Thứ Sáu, 8 tháng 6, 2012

CHƯƠNG 33 - ĐỆ NHỊ LUẬT

Những lời chúc phúc của ông Mô-sê
1 Ðây là lời chúc phúc mà ông Mô-sê, người của Thiên Chúa, đã chúc phúc cho con cái Ít-ra-en trước khi qua đời. 2 Ông nói:
"Ðức Chúa từ Xi-nai ngự đến, từ Xê-ia, Người chiếu soi trên họ,
Người giãi sáng từ núi Pa-ran, Người đã đến Mơ-ri-va ở Ca-đê,
vì họ, từ phía nam Người đến Sườn Núi.
3 Hẳn Chúa yêu thương các dân, toàn dân thánh ở trong tay Chúa,
và họ phục dưới chân Ngài, mỗi người nhận lấy lời Ngài phán.
4 Ông Mô-sê đã truyền cho chúng ta một Luật,
là sở hữu của cộng đồng Gia-cóp.
5 Ở Giơ-su-run đã có một vua,
khi các người đứng đầu dân tụ họp, cùng với các chi tộc Ít-ra-en.
6 Ước gì Rưu-vên sống và không chết,
và số người ít ỏi của nó tồn tại.
7 Về Giu-đa, đây là điều ông nói:
Lạy Ðức Chúa, xin nghe tiếng của Giu-đa,
xin đưa nó trở về với dân nó,
và để nó tự tay bảo vệ chính mình,
xin Ngài phù trợ nó chống lại đối phương.
8 Về Lê-vi, ông nói:
Thẻ xăm tum-mim và u-rim của Ngài
thuộc về kẻ hiếu trung với Ngài,
mà Ngài đã thử thách tại Ma-xa
và đã cùng tranh tụng bên dòng nước Mơ-ri-va;
9 nó là người đã nói về cha mẹ nó: "Tôi không nhìn thấy họ",
anh em nó, nó không nhìn nhận, con cái nó, nó không biết.
Chi tộc Lê-vi đã tuân thủ lời Ngài và đã giữ giao ước của Ngài.
10 Họ dạy những quyết định của Ngài cho nhà Gia-cóp,
luật của Ngài cho Ít-ra-en.
Họ dâng hương thơm để Ngài thưởng thức,
và lễ toàn thiêu trên bàn thờ Ngài.
11 Lạy Ðức Chúa, xin chúc phúc cho lòng dũng cảm của nó,
xin Ngài khứng nhận việc tay nó làm;
xin đập gãy lưng thù địch nó,
và ước gì những kẻ ghét nó không còn chỗi dậy được! "
12 Về Ben-gia-min, ông nói:
Là kẻ được Ðức Chúa yêu thương, nó sống yên hàn ở bên Người,
Ðấng suốt ngày che chở nó và ngự giữa núi đồi của nó.
13 Về Giu-se, ông nói:
Ðất của nó được phúc lành của Ðức Chúa:
ơn lộc từ trời, là sương móc nhỏ sa,
và từ vực sâu nằm ở phía dưới;
14 ơn lộc là những gì trổ sinh dưới ánh mặt trời,
là những gì mọc lên mỗi tuần trăng;
15 là sản phẩm hàng đầu của núi non thái cổ,
của gò nổng thiên thu;
16 là đất đai và thổ sản của nó,
hồng ân của Ðấng ngự giữa bụi gai.
Ước chi những phúc lành ấy xuống trên đầu Giu-se,
trên đỉnh đầu người được thánh hiến giữa anh em mình!
17 Nó là con bò mộng đầu lòng của Chúa, chúc nó được vinh hiển!
Sừng nó là sừng trâu, nó dùng để quật ngã các dân,
một trật trên khắp cùng cõi đất.
Ðó là vạn vạn người Ép-ra-im, đó là ngàn ngàn quân Mơ-na-se.
18 Về Dơ-vu-lun, ông nói:
Hãy vui mừng, hỡi Dơ-vu-lun, trong các chuyến đi của ngươi,
và hỡi Ít-xa-kha, trong lều trại của mình.
19 Họ gọi các dân lên núi, ở đó họ dâng những lễ tế luật truyền;
họ hút về tài nguyên của biển và các kho tàng ẩn giấu dưới cát.
20 Về Gát, ông nói: Chúc tụng Ðấng cho Gát được thênh thang!
Như sư tử cái, nó phục sẵn, nó xé mồi, cả vai lẫn đầu.
21 Nó coi sản phẩm đầu mùa là của nó,
vì trong đó có phần dành cho người lãnh đạo;
nó đến với các người đứng đầu dân,
nó thực hành sự công chính của Ðức Chúa
và các quyết định của Người về Ít-ra-en.
22 Về Ðan, ông nói:
Ðan là sư tử con chồm lên từ miền Ba-san.
23 Về Náp-ta-li, ông nói: Náp-ta-li được no đầy hồng ân
và chứa chan phúc lành của Ðức Chúa;
nó hãy chiếm phía tây và phía nam.
24 Về A-se, ông nói:
Ước gì nó được chúc phúc hơn các người con khác!
Ước gì nó được anh em mình ưu ái, và được dầm chân trong dầu!
25 Ước gì then cửa của ngươi bằng sắt bằng đồng,
và sức mạnh của ngươi bền bỉ như ngày đời ngươi!
26 Hỡi Giơ-su-run, chẳng có ai như Thiên Chúa,
Người ngự đến giúp ngươi, lẫm liệt uy hùng,
xa giá Người là trời cao mây thẳm.
27 Thiên Chúa của thời thái cổ là một nơi ẩn náu;
dưới đất này, cánh tay Người đã hành động từ xưa;
Người xua đuổi kẻ thù cho khuất mắt ngươi,
và Người phán: "Hãy tiêu diệt.
28 Ít-ra-en sống yên hàn; suối Gia-cóp là dòng suối biệt lập,
trong miền đất có lúa mì và rượu mới,
ở đó, cả trời cũng nhỏ sương.
29 Hỡi Ít-ra-en, ngươi thật có phúc!
Ai được như ngươi, hỡi dân được Ðức Chúa cứu?
Người là thuẫn đỡ cứu giúp ngươi,
là lưỡi gươm đem lại cho ngươi chiến thắng.
Các kẻ thù ngươi sẽ nịnh bợ cầu thân,
còn ngươi sẽ chà đạp các đỉnh cao của chúng."

