Chủ Nhật, 16 tháng 12, 2012

CHƯƠNG 06 - SỬ BIÊN NIÊN 2

1 Bấy giờ vua Sa-lô-môn nói:
"Ðức Chúa đã phán là Người sẽ ngự trong đám mây dày đặc.

2 Nhưng chính con, con đã xây cho Ngài một ngôi nhà cao sang, một nơi để Ngài ngự muôn đời."
Vua Sa-lô-môn hiệu triệu dân chúng (1 V 8:14-21)
3 Rồi vua quay mặt lại chúc lành cho toàn thể cộng đồng Ít-ra-en, trong khi cả cộng đồng Ít-ra-en đều đứng. 4 Vua nói: "Chúc tụng Đức Chúa, Thiên Chúa của Ít-ra-en, Đấng đã ra tay hoàn thành điều chính miệng Người đã phán với Đa-vít, thân phụ ta rằng:
5 "Từ ngày Ta đưa dân Ta ra khỏi đất Ai-cập, Ta đã không chọn một thành nào trong tất cả các chi tộc Ít-ra-en để xây một ngôi nhà kính Danh Ta ở đó; Ta cũng chẳng chọn một người nào làm lãnh đạo Ít-ra-en dân Ta. 6 Nhưng Ta đã chọn Giê-ru-sa-lem làm nơi cho Danh Ta ngự, và chọn Ða-vít đứng đầu Ít-ra-en dân Ta.
7 Vậy Ða-vít thân phụ ta đã có ý xây một ngôi nhà để kính Danh Ðức Chúa, Thiên Chúa của Ít-ra-en. 8 Nhưng Ðức Chúa lại phán với Ða-vít thân phụ ta: "Ngươi định tâm xây một ngôi nhà để kính Danh Ta; ngươi định tâm như thế là tốt. 9 Có điều là ngươi sẽ không xây nhà ấy, mà con của ngươi, kẻ từ lòng ngươi sinh ra, chính nó sẽ xây nhà để kính Danh Ta. 10 Ðức Chúa đã thực hiện lời Người phán; ta đã lên kế vị Ða-vít thân phụ ta và ngồi trên ngai Ít-ra-en, như Ðức Chúa đã phán; ta đã xây nhà để kính Danh Ðức Chúa, Thiên Chúa của Ít-ra-en, 11 nơi đó ta đã đặt Hòm Bia có Giao Ước của Ðức Chúa, Giao Ước Người đã thiết lập với con cái Ít-ra-en."
Vua Sa-lô-môn cầu nguyện (1 V 8 :22-29
12 Rồi vua Sa-lô-môn đứng trước bàn thờ Ðức Chúa, trước toàn thể cộng đồng Ít-ra-en và giang tay ra. 13 Vua đã làm một cái bục bằng đồng đặt ở giữa sân; bục dài hai thước rưỡi, rộng hai thước rưỡi, cao một thước rưỡi. Vua đứng trên đó, rồi quỳ gối xuống. Trước toàn thể cộng đồng Ít-ra-en, vua giơ tay lên trời 14 và thưa:
"Lạy Ðức Chúa là Thiên Chúa Ít-ra-en, trên trời cũng như dưới đất, chẳng có thần nào giống như Ngài. Ngài vẫn giữ giao ước và tình thương đối với các tôi tớ Ngài, khi họ hết lòng bước đi trước nhan Ngài. 15 Ngài đã giữ lời Ngài đã phán với tôi tớ Ngài là Ða-vít thân phụ con, vì điều chính miệng Ngài phán, thì tay Ngài đã thực hiện, như thấy hôm nay. 16 Giờ đây, lạy Ðức Chúa, Thiên Chúa của Ít-ra-en, xin Ngài cũng giữ điều Ngài đã hứa với tôi tớ Ngài là Ða-vít thân phụ con là: "Bao lâu con cái ngươi giữ đúng đường lối của chúng, là bước đi trong lề luật của Ta, như ngươi đã bước đi trước nhan Ta, thì ngươi sẽ không bao giờ thiếu người ngồi trên ngai báu Ít-ra-en. 17 Vậy, lạy Ðức Chúa là Thiên Chúa của Ít-ra-en, xin thực hiện lời Ngài đã phán với Ða-vít thân phụ con! 18 Có thật Thiên Chúa cư ngụ với người phàm dưới đất chăng? Này, trời cao thăm thẳm kia còn không chứa nổi Ngài, huống chi ngôi nhà con đã xây đây! 19 Lạy Ðức Chúa, Thiên Chúa của con, xin đoái đến lời tôi tớ Chúa cầu xin khẩn nguyện, mà lắng nghe tiếng kêu cầu của tôi tớ Ngài dâng trước Tôn Nhan. 20 Xin Ngài để mắt nhìn đến ngôi nhà này ngày đêm, nhìn đến nơi đây, vì Ngài đã phán Danh Ngài sẽ ở đấy. Xin Ngài lắng nghe lời nguyện tôi tớ Ngài dâng ở nơi đây.
