Thứ Tư, 14 tháng 12, 2011

CHƯƠNG 12 - SÁCH SÁNG THẾ KÝ

Thiên Chúa gọi ông Áp-ram
1 Ðức Chúa phán với ông Áp-ram: "Hãy rời bỏ xứ sở, họ hàng và nhà cha ngươi, mà đi tới đất Ta sẽ chỉ cho ngươi. 2 Ta sẽ làm cho ngươi thành một dân lớn, sẽ chúc phúc cho ngươi. Ta sẽ cho tên tuổi ngươi được lẫy lừng, và ngươi sẽ là một mối phúc lành.
3 Ta sẽ chúc phúc cho những ai chúc phúc cho ngươi;
Ai nhục mạ ngươi, Ta sẽ nguyền rủa.
Nhờ ngươi, mọi gia tộc trên mặt đất sẽ được chúc phúc."
4 Ông Áp-ram ra đi, như Ðức Chúa đã phán với ông. Ông Áp-ram được bảy mươi lăm tuổi khi ông rời Kha-ran. 5 Ông Áp-ram đem theo vợ là bà Xa-rai, cháu là ông Lót, và mọi tài sản họ đã gầy dựng được, cùng với gia nhân họ đã có tại Kha-ran. Họ ra đi về phía đất Ca-na-an và đã tới đất đó.


Ông Áp-ram ra đi, như Ðức Chúa đã phán với ông

6 Ông Áp-ram đi qua đất ấy, đến nơi gọi là Si-khem, đến cây Sồi Mô-re. Thời bấy giờ, người Ca-na-an đang ở trong đất ấy. 7 Ðức Chúa hiện ra với ông Áp-ram và phán: "Ta sẽ ban đất này cho dòng dõi ngươi." Tại đây ông dựng một bàn thờ để kính Ðức Chúa, Ðấng đã hiện ra với ông. 8 Từ chỗ ấy, ông sang miền núi, ở phía đông Bết Ên. Ông cắm lều giữa Bết Ên ở phía tây và Ai ở phía đông. Tại đây ông dựng một bàn thờ để kính Ðức Chúa và ông kêu cầu danh Ðức Chúa. 9 Rồi ông đi từ chặng nọ qua chặng kia đến miền Ne-ghép.
Ông Áp-ram ở bên Ai-cập
10 Một nạn đói xảy ra trong xứ ấy, và ông Áp-ram xuống trú ngụ ở Ai-cập, vì nạn đói hoành hành trong xứ. 11 Vậy khi gần vào Ai-cập, ông nói với vợ là bà Xa-rai: "Bà coi, tôi biết bà là một người phụ nữ có nhan sắc. 12 Khi người Ai-cập thấy bà, họ sẽ nói: "Vợ hắn đấy!", họ sẽ giết tôi và để cho bà sống. 13 Vậy xin bà cứ nói bà là em tôi, để vì bà, người ta xử tốt với tôi, và nhờ bà, tôi được sống." 14 Khi ông Áp-ram đến Ai-cập, người Ai-cập thấy vợ ông rất xinh đẹp. 15 Quan lại của Pha-ra-ô thấy bà thì ca tụng bà trước mặt Pha-ra-ô, và bà bị đưa vào đền Pha-ra-ô. 16 Vì bà, người ta xử tốt với ông Áp-ram; ông được chiên, dê, bò, lừa, tôi trai tớ gái, lừa cái, lạc đà. 17 Tại vì bà Xa-rai, vợ ông Áp-ram, Ðức Chúa giáng những tai ương lớn xuống Pha-ra-ô và gia đình vua. 18 Pha-ra-ô bèn cho gọi ông Áp-ram đến và nói: "Ngươi làm gì ta thế? Tại sao ngươi đã không khai với ta rằng: nàng là vợ ngươi? 19 Tại sao ngươi lại nói với ta: "Nàng là em tôi", khiến ta đã lấy nàng làm vợ? Bây giờ, vợ ngươi đấy, hãy nhận lấy và đi đi!" 20 Pha-ra-ô ra lệnh cho người của vua tống ông Áp-ram đi, cùng với vợ ông và tất cả những gì ông có.

