Thứ Ba, 31 tháng 7, 2012

CHƯƠNG 04 - SÁCH RÚT

Ông Bô-át cưới cô Rút
1 Ông Bô-át lên cửa thành và ngồi ở đó. Và này, người bảo tồn dòng dõi mà ông Bô-át đã nói tới, đi ngang qua. Ông Bô-át nói: "Này ông ơi, mời ông đến và ngồi xuống đây."
Người ấy đến và ngồi xuống. 2 Ông Bô-át chọn lấy mười người trong số các kỳ mục của thành và nói: "Mời các ông ngồi lại đây." Họ ngồi xuống. 3 Ông nói với người bảo tồn dòng dõi: "Bà Na-o-mi từ cánh đồng Mô-áp mới về, định bán thửa ruộng của người anh em chúng ta là Ê-li-me-léc. 4 Phần tôi, tôi nghĩ là cần phải báo cho ông biết rằng: trước mặt quý vị hiện diện ở đây và các kỳ mục trong dân, ông hãy tậu thửa ruộng ấy! Nếu ông muốn dùng quyền bảo tồn dòng dõi của ông, thì xin hãy dùng; bằng không thì xin tuyên bố cho tôi biết, vì ngoài ông ra, không ai có quyền bảo tồn dòng dõi; còn tôi thì chỉ đứng sau ông." Người ấy nói: "Vâng, tôi sẽ dùng quyền bảo tồn đó." 5 Ông Bô-át nói: "Ngày nào ông tậu ruộng chính tay bà Na-o-mi bán, thì lúc đó ông cũng phải lấy cả cô Rút người Mô-áp, vợ của người quá cố, để gia nghiệp người đó mãi mãi mang tên người đó." 6 Người bảo tồn dòng dõi nói: "Thế thì tôi không thể dùng quyền bảo tồn đó được, để khỏi làm hại gia nghiệp của tôi. Xin ông thay tôi mà dùng quyền đó, vì tôi không thể dùng được."
7 Theo phong tục thời xưa tại Ít-ra-en, khi có chuyện liên quan đến quyền bảo tồn hay việc đổi chác, để xác nhận việc đó, thì người này cởi dép trao cho người kia. Ðó là cách chứng nhận tại Ít-ra-en. 8 Người bảo tồn dòng dõi nói với ông Bô-át: "Ông hãy tậu cho ông đi", rồi người ấy cởi dép ra.

Ông hãy tậu cho ông đi
9 Ông Bô-át nói với các kỳ mục và toàn dân: "Hôm nay, xin quý vị làm chứng cho là tôi tậu từ tay bà Na-o-mi tất cả những gì thuộc về ông Ê-li-me-léc, tất cả những gì thuộc về Kin-giôn và Mác-lôn. 10 Và cả Rút người Mô-áp, vợ của Mác-lôn nữa, tôi cũng lấy làm vợ, để gia nghiệp người quá cố mãi mãi mang tên người đó, và để người đó khỏi bị xoá tên trong đám bà con họ hàng, cũng như trong số dân cư tụ họp tại cửa thành. Hôm nay, quý vị làm chứng cho điều đó." 11 Toàn dân ở cửa thành và các kỳ mục đáp: "Chúng tôi xin làm chứng! Xin Ðức Chúa cho người phụ nữ sắp vào nhà ông được nên giống như bà Ra-khen và bà Lê-a, cả hai bà này đã xây dựng nhà Ít-ra-en!
Chúc ông được giàu có ở Ép-ra-tha!
Chúc ông được nổi tiếng ở Bê-lem!
12 Chớ gì dòng dõi mà Ðức Chúa sẽ ban cho ông, nhờ người thiếu phụ này, làm cho nhà của ông được nên giống như nhà của ông Pe-rét, là người con mà bà Ta-ma đã sinh cho ông Giu-đa!"
13 Vậy ông Bô-át lấy cô Rút, và nàng trở thành vợ ông. Ông đến với nàng. Nhờ ơn Ðức Chúa, nàng đã thụ thai và sinh một con trai. 14 Các phụ nữ nói với bà Na-o-mi: "Chúc tụng Ðức Chúa, Ðấng hôm nay đã không để cho bà phải thiếu người bảo tồn dòng dõi: tên tuổi con trẻ sẽ được tung hô tại Ít-ra-en! 15 Nó sẽ giúp bà lấy lại sức sống, và sẽ là người nâng đỡ bà trong tuổi già, vì người con dâu biết yêu quý bà đã sinh ra nó, nàng quý giá hơn bảy đứa con trai." 16 Bà Na-o-mi bế đứa trẻ lên và ôm vào lòng. Chính bà nuôi nấng đứa trẻ đó.
17 Các bà hàng xóm láng giềng đặt tên cho đứa trẻ và nói: "Bà Na-o-mi đã sinh được một cháu trai." Họ đặt tên cho nó là Ô-vết. Ðó là cha của ông Gie-sê, là ông nội vua Ða-vít.

