Chủ Nhật, 11 tháng 1, 2015

CHƯƠNG 13 - Tin Mừng theo Thánh Luca

 Nếu không sám hối, thì sẽ chết hết
(1) Cùng lúc ấy, có mấy người đến kể lại cho Ðức Giêsu nghe chuyện những người Galilê bị tổng trấn Philatô giết, khiến máu đổ ra hoà lẫn với máu tế vật họ đang dâng. (2) Ðức Giêsu đáp lại rằng: "Các ông tưởng mấy người Galilê đó có tội lỗi hơn hết mọi người Galilê khác bởi lẽ họ đã chịu đau khổ như vậy sao? (3) Tôi nói cho các ông biết, không phải thế đâu; nhưng nếu các ông không sám hối, thì các ông cũng sẽ chết hết như vậy. (4) Cũng như mười tám người kia bị tháp Silôa đổ xuống đè chết, các ông tưởng họ là những người mắc tội nặng hơn tất cả mọi người ở thành Giêrusalem sao? (5) Tôi nói cho các ông biết, không phải thế đâu; nhưng nếu các ông không chịu sám hối, thì các ông cũng sẽ chết hết y như vậy".
Dụ ngôn cây vả không ra trái
(6) Rồi Ðức Giêsu kể dụ ngôn này: "Người kia có một cây vả trồng trong vườn nho mình. Bác ta ra cây tìm trái mà không thấy, (7) nên bảo người làm vườn: "Anh coi, đã ba năm nay tôi ra cây vả này tìm trái, mà không thấy. Vậy anh chặt nó đi, để làm gì cho hại đất?" (8) Nhưng người làm vườn đáp: "Thưa ông, xin cứ để nó lại năm nay nữa. Tôi sẽ vun xới chung quanh, và bón phân cho nó. (9) May ra sang năm nó có trái, nếu không thì ông sẽ chặt nó đi".
Ðức Giêsu chữa một phụ nữ còng lưng ngày sa-bát
(10) Ngày sabát kia, Ðức Giêsu giảng dạy trong hội đường. (11) Ở đó, có một phụ nữ bị quỷ làm cho tàn tật đã mười tám năm. Lưng bà còng hẳn xuống và bà không thể nào đứng thẳng lên được. (12) Trông thấy bà, Ðức Giêsu gọi lại và bảo: "Này bà, bà đã được giải thoát khỏi tật nguyền!" (13) Rồi Người đặt tay trên bà, tức khắc bà đứng thẳng lên được và tôn vinh Thiên Chúa.
(14) Ông trưởng hội đường tức tối vì Ðức Giêsu đã chữa bệnh vào ngày sabát. Ông lên tiếng nói với đám đông rằng: "Ðã có sáu ngày phải làm việc, thì đến mà xin chữa bệnh những ngày đó, đừng có đến vào ngày sabát!" (15) Chúa đáp: "Những kẻ đạo đức giả kia ! Thế ngày sabát, ai trong các người lại không cởi dây, dắt bò lừa rời máng cỏ đi uống nước? (16) Còn bà này là con cháu ông Ápraham, bị Xatan trói buộc đã mười tám năm nay, thì chẳng lẽ lại không được cởi xiềng xích đó trong ngày sabát sao?" (17) Nghe Người nói thế, tất cả những kẻ chống đối Người lấy làm xấu hổ, còn toàn thể đám đông thì vui mừng vì mọi việc hiển hách Người đã thực hiện.


