Thứ Năm, 19 tháng 4, 2012

CHƯƠNG 20 - DÂN SỐ


VII. Từ Ca-Ðê Tới Mô-Áp
Mạch nước Mơ-ri-va (Xh 17: 1-7)
1 Toàn thể cộng đồng con cái Ít-ra-en đến sa mạc Xin vào tháng giêng, và dân ở lại Ca-đê. Bà Mi-ri-am đã qua đời và được chôn cất tại đây.

2 Cộng đồng không có nước, họ bèn tụ tập phản đối ông Mô-sê và ông A-ha-ron. 3 Dân gây chuyện với ông Mô-sê, họ nói: "Phải chi lúc anh em chúng tôi tắt thở trước mặt Ðức Chúa, thì chúng tôi cũng tắt thở luôn cho rồi. 4 Hai ông đưa đại hội của Ðức Chúa vào sa mạc này để làm gì? Có phải để chúng tôi và súc vật của chúng tôi chết ở đây hay không? 5 Hai ông đưa chúng tôi từ Ai-cập lên để làm gì? Có phải để đưa chúng tôi vào chốn độc địa này chăng? Ðây không phải là nơi để gieo vãi, không vả, không nho, không lựu, không cả nước uống."
6 Ông Mô-sê và ông A-ha-ron rời đại hội đến cửa Lều Hội Ngộ, các ông sấp mặt xuống đất. Bấy giờ vinh quang Ðức Chúa hiện ra với các ông. 7 Ðức Chúa phán với ông Mô-sê: 8 "Hãy cầm lấy cây gậy, và cùng với A-ha-ron, anh ngươi, triệu tập cộng đồng lại. Trước mặt chúng, các ngươi sẽ nói với tảng đá và chúng sẽ cho nước; từ tảng đá, ngươi sẽ làm cho nước chảy ra cho chúng, và ngươi sẽ cho cộng đồng và súc vật của chúng uống."
9 Ông Mô-sê cầm lấy cây gậy ở trước nhan Ðức Chúa, như Người đã truyền cho ông. 10 Ông Mô-sê và ông A-ha-ron triệu tập đại hội trước tảng đá; ông Mô-sê nói với họ: "Nghe đây, hỡi quân phản nghịch! Từ tảng đá này, chúng tôi có thể làm cho nước chảy ra cho các người được không?" 11 Ông Mô-sê giơ tay, lấy gậy đập vào tảng đá hai lần; nước trào ra lai láng cho cộng đồng và súc vật uống.



Ông Mô-sê lấy gậy đập vào tảng đá hai lần, nước trào ra cho cộng đồng và súc vật uống 

