Thứ Hai, 22 tháng 7, 2013

THÁNH VỊNH 049

Thánh Vịnh 49 (48):
Của đời phù vân

(1) Phần nhạc trưởng. Của con cái ông Cô-rắc. Thánh vịnh.

(2) Hãy nghe đây, ngàn muôn dân hỡi,
lắng tai nào, hết thảy thế nhân,

(3) cả thường dân lẫn người quyền quý,
hạng phú gia với kẻ cơ bần.

(4) Miệng tôi nói lời hay lẽ phải,
lòng gẫm suy câu khéo điều khôn,

(5) tai lắng nghe nhịp câu ngạn ngữ,
mượn phím đàn giải nghĩa nhiệm mầu.

(6) Ngày vận hạn cớ chi phải sợ,
lúc bọn gian manh theo sát bủa vây tôi?

(7) Chúng cậy vào của cải,
lại vênh vang bởi lắm bạc tiền.

(8) Nhưng nào có ai tự chuộc nổi mình
và trả được giá thục hồi cho Thiên Chúa?

(9) Mạng người dù giá cao mấy nữa,
thì rồi ra cũng chấm dứt đời đời.

(10) Nào phàm nhân sống mãi được sao
mà chẳng phải đến ngày tận số?

(11) Kìa thiên hạ thấy người khôn cũng chết,
kẻ ngu đần dại dột cũng tiêu vong,
bỏ lại tài sản mình cho người khác.

(12) Tuy họ lấy tên mình mà đặt cho miền này xứ nọ,
nhưng ba tấc đất mới thật là nhà,
nơi họ ở muôn đời muôn kiếp.

(13) Dù sống trong danh vọng,
con người cũng không thể trường tồn;
thật nó chẳng khác chi
con vật một ngày kia phải chết.

(14) Phường tự mãn tự kiêu, số phận là thế đó,
bọn ỷ tài khéo nói, hậu vận chính là đây.

(15) Như đoàn vật nhốt trong âm phủ,
chính tử thần canh giữ chăn nuôi,
chúng nhào thẳng xuống nơi huyệt mả,
sẽ tiêu tan cả đến hình hài,
chốn âm phủ thành nơi cư ngụ.

(16) Nhưng Chúa Trời sẽ chuộc mạng tôi,
gỡ tôi ra khỏi quyền lực âm phủ.

(17) Ðừng sợ chi khi có kẻ phát tài,
hoặc cửa nhà tăng thêm vẻ phong lưu,

(18) vì khi chết, nó đâu mang được cả,
kiếp vinh hoa chẳng theo xuống mộ phần.

(19) Lúc sinh thời, nó tự hào tự đắc:
"Mình làm nên, thiên hạ tán dương mình!"

(20) Nhưng rồi nó cùng tổ tiên về chung kiếp,
chẳng bao giờ còn được thấy ánh dương!

(21) Dù sống trong danh vọng,
con người cũng không hiểu biết gì;
thật nó chẳng khác chi
con vật một ngày kia phải chết.

CHIA SẺ

Cho dù bạn giàu hay nghèo, Thánh vịnh này đều dành cho bạn (c.3) bởi vì Thánh vịnh này bàn về hai chủ đề quan trọng: sự chết và tiền của. “Đừng nên khoe khoang tiền của hay cậy dựa vào của cải,” tác giả Thánh vịnh đã viết như thế và ông đã giải thích tại sao.
Của cải của bạn không ngăn được sự chết (6-10). Khi Nữ hoàng Ê-li-za-bet I sắp chết, bà đã nói, “tất cả tài sản của tôi chỉ để đổi một giây lát.” Dù tiền của có thể mua được thuốc và những người có chuyên môn có thể trợ giúp, nó không thể thay đổi số phận khi thần chết đến viếng thăm bạn. Của cải không giúp chúng ta ngăn được sự chết, nhưng của cải có giúp bạn đối diện với cái chết một cách tốt hơn ?
Của cải của bạn không thể theo bạn (11-16). Những thi thể chết của con người và thú vật đều biến thành bụi đất trong nấm mồ, và người giàu cũng không tránh khỏi cái kết này. Khi một người tín hữu chết, linh hồn họ về với  Thiên Chúa (2Cr 5:1-8), nhưng bạn không thể mang theo mình của cải của mình (c.18). Tuy nhiên, bạn có thể gửi nó đi trước khi bạn nhân danh Chúa mà chia sẻ nó với những người khác (Mt 6:19-34). Bạn tìm thấy sự an toàn và cậy dựa vào các giá trị như: tiền bạc, sự khôn ngoan, và quyền lực thay vì chỉ cậy trông vào Thiên Chúa tới mức độ nào? Chúng ta biết rằng mình không thể mang theo những những gì thuộc về thế gian này khi đi ra khỏi cõi đời này, nhưng đâu là cách thế để giúp bạn dùng của cải cách khôn ngoan khi bạn ra đi ?
Của cải của bạn không thể mua được tiếng tốt mãi mãi (17-21). Người ta ca ngợi người giàu khi họ còn sống, tôn vinh họ khi họ chết (và có thể hy vọng được thừa hưởng gì chăng), và rồi sau đó quên hết. Người giàu có thể xây dựng cho mình một tượng đài, nhưng họ không thể làm cho người khác nhớ đến mình. Tại sao chúng ta “đừng sợ chi khi có kẻ phát tài” (c.17)? Tại sao chúng ta bị cám dỗ để sợ hãi về điều này ?
Câu 16 cho thấy sự chắc chắn phục sinh trong tương lai của người tín hữu (1 Thes 4:13-18). Đó là điều chinh phục sự chết và làm cho đời sống đáng để sống (1Cr 15:58; 1Pr 1:3).

