Thứ Hai, 29 tháng 4, 2013

CHƯƠNG 07 - GIÓP

1 Cuộc sống con người nơi dương thế
chẳng phải là thời khổ dịch sao?
Và chuỗi ngày lao lung vất vả
đâu khác gì đời kẻ làm thuê?
2 Tựa người nô lệ mong bóng mát,
như kẻ làm thuê đợi tiền công,
3 cũng thế, gia tài của tôi là những tháng vô vọng,
số phận của tôi là những đêm đau khổ ê chề.
4 Vừa nằm xuống, tôi đã nhủ thầm: "Khi nào trời sáng?"
Mới thức dậy, tôi liền tự hỏi: "Bao giờ chiều buông?"
Mãi tới lúc hoàng hôn, tôi chìm trong mê sảng.
5 Thịt tôi chai ra, dòi bọ lúc nhúc,
da tôi nứt nẻ, máu mủ đầm đìa.
6 Ngày đời tôi thấm thoát hơn cả thoi đưa,
và chấm dứt, không một tia hy vọng.

Holy Bible Reading - Book of Job - Chapter 7 - YouTube
7 Lạy Ðức Chúa, xin Ngài nhớ cho,
cuộc đời con chỉ là hơi thở,
mắt con sẽ chẳng thấy hạnh phúc bao giờ.
8 Những đôi mắt từng nhìn thấy con chẳng nhận ra con nữa,
nhưng nếu Ngài đưa mắt nhìn con, thì con sẽ chẳng còn.
9 Ví tựa mây tan, ví tựa mây bay,
ai xuống âm phủ rồi, chẳng còn lên được nữa!
10 Nó chẳng trở về mái nhà xưa,
nơi nó đã ở hết nhận ra nó rồi.
11 Chính vì thế, con sẽ không ngậm miệng,
con sẽ nói ra khi tâm thần sầu não,
sẽ than thở lúc con tim cay đắng.
12 Con đâu có phải là biển cả hay thủy quái dị hình,
khiến Ngài phải cho người canh gác?
13 Nếu con nói: "Giường con nằm sẽ an ủi con,
nơi con ngủ sẽ làm dịu đi tiếng con than thở",
14 thì khi ấy, Ngài sẽ làm con kinh hoàng vì giấc mộng,
làm con hoảng sợ vì thị kiến.
15 Chẳng thà bị treo cổ, chẳng thà phải chết
hơn là sống lây lất, da bọc xương.
16 Con chẳng thiết tha gì, con đâu có sống mãi,
xin cứ để mặc con, vì đời con chỉ là hơi thở.
17 Con người là gì để Ngài phải coi trọng, để Ngài phải lưu tâm,
18 để sáng nào Ngài cũng phải thăm viếng,
để mỗi lúc Ngài lại phải xét soi?
19 Ðến bao giờ Ngài mới ngoảnh mặt đi
để con yên thân nuốt trôi nước miếng?
20 Con phạm tội có hề chi đến Ngài,
lạy Ðấng dò xét phàm nhân?
Sao Ngài cứ đặt con làm bia để bắn?
Phải chăng con đã nên gánh nặng cho Ngài?
21 Chẳng lẽ Ngài không xoá được tội ác của con,
không bỏ qua được lỗi lầm con phạm?
Vì chỉ ít nữa thôi, con sẽ ngủ vùi trong cát bụi.
Ngài có tìm cũng chẳng thấy con đâu.
CHIA SẺ

Trong chương 7, Gióp nói với Thiên Chúa về những điều có vẻ như phù phiếm trong cuộc đời ông. Tại sao Thiên Chúa vẫn để cho ông sống ? Tất cả những đau khổ đang xảy ra có nghĩa là gì ? Gióp giống như một người làm công, được thuê làm những công việc nặng nhọc nhưng chẳng được trả lương (7:1-5). Cuộc đời ông qua nhanh tựa thoi đưa; giống như một hơi thở và cụm mây (7:6-10; Gc 4:13-17). Gióp là bia để bắn (6:4; 7:20), nhưng Thiên Chúa nhắm đến  mục đích gì đây ? Những người bạn của Gióp hầu chắc rằng ông đã bị trừng phạt do tội lỗi của mình. Gióp không thể nghĩ ra tội gì ông đã phạm. Họ khẳng định ông phải xưng thú tội lỗi của mình. Gióp chỉ khẳng định rằng ông không ngại xưng thú tội, nhưng tội gì (7:20-21)? Tiếp tục, cuộc đối thoại qua lại về tội với không tội kéo dài đến tận chương 37.
Gióp nói: Nếu ông là một tội nhân nặng nề thì hoặc là tha tội cho ông hoặc lấy đi mạng sống của ông, với cách làm như vậy ít là ông sẽ cảm thấy được bình an. (x. 6:9; 7:15,20-21). Có vẻ như đây là một cuộc tranh luận hợp lý, nhưng tư tưởng của Thiên Chúa không phải là tư tưởng của con người; điều có vẻ như vô nghĩa với con người là là hợp lý với Thiên Chúa (Is 55:8-9). Chúng ta phải đi bằng niềm tin.
Những người bị tổn thương cần được khích lệ, chứ không phải tranh luận. Hãy xin Thiên Chúa để cho lời của bạn thành linh dược chữa lành (Cn 12:18) và là nguồn nước mát (Cn 18:4). Khởi đầu ngày mới cầu nguyện xin ơn khôn ngoan để bạn biết nói đúng lời vào đúng thời điểm (Is 50:4). Có bao nhiêu người quanh bạn đang cần đến sự nâng đỡ, khích lệ cách đặc biệt từ nơi bạn để giúp họ vượt qua những bế tắc của cuộc sống và bạn đang làm gì trong sứ vụ này ?