Cầu cho dân (1 V 8:30-51)
21 Xin nghe lời nài van của tôi tớ Ngài và của Ít-ra-en dân Ngài dâng lên ở nơi đây. Từ trời, nơi Ngài ngự, xin lắng nghe; xin lắng nghe và tha thứ.
22 Nếu có ai xúc phạm đến đồng loại, và người ta lấy lời thề độc mà buộc nó phải đến thề trước Bàn Thờ của Ngài trong Ðền Thờ này, 23 thì từ trời xin Ngài lắng nghe và hành động; xin phân xử cho các tôi tớ Ngài, là lên án kẻ có lỗi mà bắt nó phải cúi đầu chịu tội; còn người vô tội thì Ngài minh oan cho họ được vô can.
24 Nếu Ít-ra-en dân Ngài bị quân thù đánh bại vì đã xúc phạm đến Ngài, và nếu họ trở lại với Ngài mà tuyên xưng Danh Ngài và cầu xin, khẩn nài trong Ðền Thờ này, 25 thì từ trời xin Ngài lắng nghe, thứ tha tội lỗi Ít-ra-en dân Ngài và đưa họ về đất Ngài đã ban cho cha ông họ.
26 Khi trời đóng lại và không có mưa vì họ đã xúc phạm đến Ngài, nếu họ cầu nguyện nơi đây, tuyên xưng Danh Ngài, bỏ tội lỗi mà trở về, vì Ngài đã làm cho họ khổ cực, 27 thì từ trời, xin Ngài lắng nghe và tha thứ tội lỗi cho các tôi tớ Ngài và cho Ít-ra-en dân Ngài, để họ thấy con đường lành phải theo, và xin cho mưa nhuần tưới xuống trên phần đất Ngài đã ban cho dân Ngài làm sản nghiệp.
28 Khi trong xứ có nạn đói kém, dịch hạch, khi mùa màng hư hoại, khi có nạn châu chấu cào cào, khi quân thù vây hãm một thành nào của họ, trong bất cứ tai hoạ hay bệnh tật nào, 29 mọi lời cầu nguyện, khấn xin của bất cứ ai hoặc toàn thể Ít-ra-en dân Ngài dâng lên, vì thấy lương tâm cắn rứt mà giơ tay hướng về Ðền Thờ này, 30 thì từ trời là nơi Ngài ngự, xin Ngài lắng nghe, tha thứ và ban ơn cho mỗi người tuỳ theo lối sống của họ, bởi vì Ngài biết lòng họ - quả thật chỉ mình Ngài biết rõ lòng con cái loài người. 31 Ngõ hầu họ kính sợ Ngài mà bước đi trên đường lối Ngài, bao lâu họ còn sống trên phần đất mà Ngài đã ban cho cha ông chúng con.
32 Ngay cả với người ngoại kiều không thuộc về Ít-ra-en dân Ngài, nếu nó từ phương xa tới - vì đã được biết Danh Ngài cao cả, bàn tay Ngài dũng mãnh và cánh tay Ngài gương cao -, nếu nó đến cầu nguyện trong Ðền Thờ này, 33 thì từ trời nơi Ngài ngự, xin lắng nghe và thực hiện mọi điều kẻ ngoại kiều ấy kêu xin, để cho mọi dân trên mặt đất nhận biết Danh Ngài và kính sợ Ngài, như Ít-ra-en dân Ngài, và để họ biết là Danh Ngài được kêu cầu nơi Ðền Thờ con đã xây lên đây.
34 Nếu dân Ngài xuất trận chống quân thù theo đường lối Ngài sai họ đi, và nếu họ cầu nguyện với Ngài, hướng về kinh thành Ngài đã chọn, và Ðền Thờ con đã xây kính Danh Ngài, 35 thì từ trời, xin Ngài nghe lời họ cầu nguyện van xin mà xét xử công minh cho họ.
36 Nếu họ xúc phạm đến Ngài - thật thì không người nào mà không phạm tội -, khiến Ngài phải thịnh nộ với họ mà trao họ cho thù địch, và những kẻ chiến thắng đày họ sang một xứ xa hay gần, 37 nhưng rồi ở trên đất lưu đày, họ hồi tâm trở lại và van xin Ngài trên đất lưu đày rằng: "Chúng con đã phạm tội, đã làm điều gian ác, chúng con thật đáng tội! 38 nếu trên đất, nơi họ bị lưu đày, họ hết lòng hết sức trở về với Ngài và cầu nguyện với Ngài, hướng về xứ sở Ngài đã ban cho tổ tiên họ, về kinh thành Ngài đã chọn, và Ðền Thờ con đã xây kính Danh Ngài, 39 thì từ trời nơi Ngài ngự, xin Ngài nghe lời họ cầu nguyện van xin mà xét xử công minh cho họ, và tha thứ cho dân Ngài vì họ đã xúc phạm đến Ngài.