CHIA SẺ

Trước khi nhìn thấy đất hứa, Mô-sê đã nhìn thấy tương lai và đã nói với các chi tộc những điều phải làm. Khi ban phúc lành trước lúc qua đời, Gia-cóp đã nói về những tội lỗi của các con cái mình (Stk 49), nhưng Mô-sê đã không làm như thế. Thay vì như thế, ông đã chọn tập trung vào tương quan của các chi tộc với Đức Chúa và mỗi chi tộc có những đặc tính, phúc lành và sứ vụ riêng.
Dân Chúa nhận đặc ân được Thiên Chúa giữ gìn trong bàn tay Ngài (Ga 10:28-29) và ở dưới chân Ngài để học hỏi và tuân phục (c.3). Chúng ta được “che chở” và có Ngài ngự suốt ngày giữa núi đồi ta (c.12), và Ngài mang lấy chúng ta với “cánh tay hành động từ xưa” (c.27). Vậy chúng ta còn muốn điều chi nữa ?
Câu 25 là một lời nhắc nhở ý nghĩa cho chúng ta để sống mỗi ngày trong đời mình như tất cả mọi sinh vật khác (Mt 6:25-34). Cách thức tốt nhất để hủy diệt ngày hôm nay là nuối tiếc ngày hôm qua. Ít-ra-en đã đối diện với những ngày khó khăn, nhưng Thiên Chúa đã ở với họ và giúp họ sống viên mãn mỗi ngày sống của họ.
Trong suốt bốn mươi năm lang thang trong sa mạc, Mô-sê hiểu rõ giá trị của một nơi ẩn náu quan trọng và cần thiết như thế nào. Đối với chúng ta là những người Kitô hữu, khi những nền tảng của cuộc đời bị chao đảo, cuộc sống ba chìm bảy nổi, khi thế giới rung chuyển với những bất an đủ mọi hình thức… chúng ta vẫn tin Thiên Chúa đang có đó, và Ngài sẵn lòng ra tay giúp chúng ta thoát ra khỏi mọi cơn nguy biến và lo sợ. Chúng ta lo sợ về tương lai, lo sợ nơi hiện tại và cả lo sợ về quá khứ. Sợ tội lỗi, bệnh tật, đau buồn và cả sự chết. Trong bất cứ hoàn cảnh nào Thiên Chúa vẫn là nơi chúng ta trú ẩn. Bạn có đón nhận nơi trú ẩn an toàn mà Thiên Chúa ban cho để bảo vệ bạn thoát khỏi mọi cơn nguy biến trong cuộc đời mình ?