CHIA SẺ

Lời của Thiên Chúa đưa đến đức tin (1–3). Áp-ram là một người thờ ngẫu tượng khi Thiên Chúa gọi ông (Gs. 24:2), và mặc khải vinh quang của Ngài cho ông (Cv 7:2), và ngỏ lời với ông. Áp-ram đã quay lưng với những ngẫu tượng phù phiếm để đi trong đường lối Thiên Chúa, và tất cả những điều ông làm được là nhờ ân sủng của Thiên Chúa. Qua việc lắng nghe Lời đã sinh ra niềm tin (Ga 5:24; Rm. 10:17). Và một lần nữa Lời tạo dựng của Thiên Chúa đang hoạt động. Ngày hôm nay, Thiên Chúa vẫn kêu gọi bạn như Ngài đã gọi Áp-ram xưa kia. Liệu có khi nào bạn cho rằng Thiên Chúa sai (hay là bạn sai) khi bạn phản ứng trước lời mời gọi của Ngài, “tại sao là tôi”? Nếu Chúa mời bạn bỏ lại một điều gì đó để theo Ngài, điều quý giá nhất đối với bạn là gì?

Đức tin đưa đến vâng phục (4–6). Tân Ước có nói rằng, “nhờ đức tin Áp-ram đã vâng phục” (Dt. 11:8). “Ta sẽ cho ngươi thấy, Ta sẽ làm cho người, Ta sẽ chúc lành cho ngươi!” là những lời hứa của Thiên Chúa, và Áp-ram đã tin. Có một câu nói khá nổi tiếng rằng đức tin không phải là niềm tin dựa vào những bằng chứng; nhưng đó là hệ quả của sự vâng phục. Bằng chứng của đức tin đó là sự vâng phục, vì đức tin đích thật luôn luôn dẫn đến hành động (Gc 2:14tt.). Bạn đã nghe nói rất nhiều về đức tin, vậy theo bạn đức tin là gì? Đức tin giúp ta vâng phục Thiên Chúa bất kể ta đang ở trong hoàn cảnh hay sẽ phải lãnh lấy hậu quả thế nào, và đức tin chẳng hề sợ điều mà người khác có thể nói hay làm. Bạn có đồng ý với nhận định trên?

 Vâng phục đưa đến phúc lành (7–9). Chúng ta chẳng được kể cho biết gì về hành trình, mà chắc rằng phải là một chặng đường đầy những khó khăn; nhưng chúng ta được biết rằng Thiên Chúa đã gặp Áp-ram khi ông tới đích và đã ban cho ông một lời hứa mới. Thiên Chúa luôn luôn đi trước chúng ta và ban Lời của Ngài để khích lệ chúng ta. Từ đây về sau, cuộc đời của Áp-ram sẽ được đánh dấu bằng sự hiện diện của căn lều (một cuộc hành hương trên trần thế) và bàn thờ (công dân của nước trời). Thiên Chúa muốn chúc lành cho dân của Ngài, và Thiên Chúa muốn thực hiện điều đó ngang qua bạn, bạn có sẵn sàng đón nhận vai trò là một mối phúc lành cho những người xung quanh bạn?

Phúc lành đưa đến thử thách (10–20). Đức tin luôn được thử thách cho ít nhất là ba lý do: để cho thấy chúng ta có thực sự tin hay không, để giúp đức tin của chúng ta lớn lên; và để mang lại vinh quang cho Chúa  (1 Pet. 1:6–9; Gc 1:1–8). Hình dung một nạn đói xảy ra nơi chính mảnh đất mà Thiên Chúa dẫn ông! Chúng ta có thể đi theo Thánh ý Thiên Chúa, và vẫn phải bị thử thách trong đau khổ. Có người nói rằng “tin là sống mà không cần kế hoạch”, nhưng Áp-ram đã bắt đầu lập kế hoạch. Ông đang đi bằng đôi mắt chứ không phải bởi niềm tin, và ông phải trả giá bằng chính chứng tá của mình- và suýt mất cả vợ! Lưu ý rằng Áp-ram đã không có lều hay một bàn thờ ở Ai cập. “Đi xuống Ai cập” là ngôn ngữ Kinh thánh ám chỉ hành động rời xa ý Thiên Chúa.

Thiên Chúa đã chúc lành cho Áp-ram để ông có thể trở thành một mối phúc lành. Qua Áp-ram mà hậu duệ của ông, và toàn thế giới đã được chúc lành. Bất cứ khi nào Thiên Chúa ban cho bạn một phúc lành, thì qua đó mà bạn có thể là một mối phúc lành cho những người khác. Những phúc lành của Thiên Chúa không phải là những gì xa xỉ; chúng chỉ là những cơ hội. Đâu là cách nhìn của bạn trước một vấn đề trong cuộc sống: khám phá ra những cơ hội trong thách đố, hay chỉ thấy thách đố trong cơ hội?

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Kính mời quý ACE chia sẻ cảm nhận hoặc nêu thắc mắc ở đây. Xin cám ơn.
HHTLC