Gia phả vua Ða-vít
18 Ðây là dòng dõi của ông Pe-rét:
Pe-rét sinh Khét-rôn. 19 Khét-rôn sinh Ram; Ram sinh Am-mi-na-đáp. 20 Am-mi-na-đáp sinh Nác-sôn; Nác-sôn sinh Xan-môn. 21 Xan-môn sinh Bô-át; Bô-át sinh Ô-vết; 22 Ô-vết sinh Gie-sê; Gie-sê sinh Ða-vít.

CHIA SẺ

Năm lần trong hai câu đầu tiên chúng ta đọc thấy về dân chúng ngồi xuống. Đó là một sự cân nhắc cẩn trọng và sự chuyển giao cuối cùng; Bô-áp đã trả giá để cứu Rút. Khi Đấng Cứu Độ của chúng ta hoàn tất công việc cứu chuộc, Ngài đã ngồi xuống (Mc 16:19; Dt 1:3; xem Ga 19:30).
Bô-áp đã lên kế hoạch cưới một cách kín đáo, nhưng ông đã trả giá chuộc một cách công khai. Người bà con khác có thể làm việc bảo tồn đã không sẵn sàng. Anh ta sợ điều đó sẽ ảnh hưởng đến gia sản của mình. Đức Giêsu đã làm cho chúng ta thành một phần gia sản của Ngài (Ep 1:11-14). Thật là một sự đối lập giữa chương 1-2 và chương 4: từ nước mắt đến niềm vui, từ làm việc vất vả đến nghỉ ngơi, từ trống rỗng đến đổ đầy, từ sợ hãi đến bình an và an toàn. Và điều làm nên sự khác biệt đó chính là tuân giữ Lời Chúa. Khi Rút đặt mình dưới chân của người cứu mình, và đặt niềm tin vào Bô-áp, ông đã đón nhận và đã thay đổi mọi sự.
Trong chương 1, Rút đã chẳng có gì  ngoài niềm tin. Trong chương 2, cô sống dựa vào những gì còn sót lại, trong chương 3, cô đã nhận được những quà tặng cách quảng đại. Nhưng một khi cô thuộc về Bô-áp, mọi thứ ông sở hữu đều thuộc về nàng. Bạn có thể đọc và cầu nguyện với thư Ê-phê-sô 1:3 và 2Cr 8:9.
Rút đã từ bỏ nhà cửa, quê hương và gia đình để đi theo đường lối của Chúa. Cô ước ao làm hài lòng Chúa chứ không phải cho bản thân mình. Thiên Chúa đang ở với cô và gìn giữ cô. Điều này có làm cho bạn nghĩ đến Đức Giêsu đã rời bỏ quê trời của Ngài bởi vì Ngài yêu thương chúng ta? Để đáp trả lại tình yêu này, bạn hãy đặt mình trước Đức Giêsu đang bị treo trên Thánh giá và tự hỏi bản thân mình xem, tôi phải làm gì cho Đức Kitô?

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Kính mời quý ACE chia sẻ cảm nhận hoặc nêu thắc mắc ở đây. Xin cám ơn.
HHTLC