Thứ Sáu, 4 tháng 1, 2013

CHƯƠNG 25 - SỬ BIÊN NIÊN 2

 6. Ðạo Ðức Dở Dang Và Thành Công Nửa Vời
Của Các Vua A-Mát-Gia-Hu, Út-Di-Gia-Hu Và Giô-Tham
Vua A-mát-gia-hu lên ngôi (2 V 14:2-6)
1 A-mát-gia-hu lên ngôi vua khi được hai mươi lăm tuổi, và trị vì tại Giê-ru-sa-lem hai mươi chín năm. Thân mẫu của vua là bà Giơ-hô-át-đan người Giê-ru-sa-lem.
2 Vua làm điều ngay chính trước mắt Ðức Chúa, nhưng lòng vua không trọn vẹn với Người. 3 Khi đã nắm vững vương quyền trong tay, vua hạ sát những thuộc hạ đã hạ sát vua cha. 4 Nhưng vua không xử tử con cái những kẻ sát nhân ấy như đã chép trong sách Luật Mô-sê, chiếu theo lệnh Ðức Chúa truyền rằng: "Cha sẽ không bị xử tử vì con, và con sẽ không bị xử tử vì cha: mỗi người sẽ bị xử tử vì tội của mình."
Cuộc chiến chống Ê-đôm (2 V 14:7)
5 Vua A-mát-gia-hu triệu tập người Giu-đa lại và tổ chức quân ngũ theo gia tộc, đặt dưới quyền các chỉ huy ngàn quân và chỉ huy trăm quân trong toàn cõi Giu-đa và Ben-gia-min. Vua làm sổ thống kê những người từ hai mươi tuổi trở lên, được tất cả là ba trăm ngàn người ưu tú đến tuổi nhập ngũ, biết sử dụng khiên thuẫn và giáo mác. 6 Vua còn bỏ ra ba ngàn ký bạc thuê một trăm ngàn anh hùng dũng sĩ của Ít-ra-en. 7 Nhưng một người của Thiên Chúa đến thưa vua rằng: "Thưa đức vua, xin đừng để quân đội Ít-ra-en đi với ngài, vì Ðức Chúa không ở với Ít-ra-en, với tất cả những người Ép-ra-im đó. 8 Vì nếu ngài tưởng rằng nhờ họ mà lực lượng của ngài thêm mạnh, thì Thiên Chúa cũng sẽ làm cho ngài ra yếu trước quân thù, bởi vì Thiên Chúa có quyền gia tăng sức mạnh hay làm cho suy yếu." 9 Vua A-mát-gia-hu nói với người của Thiên Chúa: "Vậy thì ta sẽ làm gì với ba ngàn ký bạc ta đã trao cho đơn vị Ít-ra-en?" Người của Thiên Chúa trả lời: "Ðức Chúa có thể ban cho vua nhiều hơn gấp bội." 10 Bấy giờ đơn vị từ Ép-ra-im đến được vua A-mát-gia-hu tách ra và cho về nhà. Họ rất bực tức với Giu-đa và ra về, lòng đầy căm phẫn.
11 Vua A-mát-gia-hu quyết định dẫn đầu quân binh của mình đi tới thung lũng Muối. Tại đây ông hạ được mười ngàn con cái Xê-ia. 12 Mười ngàn nữa bị con cái Giu-đa bắt sống, đưa lên đỉnh Tảng Ðá và xô xuống vực thẳm; tất cả đều chết tan xác. 13 Trong khi đó, đơn vị bị vua A-mát-gia-hu thải hồi, không cho theo vua đi đánh giặc, đã xông vào các thành của Giu-đa, từ Sa-ma-ri đến Bết Khô-rôn, giết chết ba ngàn người và cướp bóc nhiều của cải.
14 Sau khi chiến thắng quân Ê-đôm, vua A-mát-gia-hu trở về, mang theo các tượng thần của con cái Xê-ia, tôn làm thần của mình, sụp lạy chúng và đốt hương dâng kính chúng. 15 Ðức Chúa nổi cơn thịnh nộ với vua A-mát-gia-hu và đã sai một ngôn sứ nói với vua: "Tại sao ngươi lại đi tìm kiếm các thần của dân đó, những thần đã không cứu được chúng khỏi tay ngươi?" 16 Ngôn sứ còn đang nói thì vua ngắt lời: "Chúng ta đã đặt ngươi làm cố vấn cho vua hay sao? Thôi đi! Muốn chết phải không?" Vị ngôn sứ ngưng, nhưng rồi lại nói: "Tôi biết là Thiên Chúa đã đồng ý cho ngài bị tiêu diệt, vì ngài đã xử sự như thế và khi tôi tớ góp ý, ngài cũng chẳng thèm nghe."
Chiến tranh với Ít-ra-en (2 V 14:8-14)
17 Sau khi bàn luận, A-mát-gia-hu vua Giu-đa sai sứ giả đến vua Giô-át, con vua Giơ-hô-a-khát, cháu vua Ít-ra-en là Giê-hu, và nói: "Nào đến đây, ta đọ sức với nhau!" 18 Vua Ít-ra-en là Giô-át mới sai người đến nói với A-mát-gia-hu vua Giu-đa: "Cỏ gai trên núi Li-băng sai người đến nói với cây bá hương Li-băng: "Xin gả con gái của ngài cho con trai tôi. Nhưng một con dã thú Li-băng đi qua đã đạp lên cỏ gai. 19 Ông tự hào là đã đánh bại Ê-đôm, nên ông lên mặt. Nhưng muốn vênh vang thì cứ ở nhà mà vênh vang! Hà cớ chi lại đi gây hoạ để chuốc lấy sụp đổ cho bản thân và cho cả Giu-đa nữa?"
20 Nhưng vua A-mát-gia-hu không chịu nghe. Thiên Chúa đã để xảy ra như thế cho họ bị nộp vào tay vua Giô-át, vì họ đã tìm kiếm các thần của Ê-đôm. 21 Vua Ít-ra-en là Giô-át tiến lên đọ sức với A-mát-gia-hu vua Giu-đa tại Bết Se-mét thuộc Giu-đa. 22 Giu-đa bị Ít-ra-en đánh bại; quân Giu-đa chạy trốn, ai về lều nấy. 23 Còn vua Giu-đa là A-mát-gia-hu, con vua Giô-át, cháu vua Giơ-hô-a-khát thì bị vua Ít-ra-en là Giô-át bắt ở Bết Se-mét, và điệu về thành Giê-ru-sa-lem. Vua Giô-át đập phá tường thành, tạo ra một lỗ hổng dài hai trăm thước, từ Cửa Ép-ra-im đến Cửa Góc. 24 Sau đó vua lấy tất cả vàng bạc cùng mọi đồ vật trong Nhà Thiên Chúa ông Ô-vết Ê-đôm đang giữ, lấy các kho báu của hoàng cung, bắt các con tin, rồi trở về Sa-ma-ri.
Cuối triều A-mát-gia-hu (2 V 14:17-20)
25 Sau khi Giô-át con của Giơ-hô-a-khát, vua Ít-ra-en qua đời, A-mát-gia-hu vua Giu-đa còn sống được mười lăm năm nữa.

