Thứ Ba, 18 tháng 3, 2014

CHƯƠNG 17 - I-SAI-A

Hạch tội Ða-mát và Ít-ra-en
1 Lời sấm hạch tội Ða-mát.
Này đây Ða-mát bị gạch sổ, không còn phải là thành,
mà chỉ là hoang tàn đổ nát.
2 Các thành miền A-rô-e bị bỏ hoang dành cho các đàn vật;
chúng đến nằm nghỉ mà không sợ hãi chi.
3 Ép-ra-im không còn tuyến phòng thủ,
Ða-mát mất vương quyền, số người của A-ram còn sót lại
cũng sẽ giống như vinh quang của con cái Ít-ra-en.
Sấm ngôn của Ðức Chúa các đạo binh.
4 Trong ngày đó, vinh quang của Gia-cóp sẽ suy giảm,
thân xác béo mập của nó sẽ gầy đi.
5 Ví như khi người ta gặt lúa ngày mùa
và đưa tay cắt những bông lúa,
như khi người ta mót lúa ở thung lũng người Ra-pha,
6 thì chỉ thấy mấy bông còn sót lại;
hoặc như khi người ta hái ô-liu,
thì chỉ còn vài ba trái chín trên ngọn
và bốn năm trái nơi đầu cành.
Ðó là sấm ngôn của Ðức Chúa, Thiên Chúa của Ít-ra-en.
7 Ngày ấy, con người sẽ ngước trông lên Ðấng làm ra họ, và đưa mắt nhìn về Ðức Thánh của Ít-ra-en. 8 Họ sẽ không còn ngước trông lên những bàn thờ tay họ làm ra, không nhìn về những cột thờ và hương án ngón tay họ làm thành.
9 Ngày ấy, các thành thị Ít-ra-en trú ẩn sẽ bị bỏ hoang.
như đã từng là nơi rừng hoang đồng vắng
trước mặt con cái Ít-ra-en.
Ðó sẽ là cảnh hoang tàn đổ nát.
10 Vì ngươi đã quên Thiên Chúa cứu độ ngươi;
núi đá ngươi trú ẩn, ngươi không còn nhớ nữa.
Vì vậy ngươi trồng những vườn cây vui thú, ngươi ươm những mầm giống ngoại bang.
11 Ngày ngươi trồng, ngươi trông thấy chúng lớn;
ngay buổi sáng, hạt giống ngươi gieo đã trổ bông.
Nhưng trong ngày thu hoạch, chẳng gặt hái được gì,
và tai hoạ thật vô phương cứu chữa.
12 Nguy khốn thay, tiếng gầm thét của đám dân đông đảo:
chúng gầm vang như biển cả thét gào!
Chư dân náo động; chúng ồn ào như biển khơi dậy sóng.
13 Chúng náo động như sóng nước ồn ào.
Ðức Chúa doạ, chúng liền xa chạy cao bay;
chúng bị rượt đuổi như vỏ trấu trên núi gặp cơn gió,
như cơn lốc trong trận cuồng phong.
14 Lúc chiều tà, thật là kinh khủng;
trước rạng đông, chẳng còn lại chút gì.
Ðó là phần của những kẻ cướp phá,
là số mạng dành cho kẻ bóc lột chúng ta.
 
CHIA SẺ

Vương quốc miền Bắc của Ít-ra-en đã bị liên minh với Si-ry (Đa-mát), và cả hai đều sụp đổ dưới bàn tay của người Át-sua. Nếu ai đó mà bạn tin tưởng, nhưng họ không tin tưởng nơi Đức Chúa, những cuộc xét xử họ có thể trở thành cuộc xét xử của chính bạn.

Phán xét của Thiên Chúa dành cho Ít-ra-en là vẽ nên vào lúc hoàng hôn và một người béo mập đang bị gầy đi (c.4), cũng như một cánh đồng mà không có bông lúa cho những người đi mót lúa (c.5-6). Ít-ra-en đã bị suy tàn không còn chút hy vọng nào, và tất cả nổ lực của đất nước để hồi phục đều vô giá trị (c.10-11).

Giá như họ quay về với Thiên Chúa trước khi mặt trời lặn hay bệnh tật làm hao mòn thân thể, hoặc dịch bệnh làm tàn lụi mùa màng! Nhưng họ tín thác nơi những ngẫu tượng của họ thay vì tín thác nơi Thiên Chúa (c.7-8). Thật dễ dàng biết bao khi ta đặt sự tin tưởng vào công việc của đôi tay mình thay vì đặt niềm tin vào Thiên Chúa, Đấng làm nên những đôi tay đó!

Cuộc xét xử sẽ xua đuổi họ đi, giống như ngôi nhà trước trận lũ (c.12-13a) hay vỏ trấu và cơn lốc trong trận cuồng phong (c.13b). Ít-ra-en nên chọn dòng nước tĩnh lặng ở Shi-lô-at (8:6), nhưng họ đã chọn dòng nước lũ ở Át-sua. Thánh ý của Thiên Chúa chính là sự an toàn lớn lao của bạn.

Lời kêu gọi của vị Ngôn Sứ vẫn tiếp tục có giá trị với các Ki-tô hữu trong thời đại hôm nay: chúng ta phải sinh hoa trái trong đời sống mình. Liệu bạn có thể cho rằng mình biết Đức Ki-tô nhưng cuộc sống mình chẳng thể sinh hoa trái?

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Kính mời quý ACE chia sẻ cảm nhận hoặc nêu thắc mắc ở đây. Xin cám ơn.
HHTLC