Thứ Bảy, 28 tháng 7, 2012

CHƯƠNG 01 - SÁCH RÚT

Rút và bà Na-o-mi
1 Vào thời các thủ lãnh cai trị, một nạn đói xảy ra trong xứ. Có một người cùng với vợ và hai con trai bỏ Bê-lem miền Giu-đa mà đến ở trong cánh đồng Mô-áp.
2 Tên người đàn ông là Ê-li-me-léc, tên người vợ ấy là Na-o-mi và tên của hai con trai là Mác-lôn và Kin-giôn. 

Ê-li-me-léc, Na-o-mi và hai con trai bỏ Bê-lem mà đến cánh đồng Mô-áp

Họ là người Ép-ra-tha thuộc xứ Bê-lem miền Giu-đa. Họ đến cánh đồng Mô-áp và ở lại đó. 3 Rồi ông Ê-li-me-léc, chồng bà Na-o-mi, chết đi, còn lại bà Na-o-mi và hai đứa con. 4 Hai người này lấy vợ Mô-áp, một người tên là Oóc-pa, người kia tên là Rút. Họ ở lại đó chừng mười năm. 5 Rồi Mác-lôn và Kin-giôn cả hai đều chết, còn lại bà Na-o-mi mất chồng, mất con. 6 Bà lên đường cùng với hai người con dâu, bỏ cánh đồng Mô-áp mà trở về quê hương, vì tại cánh đồng Mô-áp, bà nghe nói là Ðức Chúa đã viếng thăm dân Người và cho họ có bánh ăn. 7 Vậy bà cùng với hai con dâu ra khỏi nơi họ đã ở mà lên đường trở về xứ Giu-đa.
8 Bà Na-o-mi nói với hai con dâu: "Thôi, mỗi người chúng con hãy trở về nhà mẹ mình. Xin Ðức Chúa tỏ lòng thương chúng con, như chúng con đã tỏ lòng thương những người quá cố và mẹ! 9 Xin Ðức Chúa cho mỗi người chúng con tìm được cuộc sống an nhàn dưới mái nhà một người chồng!" Rồi bà ôm hôn hai con dâu. Họ oà lên khóc. 10 Họ thưa: "Chúng con muốn cùng mẹ trở về với dân của mẹ." 11 Bà Na-o-mi nói: "Các con ơi, về đi, theo mẹ làm gì? Trong lòng mẹ còn con trai nào nữa đâu mà gả chồng cho các con. 12 Về đi, các con ơi! Ði đi! Mẹ quá già rồi, không còn tái giá được nữa. Cho dù mẹ có nói được: mẹ còn hy vọng, ngay đêm nay sẽ lấy chồng và sinh được con trai, 13 thì chẳng lẽ chúng con cứ đợi mãi cho đến khi chúng lớn lên? Chẳng lẽ chúng con cứ ở vậy, không chịu lấy chồng? Không, các con ơi! Tình cảnh chúng con làm mẹ cay đắng lắm, vì tay Ðức Chúa giáng phạt mẹ." 14 Hai người con dâu lại oà lên khóc. Oóc-pa ôm hôn từ giã mẹ chồng, còn Rút thì cứ khắng khít theo bà.
15 Bà Na-o-mi nói: "Kìa chị dâu con trở về với dân tộc của nó và các thần của nó. Con cũng vậy, hãy theo chị dâu con mà về đi!" 16 Rút đáp: "Xin mẹ đừng ép con bỏ mẹ mà trở về, không theo mẹ nữa, vì
mẹ đi đâu, con đi đó,
mẹ ở đâu, con ở đó,
dân của mẹ là dân của con,
Thiên Chúa của mẹ là Thiên Chúa của con.
17 Mẹ chết ở đâu, con chết ở đó,
và nơi đó con sẽ được chôn cất.
Xin Ðức Chúa phạt con thế này
và thêm thế kia nữa,
nếu con lìa xa mẹ
mà không phải vì cái chết!"
18 Thấy Rút cứ một mực đi với mình, bà Na-o-mi không còn nói gì về chuyện đó nữa. 19 Hai mẹ con cùng đi cho đến khi tới Bê-lem. Họ tới Bê-lem, làm cả thành xôn xao. Các người phụ nữ hỏi: "Có phải bà Na-o-mi đấy không?" 20 Bà nói: "Ðừng gọi tôi là Na-o-mi nữa, hãy gọi tôi là Ma-ra, vì Ðấng Toàn Năng đã bắt tôi phải chịu quá nhiều cay đắng. 21 Tôi ra đi, của cải dư đầy, Ðức Chúa đem tôi về hai bàn tay trắng! Gọi tôi là Na-o-mi làm gì, trong khi Ðức Chúa đã làm cho tôi tủi nhục, Ðấng Toàn Năng đã để tôi đau khổ?"
22 Thế là từ cánh đồng Mô-áp, bà Na-o-mi trở về cùng với con dâu người Mô-áp là Rút. Họ đã đến Bê-lem vào đầu mùa gặt lúa mạch.
CHIA SẺ