26 Các việc khác liên quan đến vua A-mát-gia-hu, từ những việc đầu tiên đến những việc cuối cùng, lại không được ghi chép trong sách Các Vua Giu-đa và Ít-ra-en đó sao? 27 Từ khi vua A-mát-gia-hu bỏ Ðức Chúa, người ta cũng âm mưu chống lại vua tại Giê-ru-sa-lem. Vua phải trốn chạy về La-khít; nhưng bị quân binh rượt đuổi đến tận La-khít và bị giết tại đây. 28 Người ta cho ngựa chở vua về chôn cất bên cạnh tổ tiên trong Thành vua Ða-vít. 
CHIA SẺ

A-mát-gia-hu là người không toàn tâm trong đời sống tôn giáo của mình, ông không trung thành với Thiên Chúa. Thay vì tin tưởng nơi Thiên Chúa ban cho ông chiến thắng, ông đã thuê nhưng người từ Ít-ra-en; rồi ông lo lắng về tiền bạc ông có thể mất nếu ông tuân theo Đức Chúa! Một khi bạn bắt đầu tính toán sự vâng phục bằng được và mất, bạn không còn sống bằng niềm tin (Mt 6:33). Khi bạn bắt đầu tự hỏi bản thân, “điều đó có lợi gì ?” thay vì phải hỏi “điều đó có đúng không ?” tốt hơn bạn nên đọc Pl 2:1-11 và Dt 11:24-26.
A-mát-gia-hu đã tranh luận với ý của Thiên Chúa nhưng cuối cùng đã vâng theo; và rồi quân đội đã giận dữ với ông và tuyên bố chiến tranh! Họ đã được trả lương, đáng họ phải vui sướng về nhà, nhưng họ muốn có cơ hội để chiến đấu và nhận phần chiến lợi phẩm. Thật là một con tim xấu xa! A-mát-gia-hu đã mất tiền và đã giận dữ; những người lính đã nhận tiền và giận dữ. Tiền không làm thỏa mãn lòng người.
Nhà vua từ chối nghe người của Thiên Chúa và đe dọa giết ông (c.15-16), nhưng cuối cùng, A-mát-gia-hu đã bị chết. Ông đã sống cho những giá trị sai lạc và nghe những lời khuyên sai lầm, và ông đã chết trong thất bại. Thiên Chúa đang tìm kiếm những người môn đệ toàn tâm (Mt 6:19-24).
Việc thờ ngẫu tượng xảy ra khi chúng ta đặt một điều gì đó ở vị trí của Thiên Chúa. Thường thì chúng ta không có ý thức về việc gạt Thiên Chúa khỏi vị trí của Ngài, khi đó chúng ta nghĩ rằng mình vẫn chu toàn bổn phận đối với Thiên Chúa, và chúng ta có thể thờ những Ông Chủ khác cùng với Ngài: tiền bạc, thành công, danh vọng,… bạn có thể gọi tên những điều mình ngưỡng mộ. Nhưng Thiên Chúa sẽ không chia sẻ ngai cùa Ngài. Chỉ có một chọn lựa: phục vụ Thiên Chúa với toàn bộ tâm, trí, và sức lực hay là không phục vụ Ngài tí gì cả. Đâu là chọn lựa của bạn ?

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Kính mời quý ACE chia sẻ cảm nhận hoặc nêu thắc mắc ở đây. Xin cám ơn.
HHTLC