Dụ ngôn hạt cải
(18) Vậy Người nói: "Nước Thiên Chúa giống cái gì đây? Tôi phải ví Nước ấy với cái gì? (19) Nước Thiên Chúa giống như chuyện một hạt cải người đó lấy gieo trong vườn mình. Nó lớn lên và trở thành cây, chim trời làm tổ trên cành được".
Dụ ngôn nắm men trong bột
(20) Người lại nói: "Tôi phải ví Nước Thiên Chúa với cái gì? (21) Nước Thiên Chúa giống như chuyện nắm men bà kia lấy vùi vào ba đấu bột, cho đến khi tất cả bột dậy men".
Cửa hẹp. Thiên Chúa ruồng bỏ người Dothái bất trung
và kêu mời dân ngoại
(22) Trên đường lên Giêrusalem, Ðức Giêsu đi ngang qua các thành thị và làng mạc mà giảng dạy. (23) Có kẻ hỏi Người: "Thưa Ngài, những người được cứu thoát thì ít, có phải không?" Người bảo họ: (24) "Hãy chiến đấu để qua được cửa hẹp mà vào, vì tôi nói cho anh em biết: có nhiều người sẽ tìm cách vào mà không thể được.
(25) "Một khi chủ nhà đã đứng dậy và khoá cửa lại, mà anh em còn đứng ở ngoài, bắt đầu gõ cửa và nói: "Thưa ngài, xin mở cho chúng tôi vào!", thì ông sẽ bảo anh em: "Các anh đấy ư? Ta không biết các anh từ đâu đến!" (26) Bấy giờ anh em mới nói: "Chúng tôi đã từng được ăn uống trước mặt ngài, và ngài cũng đã từng giảng dạy trên các đường phố của chúng tôi". (27) Nhưng ông sẽ đáp với anh em: "Ta không biết các anh từ đâu đến. Cút đi cho khuất mắt ta, hỡi tất cả những quân làm điều bất chính!".
(28) "Bấy giờ anh em sẽ khóc lóc nghiến răng, khi thấy các ông Ápraham, Ixaác và Giacóp cùng tất cả các ngôn sứ được ở trong Nước Thiên Chúa, còn mình lại bị đuổi ra ngoài. (29) Thiên hạ sẽ từ đông tây nam bắc đến dự tiệc trong Nước Thiên Chúa.
(30) "Và kìa có những kẻ đứng chót sẽ lên hàng đầu, và có những kẻ đứng đầu sẽ xuống hàng chót".
Con cáo già Hê-rô-đê
(31) Cũng vào giờ ấy, có mấy người Pharisêu đến thưa Ðức Giêsu rằng: "Xin ông đi ra khỏi đây, vì vua Hêrôđê đang muốn giết ông!" (32) Người bảo họ: "Các ông hãy đi nói với con cáo ấy thế này: "Hôm nay và ngày mai tôi trừ quỷ và chữa lành bệnh tật, ngày thứ ba tôi hoàn tất. (33) Tuy nhiên, hôm nay, ngày mai và ngày mốt, tôi phải tiếp tục đi, vì một ngôn sứ mà chết ngoài thành Giêrusalem thì không được.
Ðức Giêsu than trách thành Giê-ru-sa-lem
(34) "Giêrusalem, Giêrusalem! Người giết các ngôn sứ và ném đá những kẻ được sai đến cùng ngươi! Ðã bao lần Ta muốn tập hợp con cái ngươi lại, như gà mẹ tập hợp gà con dưới cánh, mà các người không chịu. (35) Thì này, nhà các người sẽ bị bỏ mặc cho các người. Mà Ta nói cho các người hay: các người sẽ không còn thấy Ta nữa cho đến thời các người nói:
Chúc tụng Ðấng ngự đến nhân danh Ðức Chúa!"
CHIA SẺ
Bi kịch (c.1–9). Thật là dễ dàng để đặt ra những câu hỏi về những bi kịch và thất bại của người khác để học lấy những kinh nghiệm cho bản thân! Vấn đề lớn ở đây không phải “tại sao người ta chết trong bi kịch và trong những cách thức vô nghĩa như vậy?” nhưng hãy tự hỏi “Tại sao Thiên Chúa cho chúng ta vẫn sống?” Tôi có thật sự xứng đáng được như vậy? Tôi đang sinh trái hay chỉ chiếm một chỗ nhưng lại không sinh trái?  
Giả hình (c.10–17). Những người đứng đầu trong hội đường này là những người giả hình, bởi vì họ đã đối xử với xúc vật tốt hơn là đối xử với con người. Giả như người phụ nữ đã đến hội đường vào một ngày khác, liệu có chuyện gì xảy ra! Chúng ta tự hỏi có bao nhiêu người thiếu thốn chạy đến với Giáo hội để tìm kiếm tình thương và sự giúp đỡ nhưng họ đã ra đi trong thất vọng. Liệu có ai đó được Chúa gửi đến để bạn giúp đỡ và bạn đã có lý do chính đáng nào khước từ họ? Đâu là những lý do có thể làm cho bạn lo lắng những cái bên ngoài hơn một tấm lòng trắc ẩn trước nhu cầu người khác?
Cơ hội (c.18–35). Nước trời vẫn đang hoạt động trong thế giới hôm nay, nhưng nhiều người đã thất bại khi đánh mất lợi thế trong những cơ hội được trao cho họ. Thay vì bước vào nước trời, một số người chỉ đặt ra những câu hỏi về nó. Ơn cứu độ không phải là một lý thuyết để thảo luận; đó là một phép lạ để chiêm nghiệm. Chẳng lạ gì khi Đức Giêsu khóc khi Ngài nhìn thấy những người tội lỗi bỏ qua cơ hội được cứu dành cho họ! Đừng đợi cơ hội đến; chúng đã đó đấy rồi! Có người nói: Ngày hôm qua giống như tờ ngân phiếu đã bị hủy, ngày mai cũng giống như một tờ công trái. Chỉ có hôm nay là tiền mặt bạn đang có, vì thế hãy đầu tư nó một cách khôn ngoan.Bạn đón nhận cơ hội Thiên Chúa ban cho mình trong hiện tại theo sự khôn ngoan nào?

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Kính mời quý ACE chia sẻ cảm nhận hoặc nêu thắc mắc ở đây. Xin cám ơn.
HHTLC