Thứ Năm, 24 tháng 5, 2012

CHƯƠNG 18 - ĐỆ NHỊ LUẬT

Hàng tư tế Lê-vi
1 Các tư tế Lê-vi, toàn thể chi tộc Lê-vi, sẽ không được chung phần và hưởng gia nghiệp với Ít-ra-en: họ sẽ sống nhờ các lễ hỏa tế dâng Ðức Chúa và nhờ gia nghiệp của Người. 2 Họ không có gia nghiệp giữa các chi tộc anh em: chính Ðức Chúa là gia nghiệp của họ, như Người đã phán với họ.
3 Ðây là quyền lợi các tư tế được hưởng trên dân, trên những người dâng bò hay chiên dê làm lễ hy sinh: người ta sẽ biếu tư tế một cái vai, hai cái hàm và cái dạ dày. 4 Anh (em) phải biếu tư tế sản phẩm đầu mùa lấy từ lúa mì, rượu mới, dầu tươi của anh (em), và từ lông chiên dê mới xén. 5 Thật vậy, Ðức Chúa, Thiên Chúa của anh (em), đã chọn họ trong mọi chi tộc, để họ và con cái họ ứng trực và phụng sự mọi ngày nhân danh Ðức Chúa.
6 Nếu một thầy Lê-vi từ bất cứ một thành nào của anh (em) trong toàn cõi Ít-ra-en, nơi họ đang cư ngụ, đến nơi Ðức Chúa chọn, mỗi khi họ muốn, 7 thì họ sẽ được phụng sự nhân danh Ðức Chúa, Thiên Chúa của họ, như mọi anh em của họ là các thầy Lê-vi khác đang ứng trực tại đó trước nhan Ðức Chúa; 8 họ sẽ được ăn một phần bằng phần của những người kia, không kể tiền bán của cải cha ông để lại.
Các ngôn sứ
9 Khi vào đất mà Ðức Chúa, Thiên Chúa của anh (em), ban cho anh (em), thì anh (em) đừng học đòi những thói ghê tởm của các dân tộc ấy: 10 giữa anh (em), không được thấy ai làm lễ thiêu con trai hoặc con gái mình, không được thấy ai làm nghề bói toán, chiêm tinh, tướng số, phù thuỷ, 11 bỏ bùa, ngồi đồng ngồi cốt, chiêu hồn. 12 Thật vậy, hễ ai làm điều ấy thì là điều ghê tởm đối với Ðức Chúa, và chính vì những điều ghê tởm ấy mà Ðức Chúa, Thiên Chúa của anh (em), đã trục xuất các dân tộc ấy cho khuất mắt anh (em). 13 Anh (em) phải sống trọn hảo với Ðức Chúa, Thiên Chúa của anh (em). 14 Các dân tộc anh (em) sắp trục xuất ấy thì nghe những thầy chiêm tinh, thầy bói, còn anh (em) thì Ðức Chúa, Thiên Chúa của anh (em), không cho làm như vậy. 15 Từ giữa anh (em), trong số các anh em của anh (em), Ðức Chúa, Thiên Chúa của anh (em), sẽ cho xuất hiện một ngôn sứ như tôi để giúp anh (em); anh (em) hãy nghe vị ấy. 16 Ðó chính là điều mà anh (em) đã xin với Ðức Chúa, Thiên Chúa của anh (em), tại núi Khô-rếp, trong ngày đại hội; anh (em) đã nói: "Chúng tôi không dám nghe tiếng Ðức Chúa, Thiên Chúa của chúng tôi nữa, chúng tôi không dám nhìn ngọn lửa lớn này nữa, kẻo phải chết." 17 Bấy giờ Ðức Chúa phán với tôi: "Chúng nói phải. 18 Từ giữa anh em của chúng, Ta sẽ cho xuất hiện một ngôn sứ như ngươi để giúp chúng, Ta sẽ đặt những lời của Ta trong miệng người ấy, và người ấy sẽ nói với chúng tất cả những gì Ta truyền cho người ấy. 19 Kẻ nào không nghe những lời của Ta, những lời người ấy nói nhân danh Ta, thì chính Ta sẽ hạch tội nó. 20 Nhưng ngôn sứ nào cả gan nhân danh Ta mà nói lời Ta đã không truyền cho nói, hoặc nhân danh những thần khác mà nói, thì ngôn sứ đó phải chết."
Ta sẽ cho xuất hiện một ngôn sứ như ngươi để giúp chúng

21 Có khi anh (em) sẽ tự hỏi: "Làm sao chúng tôi biết được lời nào là lời Ðức Chúa đã không phán?" 22 Nếu điều ngôn sứ nói nhân danh Ðức Chúa không ứng nghiệm, không xảy ra, thì không phải là lời Ðức Chúa đã phán; ngôn sứ đã nói càn, anh (em) không phải sợ ngôn sứ ấy.

CHIA SẺ

Dân Chúa phải là những người quảng đại (1-8), chia sẻ điều họ có cho những người phục vụ (1Cr 9:1-14; 3Ga 5-8). Các tư tế và thầy Lê-vi lệ thuộc vào những hy tế và thuế thập phân để sống, và một dân bất trung đồng nghĩa với việc bỏ bê những người trông coi nhà Chúa (x. Nkm 13:10-14). Một lần nữa vấn đề chia sẻ được lập lại, khi làm nghĩa vụ này, bạn có quyền lợi gì không, hay chỉ là một sự chia sẻ hoàn toàn nhưng không vì những gì mình nhận được cách nhưng không từ Thiên Chúa ?
Họ cũng phải là một dân tách biệt I (9-14). Đây là một trong những lời cảnh cáo mạnh mẽ nhất trong Kinh Thánh chống lại những thực hành có tính huyền bí, và ngày hôm nay nó phải được chúng ta lưu ý. Ít-ra-en đã không giữ giới răn này đã làm đất nước bị nhơ uế và quốc gia bị hủy diệt. Đức tin có giúp cho bạn khước từ những việc làm có tính mê tín dị đoan và huyền bí mà bạn bị cám dỗ với cách nghĩ “có thờ có thiêng, có kiêng có lành” ?
Dân Thiên Chúa phải là những người biết Phân định (15-22), lắng nghe Lời, đón nhận Lời và tuân giữ. Người ngôn sứ mà được đề cập đến ở đây chính là Đức Giêsu Kitô (Cv 3:18-23), nhưng khi Ngài đã đến, họ đã không nhận ra Ngài hay đón nhận Ngài (Ga 1:10-11; 5:43). Dấu tích để nhận biết một ngôn sứ thật là mọi sự đã loan báo trước đây, giờ đã đến để hoàn tất. Người ngôn sứ không phải chính xác 95%, nhưng phải là chính xác đến mức độ 100% ! Đức Giêsu không chỉ nói lên sự thật, chính Ngài là sự thật. Lời Ngài có phải là sức mạnh, là niềm an ủi, sự hướng dẫn và niềm hy vọng trong cuộc sống của bạn ?

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Kính mời quý ACE chia sẻ cảm nhận hoặc nêu thắc mắc ở đây. Xin cám ơn.
HHTLC