rằng họ đang hủy diệt chính họ.
Tất cả mọi vấn đề liên quan đến chính trị (c.13–17) và những vấn đề chỉ mang tính giả định mang hoàn toàn lý thuyết (c.18–27) thật là buồn cười so với vấn đề quan trọng nhất: phải chăng Đức Giêsu là Đức Chúa (c.35-37) và bạn có yêu Ngài không (c.28–34)?
Nếu bạn chỉ ra những con người thiêng liêng trong chương này, liệu bạn có chọn những người luật sĩ đạo đức, (c.38–40) hay là người góa phụ nghèo (c.41–44) ? Hãy đọc Khải huyền 2:9 và 3:17.
Hãy xem lại cách tôi nhìn Thiên Chúa, tôi có nhìn Người dưới cái nhìn đức tin và biết ơn không ? Tôi đã đáp trả tình yêu của Người thế nào ? Tại sao tôi quá bé nhỏ trong hiện hữu, trong tình yêu, tôi chịu ơn Người trong mọi sự, vậy mà tôi vẫn cứ so đo, tính toán với chính Đấng đã cho tôi tất cả mọi sự ? Tại sao cho đến bây giờ tôi vẫn chưa thể dành trọn cho Người thời giờ, tình yêu, sức khỏe, năng lực, thể xác, linh hồn... của tôi, mọi điều nếu xét cho cùng, tôi đều lãnh nhận từ nơi Người ?

1 nhận xét:

  1. Matta Maria Cẩm Túlúc 14:12 29 tháng 4, 2022

    CHƯƠNG 12 - Tin Mừng theo Thánh Máccô

    Tảng đá thợ xây nhà loại bỏ
    lại trở nên đá tảng góc tường.

    Con nhận được sự an ủi nơi Ngài. Con ko là gì giữa bao người, âm thầm lặng lẽ đến nhà thờ mỗi sáng rồi về đi làm cũng ngồi một mình, cuộc sống tưởng như cỏn con ko ra gì, vậy mà vui hơn ai hết là con có Ngài.

    Chúa ơi! Con cảm nhận thật rõ nét giống như Con và Chúa hẹn hò nhau ở nơi mà từng phút giây Con đi tìm Chúa và Chúa đi tìm con, gặp nhau ở điểm Giao Tâm, giống như Con Hạt đứng trên lưng con Rùa trong chuyện.
    Một sự hạnh phúc Thánh Thiên như chỉ có chính con mới nhận được cách rõ nét sống động.

    "Người không phải là Thiên Chúa của kẻ chết, nhưng là của kẻ sống"

    Chúa ơi! Đa số người ta chờ phút lâm chung họ xin Chúa tha tội ko à, làm như thể chết mới đi sống gần Chúa rồi sợ Chúa đưa xuống hỏa ngục gì gì á.

    Lời này làm cho con càng xác tín, Chúa đi tìm con và con đi tìm Chúa và gặp nhau được Chúa yêu thương/ cưng /che chở/ ban ơn. Con có cảm giác đừng ai làm cho con phải lên tiếng trong lòng, con mà buồn là Chúa ko để yên đâu. Có điều con ít khi buồn sâu sắc trong lòng, hơi chạnh thôi. Con chưa có lúc gục đầu kêu vang xin Chúa, ai mà làm cho con đau khổ đến mức đó thì biết!

    Con Tin có Ngài luôn kề bên, sự sống này là của Chúa, mọi sự chung quanh đều hư ko, con chỉ mong được Chúa song hành.

    Việc của con thức dậy là Con đến với Ngài nơi nhà nguyện, đến với Ngài nơi Thánh đường, về lo cho con ăn đi học, mình đi làm, nơi làm việc thì tai nghe những gì Thiện Phúc ( các cha giảng, lời hay ý đẹp, sách hiền trí ...) tay não làm việc trong sự soi sáng của Chúa, mọi việc giải quyết dựa vào Tâm Linh nhạy bắn và nhờ Ngài quyết định, rảnh thì cầu nguyện / lần chuỗi. Hết ngày thì về nhà lo cho con, rồi cầu nguyện cùng con, xét mình đi ngủ.

    Mọi sự là Của Chúa! Sinh mạng con, Chúa sống một nữa, con một nữa, hai nữa đi tìm nhau. Con sướng nhất, thế gian con ko quan trọng, có Chúa con có tất cả và tất cả là của Chúa, con ko lo chi. Con được Thượng đế yêu cưng, con được sống trên chính mình, con được chủ động tài chính, con được Chúa ban cho 2 con có trai có gái khỏe mạnh, con được có Ba má còn khỏe mạnh, con được sống làm điều con thích mỗi ngày, con được vui với người con yêu trong tâm trí. Thế nhân có thể cấm cản thân xác chứ làm gì giữ được Linh Hồn, hi hi. ( ha ha, con người bất lực với Anh Đại trước sự hiện diện kiểu họ vứt con mà Anh Đại lượm đem về nâng niu chưng trong nhà như kim cương ngọc ngà) ❤❤

    Tạ ơn Chúa đã yêu con nhiều như vậy. Khi nay trời mưa, ít người đi lễ ha! Mà ít nhiều gì đến Thánh đường vẫn cảm nhận được tình và ấm áp sao sao í.
    Anh Đại đáng yêu! Cưng lắm lắm luôn nà.🥰

    Trả lờiXóa

Kính mời quý ACE chia sẻ cảm nhận hoặc nêu thắc mắc ở đây. Xin cám ơn.
HHTLC