Thứ Năm, 9 tháng 8, 2012

CHƯƠNG 09 - SÁCH SA-MU-EN 1

Ông Sa-un đi tìm lừa của cha
1 Có một người thuộc chi tộc Ben-gia-min tên là Kít, con ông A-vi-ên; ông A-vi-ên là con ông Xơ-ro; ông Xơ-ro là con ông Bơ-khô-rát;
ông Bơ-khô-rát là con ông A-phi-ác; ông A-phi-ác là con một người Ben-gia-min. Ông Kít là một người có thế giá. 2 Ông có một người con trai tên là Sa-un, một người trẻ và đẹp trai; trong số con cái Ít-ra-en, không có người nào đẹp trai hơn ông. Ông cao hơn toàn dân từ vai trở lên.
3 Các con lừa cái của ông Kít, cha ông Sa-un, bị lạc; ông Kít bảo ông Sa-un, con ông: "Con hãy đem một trong các người đầy tớ đi với con và lên đường đi tìm lừa." 4 Ông Sa-un đi qua miền núi Ép-ra-im, rồi đi qua đất Sa-li-sa, mà không tìm thấy. Họ đi qua đất Sa-a-lim: cũng không thấy gì. Ông đi qua đất Ben-gia-min, mà không tìm thấy. 5 Khi họ đến đất Xúp, ông Sa-un nói với người đầy tớ đi với mình: "Nào, chúng ta hãy trở về, kẻo cha tôi không còn nghĩ đến lừa mà lại lo cho chúng ta." 6 Người đầy tớ nói với ông: "Này, trong thành kia có một người của Thiên Chúa; ông là người có uy tín: tất cả những gì ông nói đều chắc chắn xảy ra. Bây giờ chúng ta hãy đi đến đó. May ra ông ấy sẽ chỉ cho chúng ta phải đi đường nào." 7 Ông Sa-un nói với người đầy tớ: "Ðược, chúng ta đi! Nhưng chúng ta sẽ đem gì đến biếu ông ấy? Bị chúng ta hết bánh rồi, chúng ta không có quà đem biếu người của Thiên Chúa. Chúng ta có gì nào?" 8 Người đầy tớ lại trả lời ông Sa-un: "Ðây tôi có sẵn trong tay một chỉ bạc. Tôi sẽ tặng người của Thiên Chúa và ông ấy sẽ chỉ cho chúng ta con đường của chúng ta." 9 - Ngày xưa, tại Ít-ra-en, khi người nào đi thỉnh ý Ðức Chúa thì nói thế này: "Nào chúng ta đến với thầy thị kiến", vì "ngôn sứ" ngày nay thì ngày xưa gọi là "thầy thị kiến". - 10 Ông Sa-un nói với đầy tớ: "Anh nói phải. Nào chúng ta đi! " Rồi họ đi đến thành trong đó có người của Thiên Chúa.
Ông Sa-un gặp ông Sa-mu-en
Sa-un đi tìm gặp Sa-mu-en

11 Họ đang lên dốc dẫn đến thành thì gặp những cô gái đi ra múc nước; họ hỏi các cô: "Thầy thị kiến có ở đây không?" 12 Các cô trả lời họ rằng: "Có, ngay trước mặt ông kia kìa, ông đi mau lên, vì hôm nay ông ấy đến thành, và hôm nay có hy lễ cho dân ở nơi cao. 13 Vào thành là các ông sẽ gặp ông ấy trước khi ông ấy lên nơi cao để dùng bữa: dân sẽ không dùng bữa trước khi ông ấy đến, vì ông ấy là người chúc phúc cho hy lễ; sau đó các khách mời sẽ dùng bữa. Vậy bây giờ các ông lên đi, các ông sẽ gặp ông ấy ngay lập tức."
14 Họ lên thành. Khi họ vào trong thành, thì thấy ông Sa-mu-en đang đi ra đón họ để lên nơi cao. 15 Một ngày trước khi ông Sa-un đến, Ðức Chúa đã mặc khải cho ông Sa-mu-en rằng: 16 "Ngày mai, vào giờ này, Ta sẽ sai một người xứ Ben-gia-min đến với ngươi, ngươi sẽ xức dầu tấn phong nó làm người lãnh đạo dân Ta là Ít-ra-en, và nó sẽ cứu dân Ta khỏi tay người Phi-li-tinh, vì Ta đã nhìn thấy dân Ta, và tiếng rên siết của nó đã thấu tới Ta." 17 Khi ông Sa-mu-en thấy ông Sa-un thì Ðức Chúa mách bảo ông: "Ðây là người mà Ta đã nói với ngươi: chính nó sẽ cai trị dân Ta." 18 Ông Sa-un lại gần ông Sa-mu-en ở giữa cửa thành và nói: "Xin ông làm ơn cho tôi biết nhà thầy thị kiến ở đâu." 19 Ông Sa-mu-en trả lời ông Sa-un rằng: "Tôi là thầy thị kiến đây. Ông hãy lên nơi cao, trước mặt tôi. Các ông sẽ dùng bữa với tôi hôm nay. Sáng mai tôi sẽ để cho ông đi và sẽ nói cho ông biết tất cả những gì đang làm ông bận tâm. 20 Còn những con lừa cái của ông đã lạc ba ngày nay, ông đừng để tâm, vì đã tìm thấy rồi. Vả lại, mọi cái quý nhất trong Ít-ra-en thuộc về ai? Chẳng phải là thuộc về ông và nhà cha ông hay sao?" 21 Ông Sa-un trả lời rằng: "Tôi chẳng phải là một người Ben-gia-min, chi tộc nhỏ nhất trong Ít-ra-en sao? Thị tộc tôi chẳng phải là hèn mọn nhất trong các thị tộc của chi tộc Ben-gia-min sao? Sao ông lại nói với tôi như thế?"
22 Ông Sa-mu-en dẫn ông Sa-un và người đầy tớ ông này, đưa vào phòng và cho họ một chỗ ở hàng đầu những khách mời, khoảng ba mươi người. 23 Ông Sa-mu-en bảo người đầu bếp: "Hãy dọn phần tôi đã trao cho anh, khi bảo anh để riêng ra." 24 Người đầu bếp mang cái đùi và cái đuôi ra đặt trước mặt ông Sa-un. Ông Sa-mu-en nói: "Ðây là phần để lại, dọn ra cho ông. Mời ông ăn, vì nó được giữ lại cho ông nhân dịp này là dịp tôi mời dân." Ngày hôm đó, ông Sa-un dùng bữa với ông Sa-mu-en. 25 Sau đó, từ nơi cao, họ xuống thành, và ông Sa-mu-en nói chuyện với ông Sa-un trên sân thượng.
Ông Sa-un được xức dầu phong vương

