Thứ Bảy, 5 tháng 1, 2013

CHƯƠNG 26 - SỬ BIÊN NIÊN 2

Khởi đầu triều đại vua Út-di-gia-hu (2 V 14:21-22; 15:2-4)
1 Toàn dân Giu-đa đặt Út-di-gia-hu mới mười sáu tuổi lên ngôi kế vị vua cha là A-mát-gia-hu. 2 Chính vua đã tái thiết Ê-lát và trả lại thành ấy cho Giu-đa sau khi vua A-mát-gia-hu an nghỉ bên cạnh tổ tiên.
3 Vua được mười sáu tuổi khi lên ngôi và trị vì năm mươi hai năm ở Giê-ru-sa-lem. Mẹ vua tên là Giơ-khôn-gia-hu, người Giê-ru-sa-lem. 4 Vua đã làm điều ngay chính trước mắt ÐỨC CHÚA, hoàn toàn đúng như vua cha là A-mát-gia-hu đã làm. 5 Vua đã tìm kiếm Thiên Chúa suốt thời ông Dơ-khác-gia-hu, người đã dạy cho vua biết kính sợ Thiên Chúa. Bao lâu vua tìm kiếm Ðức Chúa, thì Thiên Chúa cho vua được thành công.
Thế lực của vua Út-di-gia-hu
6 Vua Út-di-gia-hu xuất quân giao chiến với người Phi-li-tinh, triệt hạ tường thành Gát, tường thành Giáp-ne, tường thành Át-đốt, rồi kiến thiết các thành trong miền Át-đốt và miền của người Phi-li-tinh. 7 Thiên chúa đã hỗ trợ vua chống lại người Phi-li-tinh, người Ả-rập cư ngụ ở Gua Ba-an, và người Mơ-u-nim. 8 Người Am-mon đã triều cống vua Út-di-gia-hu; danh tiếng vua vang đến tận ranh giới Ai-cập, vì uy lực của vua đã đạt tới cao độ.
9 Vua Út-di-gia-hu xây những tháp canh ở Giê-ru-sa-lem, tại Cửa Góc, Cửa Thung lũng và Nơi Tiếp Nối; vua tăng cường phòng thủ các tháp ấy. 10 Vua cũng xây những tháp canh trong sa mạc, đào nhiều giếng nước, vì vua có nhiều súc vật cả ở miền Sơ-phê-la, lẫn trên miền cao nguyên; lại có những người làm nghề nông, những người trồng nho trên miền núi và trên núi Các-men, vì vua là người yêu chuộng đất đai.
11 Vua Út-di-gia-hu có một lực lượng quân binh thiện chiến, được chia thành từng đội, tuỳ theo số người được kinh sư Giơ-y-ên và ký lục Ma-a-xê-gia-hu tuyển lựa; lực lượng ấy thuộc quyền ông Kha-nan-gia-hu, một trong số các tướng lãnh của vua. 12 Tổng số các trưởng tộc anh hùng dũng sĩ là hai ngàn sáu trăm người. 13 Dưới quyền họ, có một lực lượng chiến đấu gồm ba trăm lẻ bảy ngàn năm trăm chiến binh can trường mạnh mẽ để giúp vua chống chọi với quân thù. 14 Vua Út-di-gia-hu đã chuẩn bị cho mỗi đạo quân: nào khiên, giáo, nào mũ chiến, áo giáp, nào cung tên và dây phóng đá. 15 Vua cũng chế tạo ở Giê-ru-sa-lem những cỗ máy theo sáng kiến của một người nghĩ ra, và đặt trên các tháp canh, các góc để phóng tên và đá lớn. Nhờ được trợ giúp cách lạ lùng, vua trở nên hùng mạnh và danh tiếng đồn đãi đến tận nơi xa.
Vua Út-di-gia-hu kiêu ngạo và bị trừng phạt