Kết thúc lời nguyện
40 Vậy, lạy Thiên Chúa của con, xin ghé mắt nhìn và lắng tai nghe những lời nguyện xin ở nơi này. 41 Và giờ đây,
lạy Chúa là Thiên Chúa, xin đứng dậy
để cùng với Hòm Bia oai linh Chúa ngự về chốn nghỉ ngơi.
Lạy Ðức Chúa là Thiên Chúa,
ước chi hàng tư tế của Ngài mặc lấy sự công chính,
kẻ hiếu trung với Ngài được cất tiếng hò reo.
42 Lạy Ðức Chúa là Thiên Chúa,
xin đừng xua đuổi đấng Ngài đã xức dầu
Xin nhớ lại những hồng ân Ngài đã ban cho Ða-vít tôi tớ Ngài! " 
CHIA SẺ
Vua Sa-lô-môn đã nhìn đến năm hướng khác nhau trong buổi lễ thánh hiến và cầu nguyện này.
Ông nhìn lại phía sau. Ông đã nhớ lại cách thức Thiên Chúa đã chọn ông để xây Đền Thờ.
Ông nhìn lên trên. Ông đã xin Thiên Chúa hoàn tất những lời hứa trong giao ước mà Ngài đã làm với vua Đa-vít. Giao ước bao gồm việc ngự đến của Con Vua Đa-vít, Đức Giê-su Ki-tô, Ngài sẽ được sinh ra trong nhà Đa-vít.
Ông nhìn về phía trước. Sa-lô-môn đã xin Thiên Chúa giúp dân Ngài trong nhiều thử thách của cuộc sống, một phần là tha thứ cho họ khi họ phạm tội. Đến Đền Thờ, hay hướng về Đền Thờ, và cầu nguyện cùng Thiên Chúa có thể đem đến cho họ ơn tha thứ. Trong chương này rất nhiều lần ám chỉ đến việc cầu nguyện.
Ông nhìn xung quanh. Nhà vua đã cầu xin Thiên Chúa giúp đỡ dân ngoại. Đền Thờ là “nhà cầu nguyện của mọi quốc gia”  (Is 56:7); ước ao của Thiên Chúa là dân Ít-ra-en mang phúc lành đến tận cùng thế giới (Stk 12:1-3).
Ông nhìn vào bên trong.  Ông đã kết bài cầu nguyện bằng cầu xin cho ơn tha thứ tội lỗi của Ít-ra-en. Những lời của ông trở nên rất ý nghĩa đối với người Do thái khi bị bắt lưu đày ở Ba-by-lon vào bốn thế kỷ sau này.
Đền Thờ đã không còn, nhưng những tường thật về ngày thánh hiến hết sức ấn tượng này đã vẫn còn để củng cố và chúc lành cho dân Chúa. Đọc lại chương này, và ghi lại những lời hứa bạn có thế công bố hôm nay. Trong phần kết thúc lời cầu nguyện (c.41-42), Sa-lô-môn đã xin Thiên Chúa chúc lành cho tất cả mọi người hiện diện: Các tư tế, dân chúng và chính bản thân ông trong tư cách là vị vua được Thiên Chúa xức dầu. Nhưng bất kỳ phúc lành nào mà họ nhận được đều do kết quả lòng thương xót và những lời hứa của Thiên Chúa dành cho Đa-vít. Đa-vít đã không thể xây dựng Đền Thờ, hay tham gia việc Thánh hiến này, nhưng những gì ông đã thực hiện cũng chẳng khác là bao!

Bạn học được gì từ cách nhìn của Sa-lô-môn trong những biến cố xảy ra trong cuộc sống mình, nhất là trong những ngày qua của cơn đại dịch? Khi bạn có thời gian để nhìn lại mình, nhìn lại tương quan của mình với Thiên Chúa và tha nhân trong thời gian qua để thấy phúc lành của Thiên Chúa trên bản thân và gia đình bạn như thế nào?

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Kính mời quý ACE chia sẻ cảm nhận hoặc nêu thắc mắc ở đây. Xin cám ơn.
HHTLC