 Sa-un được xức dầu phong vương

26 Hôm sau, họ dậy sớm. Khi hừng đông ló rạng, ông Sa-mu-en gọi ông Sa-un đang ở trên sân thượng và nói: "Mời ông dậy, tôi sẽ tiễn ông đi." Ông Sa-un dậy, rồi cả hai người, ông và ông Sa-mu-en, ra ngoài. 27 Khi họ đang xuống đến cuối thành thì ông Sa-mu-en nói với ông Sa-un: "Xin ông bảo người đầy tớ đi qua trước chúng ta." - Người ấy đi qua - "Còn ông, bây giờ xin ông đứng lại để tôi nói cho ông nghe lời của Thiên Chúa."
CHIA SẺ

Con lừa là một loài vật được xem là quý (G 1:3) và được hoàng gia sử dụng (1 V 1:33-34), nhưng bạn có tưởng tượng ra rằng vị vua đầu tiên của đất nước đang đi tìm những con lừa bị lạc? Lòng vâng phục của Sa-un, mối quan tâm của ông dành cho cha mình (c.5), sự sẵn sàng và kiên trì đối với nhiệm vụ khó khăn cho thấy cá tính và sự thành công trong tương lai của ông.
Thật là kỳ lạ rằng Sa-un chẳng biết Sa-mu-en, và thật là thất vọng rằng lý do duy nhất mà họ thăm viếng Sa-mu-en là để tìm cho ra những con lừa bị lạc! Người ta thường “sử dụng” tôn giáo để giải quyết những khó khăn của họ thay vì làm mạnh mẽ cá tính của họ cũng như vượt qua tội lỗi của bản thân.
Dù sao, Thiên Chúa cũng đã sử dụng tất cả những điều này để mang Sa-un đến chỗ Sa-mu-en. Trung thành trong những việc nhỏ đã dẫn Sa-un đến với một người bạn mới, một lời mời gọi mới, và một cơ hội mới để phục vụ Thiên Chúa. Nếu ông vẫn tiếp tục là một người tôi tớ khiêm hạ, mọi sự có thể đã khác biệt trong cuộc đời của ông cũng như đối với Ít-ra-en (c.21; 1Sm 15:17). Nhưng mọi sự khởi đầu tốt đẹp, không hứa hẹn sẽ kết thúc tốt đẹp.
Tôi cần nhận ra rằng ngay cả những điều nhỏ bé xảy ra trong cuộc sống của tôi đều có một mục đích và tôi cần sẵn sàng để học bài học mà Thiên Chúa muốn dạy tôi. Thiên Chúa đã trao cho tôi một công việc để thi hành. Ngài sẽ chẳng bao giờ đề nghị tôi làm một điều gì đó mà Ngài chẳng ban cho tôi khả năng để thực hiện. Tôi đừng bao giờ cố gắng để làm ra vẻ khiêm tốn một cách giả tạo, nhưng hãy làm công việc mà Thiên Chúa đề nghị tôi làm và trao lại cho Ngài mọi vình quang có được do những gì vừa mới hoàn tất. Bạn có can đảm theo lời mời gọi của Thiên Chúa trong cuộc sống của bạn? Bạn có nhận ra những mục đích mà chính vì điều này mà Thiên Chúa đã tạo dựng nên bạn ?

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Kính mời quý ACE chia sẻ cảm nhận hoặc nêu thắc mắc ở đây. Xin cám ơn.
HHTLC