1 nhận xét:

  1. Kết thúc chuyến HH hôm nay làm Tôi nhớ lại buỗi cơm trưa cùng các bạn.Điều mà Tôi cứ suy đi nghĩ lại từ lúc dùng cơm trưa đến khi đi học về mà vẫn còn bị nhớ, tâm hồn Tôi luôn bị nhúc nhích bởi một tác động vô hình nào đó khiến Tôi phải xét lại hành động và thái độ của mình khi làm dấu Thánh Gía trước bữa ăn.Câu chuyện của buổi cơm trưa hôm nay là :cứ bình thường dù bất cứ nơi đâu, lúc nào cũng vậy trước khi ăn Tôi luôn làm dấu tạ ơn Chúa rồi mới ăn ,đã có bao nhiêu bửa ăn như vậy cùng các bạn ,không ai nói gì vì họ biết Tôi là người công giáo quá rõ ràng .Tôi không hề bận tâm nghĩ ngợi gì về cách sống của mình khi tuyên xưng Chúa trước mọi người .Hôm nay cũng như thường lệ sau khi làm dấu xong Tôi bắt đầu ăn và trò chuyện cùng các bạn ,một Chị lên tiếng nói với Tôi : Mình cũng là người Công Giáo , gia đình mình đạo gốc đó nhưng mình chẵng bao giờ làm dấu vì mình mắc cỡ lắm ..rồi một em nữa cũng lên tiếng nói y như vậy ..rồi một anh nữa ..rồi một em nữa ..mỗi người lần lượt thú nhận mình là người công giáo .Thì ra lâu nay giữa chốn đông người này Tôi cứ tường có mổi một mình Tôi là người công giáo .Không biết tâm trạng mỗi người lúc đó như thế nào ,nhưng riêng bản thân Tôi thật sự giật mình ,nếu có ai quan sát họ sẽ nhận thấy mặt Tôi đỏ lên và một thoáng bối rối , tính hiệu của một chiếc xe đang chạy sắp gặp sự cố .Hành động của Tôi giúp các bạn nghĩ gì về việc mình đón nhận và thờ kính Thiên Chúa ? nhưng thái độ khiêm nhường nhìn nhận của các bạn giúp Tôi rất nhiều trong việc hiểu mình hơn ,liệu hành động bên ngoài của Tôi có thật sự Tôn Vinh Chúa bên trong hay không ? Tôi cảm thấy mình lúc có lúc không thật sự .Vậy ! Tôi là người Kitô hữu khi những nền tảng của cuộc đời bị chao đảo ..Tôi có thật sự đón nhận Chúa là nơi trú ẩn an toàn cho Tôi không khi lòng tin kính Chúa của Tôi như thế .

    Trả lờiXóa

Kính mời quý ACE chia sẻ cảm nhận hoặc nêu thắc mắc ở đây. Xin cám ơn.
HHTLC