16 Nhưng hùng mạnh rồi, vua sinh lòng tự cao tự đại đến nỗi ra hư hỏng. Vua xúc phạm đến Ðức Chúa, Thiên Chúa của vua, vì đã cả gan vào Ðền Thờ của Ðức Chúa đốt hương trên bàn thờ dâng hương. 17 Tư tế A-dác-gia-hu đã cùng với tám mươi tư tế khác của Ðức Chúa theo vua đi vào. Họ là những người can đảm. 18 Họ đứng lên chống lại vua Út-di-gia-hu mà nói: "Này vua Út-di-gia-hu! Vua không có quyền đốt hương kính Ðức Chúa. Chỉ các tư tế thuộc dòng dõi A-ha-ron là những người được thánh hiến mới có quyền này. Vua hãy lui ra khỏi Nơi Thánh, vì vua đã phản nghịch! Vua không còn đáng tham dự vào vinh quang của Ðức Chúa là Thiên Chúa nữa!" 19 Nghe thế, vua Út-di-gia-hu nổi giận, đang lúc tay cầm bình hương để đốt hương; và trong lúc nổi giận với các tư tế thì trán vua bị cùi ngay trước mặt các tư tế, trong Nhà Ðức Chúa, bên cạnh bàn thờ dâng hương. 20 Ông A-dác-gia-hu đứng đầu các tư tế, và toàn thể các tư tế khác quay về phía vua; và này vua đã bị cùi ở trán. Họ vội vàng trục xuất vua ra khỏi đó; ngay chính vua cũng vội vã đi ra, vì đã bị Ðức Chúa đánh phạt.
21 Vua Út-di-gia-hu mắc bệnh cùi cho đến ngày chết và vì cùi, nên bị cô lập ở một nơi riêng, bởi vua đã bị loại ra khỏi Nhà Ðức Chúa. Ông Giô-tham, con vua, làm đại nội thị thần và cai trị dân trong xứ. 22 Các truyện còn lại của vua Út-di-gia-hu, từ truyện đầu cho đến truyện cuối, đã được ngôn sứ I-sai-a, con ông A-mốc, ghi chép. 23 Vua Út-di-gia-hu đã nằm xuống với tổ tiên và được chôn cất bên cạnh tổ tiên trong cánh đồng dành để chôn cất các vua, bởi vì người ta nói rằng: "Vua là người bị cùi." Con vua là Giô-tham đã lên ngôi kế vị.
CHIA SẺ
Điểm khởi đầu trong sự thành công của Út-di-gia-hu là tìm kiếm Thiên Chúa và muốn thực thi ý Ngài (c.5). Không giống như người cha của mình, Út-di-gia-hu là một người hoàn toàn thuộc về Thiên Chúa. Ông đã tin và thực hành như trong Gs 1:8 và Tv 1:1-3.
Điểm thay đổi trong đời sống của ông là thái độ kiêu ngạo (c.16). Ông trở nên nổi tiếng (c.8,15) và mạnh mẻ, và Thiên Chúa đã giúp ông một cách lạ lùng (c.7,15); nhưng ông đã không biết cách vận dụng thành công. Nếu những phúc lành của Thiên Chúa không làm cho chúng ta khiêm tốn, chúng sẽ từng bước hủy hoại chúng ta. Quả thực “thái độ tự kiêu của ai đó, sẽ hạ người đó xuống” (Cn 29:23; x. Cn 11:2; 16:18).
Điểm kết thúc là sự cô đơn khi ông mang trong người bệnh phong (c.19-21). Không chỉ là một vị vua, ông còn muốn trở nên là một tư tế. ông đã không tôn trọng những đòi buộc của Thiên Chúa đã thiết lập, vì thế Thiên Chúa để ông trong một nơi chật hẹp khi ông bị bệnh phong. Thiên Chúa ban cho những nơi thoáng đãng cho những ai Ngài có thể tín thác với sự tự do (Tv 18:16-19).
Út-di-gia-hu đã không phạm tội ghê tởm nơi xác thịt. Ông đã phạm tội thuộc về lãnh vực thiêng liêng. Vẫn có khả thể bất tuân Thiên Chúa trong đền thờ với bình hương trong tay bạn, nhưng nếu bạn làm như vậy, hãy chờ đợi Thiên Chúa xử lý bạn một cách quyết liệt. Bạn muốn mọi người nhớ đến mình bởi những việc tốt đẹp bạn thực hiện, hay họ nhớ đến bạn bởi những điều xấu bạn đã làm?

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Kính mời quý ACE chia sẻ cảm nhận hoặc nêu thắc mắc ở đây. Xin cám ơn.
HHTLC