2 nhận xét:

  1. Hh nay con thấy thương ông Giop quá sức. Người ta nói đau tinh thần mới là nỗi đau kinh khủng nhưng có lẽ nỗi đau xác thịt nó ê chề hơn, nó đủ để người ta tuyệt vọng Chúa nhỉ! Con rất sợ vết tổn thương xác thịt, tội ông Gióp quá à.

    " Con chẳng thiết tha gì, con đâu có sống mãi, xin cứ để mặc con vì đời con chỉ là hơi thở.
    Con người là gì để Ngài phải coi trọng, Ngài phải lưu tâm, để sáng nào cũng phải thăm viếng"

    Chắc Ông Gióp mất sức sống thật anh Đại ạ, nghe ổng nói Sáng nào Anh cũng phải thăm viếng làm em buồn cười quá. Ủa, sáng nào anh cũng đến thăm ông Gióp mà thấy hông xót hả? Nghi nghi chắc anh thấy Ông Giop đau than vãng dị anh dui????

    Nghĩ đến sáng nào em cũng hẹn hò anh, anh để cho em đủ khỏe mà còn nói chiện dui buồn của sự đời chứ anh đừng có tào lao nghen. Ko thương em lắm cắn em đau, hứa ko véo cắn chi em hết, hãy yêu em giúp em sống vui sống khỏe. Khi nào muốn em đi thì nhớ hãy cho em cái chết đẹp nhất có thể, em ko xinh nhưng em ko muốn chết xấu kkkk

    Hãy cho em một sự ra đi " Như Nàng Tiên Cá mắc cạn" ha ha.
    Hy vọng em ko là gánh nặng cho anh kkk

    " Vì chỉ ít nữa thôi con sẽ ngủ vùi trong cát bụi. Ngài có tìm cũng chẳng thấy con đâu"

    Ông Gióp dễ thương quá à! Tưởng ổng nói: vì ít nữa đây, con được ở cạnh Ngài, thân xác như này xấu xí lắm anh ơi.
    Chúa ơi! Cái chết vì con Covid là nhân loại ko Like nhen. Ai chơi kiểu 1 xác nhiều kí mà chết trong tay con vi khuẩn ko nhìn thấy bằng mắt thường như thế. Xin Chúa thổi bay con covid mau lẹ. Và cũng xin Chúa chữa lành tất tần tật bệnh cho 1 vị mà Con hết mực yêu thương. Con nghĩ, Chúa biết Người ấy.
    Tạ ơn Chúa

    Trả lờiXóa
  2. 17 Con người là gì để Ngài phải coi trọng, để Ngài phải lưu tâm,
    Lạy Chúa, xin cho con luôn nhớ rằng con chẳng là ai, con chẳng là gì... để con luôn biết cảm động trước những gì Chúa ban cho con. Xin cho con hiểu mọi người yêu thương con, những người giúp đỡ con, những người gánh vách chuyện lớn chuyên nhỏ giúp con...hay cả những ai làm con buồn phiền, ưu tư... cả những chuyện vui, chuyện buồn trong đời con đều có lý do và đều là hồng ân Chúa ban cho con. Xin cho con luôn biết ơn và trân trọng tất cả những gì xảy ra trong cuộc đời con vì con không là gì, không là ai, con không đáng có gì... tất cả những gì đến với con đều nhờ vào tình yêu thương, nhờ Chúa coi trọng và lưu tâm đến con. Xin Chúa nuôi dưỡng sự cảm động trong con để con luôn biết trân trọng, biết ơn mà sống thật tốt, xứng đáng là con Chúa. Amen!

    Trả lờiXóa

Kính mời quý ACE chia sẻ cảm nhận hoặc nêu thắc mắc ở đây. Xin cám ơn.
HHTLC