 Trừng phạt ông Mô-sê và ông A-ha-ron
12 Bấy giờ Ðức Chúa phán với ông Mô-sê và ông A-ha-ron: "Bởi vì các ngươi đã không tin vào Ta để biểu dương sự thánh thiện của Ta trước mắt con cái Ít-ra-en, nên các ngươi sẽ không được đưa đại hội này vào đất Ta ban cho chúng." 13 Ðó là mạch nước Mơ-ri-va - nghĩa là gây chuyện - nơi con cái Ít-ra-en đã gây chuyện với ÐỨC CHÚA, và Người đã biểu dương sự thánh thiện của Người giữa họ.
 Ê-đôm không cho mượn đường
14 Từ Ca-đê ông Mô-sê sai sứ giả đến nói với vua Ê-đôm rằng: "Bào huynh của ngài là Ít-ra-en xin thưa với ngài như sau: ngài biết tất cả những nỗi khốn khó chúng tôi đã gặp phải; 15 cha ông chúng tôi đã xuống Ai-cập và chúng tôi đã lưu lại Ai-cập lâu dài như thế nào; rồi những người Ai-cập đã hành hạ chúng tôi cũng như cha ông chúng tôi làm sao; 16 chúng tôi đã kêu lên Ðức Chúa và Người đã nghe tiếng chúng tôi và đã sai thần sứ đưa chúng tôi ra khỏi Ai-cập. Và đây, hiện chúng tôi đang ở Ca-đê, một thành sát ranh giới của Ngài. 17 Vậy xin để chúng tôi đi qua đất của ngài. Chúng tôi sẽ không băng qua ruộng rẫy, vườn nho, không uống nước giếng, nhưng sẽ cứ vương lộ mà đi, không rẽ bên phải hay bên trái, cho tới khi ra khỏi biên giới của ngài." 18 Nhưng Ê-đôm trả lời: "Ngươi không được đi qua đất của ta; nếu không, ta sẽ ra ứng chiến với ngươi." 19 Con cái Ít-ra-en đáp lại: "Chúng tôi sẽ cứ quan lộ mà lên; và nếu chúng tôi và đàn vật của chúng tôi có uống nước của ngài, thì chúng tôi sẽ tính sòng phẳng; có chuyện gì đâu, chúng tôi chỉ đi bộ qua thôi." 20 Ê-đôm nói: "Không được", rồi đưa quân đông đảo và võ trang hùng hậu ra chặn đường. 21 Vì Ê-đôm quyết từ chối không cho Ít-ra-en đi qua lãnh thổ của mình, nên Ít-ra-en đã tránh con đường đó.
 Ông A-ha-ron qua đời
22 Từ Ca-đê, toàn thể cộng đồng con cái Ít-ra-en lên đường, đi vào vùng núi Ho. 23 Ðức Chúa phán với ông Mô-sê và ông A-ha-ron trên núi Ho, giáp ranh giới xứ Ê-đôm, rằng: 24 "A-ha-ron sẽ về sum họp với tổ tiên; nó sẽ không được vào đất Ta đã ban cho con cái Ít-ra-en, bởi vì các ngươi đã cưỡng lại lệnh Ta bên mạch nước Mơ-ri-va. 25 Ngươi hãy gọi A-ha-ron và con của nó là E-la-da lại, và đưa chúng lên núi Ho. 26 Ngươi sẽ cởi phẩm phục của A-ha-ron, mặc cho E-la-da con nó; A-ha-ron sẽ về sum họp với tổ tiên và sẽ chết tại đó."
27 Ông Mô-sê đã làm như Ðức Chúa truyền, và họ lên núi Ho trước mắt toàn thể cộng đồng. 28 Ông Mô-sê cởi phẩm phục của ông A-ha-ron, mặc cho con ông này là E-la-da. Ông A-ha-ron đã qua đời tại đó, trên đỉnh núi. Còn ông Mô-sê và ông E-la-da thì xuống núi. 29 Khi toàn thể cộng đồng hay biết ông A-ha-ron qua đời, thì cả nhà Ít-ra-en đã khóc thương ông ba mươi ngày.
CHIA SẺ

Những nhà lãnh đạo thường mất tinh thần khi họ trải qua từ thách đố này sang thách đố khác. Trước tiên, Mi-ri-am mất, Mô-sê và A-ha-ron khóc than người chị duy nhất của họ. Dân chúng lại phàn nàn trở lại vì Ai-cập vẫn còn trong tim họ. Trong ý định của Thiên Chúa, không có nơi nào là “nơi sự dữ”; nhưng khi những ước ao bên trong của bạn không còn thiêng liêng nữa, không có một nơi gọi là nơi tốt-ngoại trừ Ai-cập!
Những nhà lãnh đạo đôi khi cũng bất tuân Thiên Chúa, như Mô-sê đã làm như thế khi ông bị dân chúng giận dữ (Tv 106: 32-33). Nước để uống là hình ảnh của Thánh Thần (Ga 7:37-39), và đá là biểu tượng của Đức Kitô (1Cr 10:4). Đức Kitô đã đập trên đá để chúng ta có thể nhận lãnh Thánh Thần. Ngài đã chết một lần, vì thế Mô-sê không nên đập vào tảng đá một lần nữa. Thay vì làm như vậy, ông nên trò chuyện với tảng đá.
Các nhà lãnh đạo phải kỷ luật vì Thiên Chúa, vì đặc ân đi kèm với trách nhiệm. Cả Mô-sê và A-ha-ron chẳng ai được phép đi vào Đất Hứa, mặc dù Mô-sê được phép nhìn thấy mãnh đất này từ đằng xa (Tl 3:21-29).
Những nhà lãnh đạo đôi khi cũng thất vọng. E-đom đã chẳng cho phép Ít-ra-en đi qua đất họ dù Mô-sê đã có những lời hứa hẹn. Người Ê-đom là hậu duệ của Ê-sau, anh của Gia-cóp, và vì thế họ có họ hàng với người Ít-ra-en; nhưng họ đã không hành xử như những người anh em.
Làm lãnh đạo chẳng dễ dàng gì, và bạn có thấy trách nhiệm của mình trong việc nâng đỡ và cầu nguyện cho những ai Thiên Chúa đặt làm lãnh đạo để phục vụ Ngài ?

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Kính mời quý ACE chia sẻ cảm nhận hoặc nêu thắc mắc ở đây. Xin cám ơn.
HHTLC