Na-o-mi và chồng bà đã phạm tội khi họ rời bỏ Giu-đa để ngụ cư trong đất nước của kẻ thù. Chẳng thà đói khổ nhưng sống theo ý Thiên Chúa, còn hơn no đủ nhưng không đi trong đường lối của Ngài. Họ đã lên kế hoạch để ở lại Mô-áp trong thời gian ngắn, nhưng thời gian lưu trú của họ lâu đến mức những người con trai của họ đã kết hôn ở đây. Thế rồi cả bố và con đều qua đời. Bạn có thể chạy thoát khỏi nạn đói, nhưng bạn không thể thoát được cái chết.
Na-o-mi đã phạm tội qua việc thúc đẩy con dâu mình quay về nhà. Bà đã không muốn mang hai người con dâu người Mô-áp quay về Bét-le-hem với bà và để mọi người đều biết bà đã bất tuân luật Chúa như thế nào (Đnl 23:4). Hình dung một người phụ nữ Do thái bị gửi trả về với những ngụy thần mà họ đã tôn thờ! Nhưng Rút đã tín thác vào Thiên Chúa của Ít-ra-en (c.16-17;  2:12), và cô đã từ chối quay về lại nơi chốn cũ.
Nao-mi đã phạm tội bởi than trách và xúc phạm đến Thiên Chúa vì đã để bà rơi vào hoàn cảnh khó khăn. Nao-mi  có nghĩa là “êm dịu” và Ma-ra có nghĩa là “cay đắng.” Nhưng đó là quyết định của bà đi đến Mô-áp, vì thế tại sao lại xúc phạm đến Thiên Chúa? Một “gốc của sự cay đắng” có thể làm nhiễm độc cả cuộc sống của bạn và những người xung quanh bạn (Đnl 29:17b; Dt 12:15), vì thế hãy tránh xa những điều ganh ghét.
Mặc dù Thiên Chúa không có ngăn chặn hậu quả đau thương của tội chúng ta, Ngài là Đấng toàn năng, vì thế kế hoạch của Ngài được hoàn tất. Nhờ ân sủng của Thiên Chúa, sự trống rỗng của Na-o-mi đã được đổ đầy, và buồn sầu của bà biến thành niềm vui.
Rút đã làm một chọn lựa. Cô đã từ bỏ gia đình, nhà cửa và ngay cả đất nước của mình. Nhờ chọn lựa của mình mà cô đã gặt hái được những hoa trái. Bạn có làm những chọn lựa ích kỷ hay những chọn lựa mà nơi quyết định đó Thiên Chúa luôn được đặt ở vị trí trước tiên trong cuộc sống của bạn? Mặt khác, qua chọn lựa của mình cô đã cho thấy một tình bạn và lòng trung thành thật đẹp với Nao-mi trong Kinh Thánh. Tôi cũng cần phải có một sự dấn thân với gia đình mà Thiên Chúa đã trao phó cho tôi, phải chăng đây đó những hoàn cảnh hay cám dỗ nào của cuộc sống đang tạo nên sự chia cách tôi khỏi tương quan gia đình hiện tại của mình?

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Kính mời quý ACE chia sẻ cảm nhận hoặc nêu thắc mắc ở đây. Xin cám ơn.
HHTLC