1 nhận xét:

  1. Tv 49
    (6) Ngày vận hạn cớ chi phải sợ,
    lúc bọn gian manh theo sát bủa vây tôi?
    (7) Chúng cậy vào của cải,
    lại vênh vang bởi lắm bạc tiền.
    (8) Nhưng nào có ai tự chuộc nổi mình
    và trả được giá thục hồi cho Thiên Chúa?

    Cảm ơn Chúa, coi như là vận hạn có chi phải sợ!!!
    Con đã biết Ông Gióp rồi, biết bài của Chúa rồi, và trãi nghiệm nhiều rồi, con hổng ngán đâu Chúa ạ. Chỉ một Tình Yêu mãi thôi! Con muốn dâng lên Chúa lời tạ ơn chân thành vì con biết Chúa luôn yêu con cách diệu kì. Một thứ Tình Yêu và cậy dựa Giêsu nơi Lương Tâm con, chỉ có con mới gặm nhấm cảm nhận được, ai có thể nhìn thấy và cướp được Chúa nhỉ!

    (12) Tuy họ lấy tên mình mà đặt cho miền này xứ nọ,
    nhưng ba tấc đất mới thật là nhà.

    Dạ, con an yên và vâng nghe LC. " Ba tấc đất mới gọi là nhà" bon chen cho lắm bỏ cả nuôi dưỡng linh hồn thì cũng " 4 tấm dài 2 tấm ngắn " . Yêu Chúa, tin Chúa nhất! Chỉ có đọc và suy niệm LC mỗi ngày cách liên lũy mới cảm nhận được Tình Yêu Giêsu dành cho mình cách hiện hữu sống động.

    Kiếp vinh hoa chẳng theo xuống mộ phần.
    (19) Lúc sinh thời, nó tự hào tự đắc:
    "Mình làm nên, thiên hạ tán dương mình!"
    (20) Nhưng rồi nó cùng tổ tiên về chung kiếp,
    chẳng bao giờ còn được thấy ánh dương!

    Dạ, Tạ ơn Chúa! Đọc LC con cảm thấy được Chúa dạy mỗi ngày. Con chỉ được mong sống một đời như Ông Ngoại con, nhìn lại 43 năm hiện diện nơi cỏi trần, con chỉ biết tạ ơn. Dù 43 năm có phong ba bão táp nhưng Chúa yêu con cách sống động lạ lùng. Người đời chưa kịp gieo vào con lời phỉ nhổ tha mạ thì LC trong Kinh Thánh liền chạy đến an ủi con. Chúa sai người đến đem thuốc chữa lành con, Chúa cho người đến đồng hành cùng con, Chúa đưa người đến nâng đỡ con, con thấy rõ ràng mòn mọt trong những phút gặp sự bách hại.

    Ngay cả Chúa đã báo trước con một năm sẽ đến với con như nào và con nên tìm Chúa lúc nào.
    Con quay về với câu LC muốn con sống trong năm nay.
    " Hãy kêu cầu ta trong ngày cùng khốn, Ta sẽ giải thoát và ngươi sẽ làm hiển danh Ta"
    " Lòng thành tín và yêu thương của Ngài, sẽ giữ gìn con mãi"

    Khiếp, mỗi lần gặp chi là con quay về với Lời Chúa đầu năm Chúa muốn con sống, con cảm thấy Chúa yêu thương nuông chiều con kinh khủng, ai có thể biết Tình yêu Chúa dành cho con ngoài con, Chúa nhỉ!
    Chúa biết con và con biết Chúa! Chỉ có thế là đủ.
    Ngợi khen và tạ ơn Ngài.
    ( Tự hào có 1 Đấng quyền năng và giàu lòng thương xót rất yêu con và luôn là bờ vai cho con ko ai có thể cướp trừ khi con dại dột rời xa)

    Trả lờiXóa

Kính mời quý ACE chia sẻ cảm nhận hoặc nêu thắc mắc ở đây. Xin cám ơn.
HHTLC