Chủ Nhật, 6 tháng 4, 2014

CHƯƠNG 36 - I-SAI-A

Phụ Trương
Cuộc xâm lăng của vua Xan-khê-ríp (2 V 18:13-37; 2 Sb 32:1-19)
1 Năm thứ mười bốn triều vua Khít-ki-gia, vua Át-sua là Xan-khê-ríp tiến lên đánh mọi thành kiên cố của Giu-đa và đã chiếm được. 2 Từ La-khít, vua Át-sua sai quan chánh chước tửu cùng với một đạo binh hùng hậu đến gặp vua Khít-ki-gia ở Giê-ru-sa-lem. Viên chánh chước tửu đứng gần kênh dẫn nước vào hồ trên phía đường dẫn tới cánh đồng Thợ Nện Dạ. 3 Ra tiếp họ có ông En-gia-kim con ông Khin-ki-gia-hu, đại nội thị thần, cùng với viên ký lục Sép-na và viên quản lý văn khố Giô-ác, con ông A-xáp. 4 Viên chánh chước tửu bảo họ: "Hãy nói với vua Khít-ki-gia: đại đế là vua Át-sua phán thế này: Dựa vào niềm tin nào mà ông tin tưởng như thế? 5 Ông tưởng rằng trong cuộc chiến, lời nói suông ngoài miệng thay thế được cho mưu kế và sức mạnh sao? Giờ đây ông tin tưởng vào ai mà dám nổi loạn chống ta? 6 Hoá ra ông tin tưởng vào cây gậy sậy dập nát là Ai-cập, nó sẽ đâm thủng bàn tay kẻ vịn vào nó! Pha-ra-ô vua Ai-cập là vậy đó đối với mọi kẻ tin tưởng vào ông ta. 7 Có thể ông sẽ nói với tôi: "Chúng tôi tin tưởng vào Ðức Chúa, Thiên Chúa chúng tôi." Thế chẳng phải Khít-ki-gia đã dẹp bỏ các nơi cao và các bàn thờ của Người đó sao? Ông ta đã chẳng nói với Giu-đa và Giê-ru-sa-lem rằng: "Các ngươi sẽ sụp lạy trước bàn thờ này." 8 Bây giờ, ông hãy đánh cuộc với vua Át-sua chúa thượng tôi: tôi sẽ cho ông hai ngàn con ngựa nếu ông tìm được người cỡi. 9 Liệu ông có thể đẩy lui được một người thuộc hạng dở nhất trong nhóm bộ hạ của chúa thượng tôi không? Thế mà ông lại cậy vào Ai-cập để có xe có ngựa! 10 Bây giờ có phải ngoài ý muốn của Ðức Chúa mà ta đã tiến đánh để tàn phá xứ này không? Chính Ðức Chúa đã phán với ta: "Hãy tiến đánh và tàn phá xứ này."
11 Ông En-gia-kim, ông Sép-na và ông Giô-ác nói với viên chánh chước tửu: "Xin ngài dùng tiếng A-ram mà nói, vì các tôi tớ ngài đây hiểu được. Ngài đừng nói tiếng Giu-đa với chúng tôi kẻo
kẻo dân ở trên tường thành nghe được
12 Viên chánh chước tửu nói: "Chẳng lẽ chúa thượng tôi sai tôi đến nói những lời như thế với chúa thượng của ông hay với ông sao? Chẳng phải là để nói với những người đang ngồi trên tường thành kia đang phải ăn phân và uống nước tiểu của mình cùng với các ông sao?"
13 Bấy giờ viên chánh chước tửu đứng thẳng và hô lớn bằng tiếng Giu-đa rằng: "Hãy nghe lời đại đế, vua Át-sua: 14 Ðức vua phán thế này: Ðừng để Khít-ki-gia lừa dối các ngươi. Vì ông ta không thể nào giải thoát các ngươi được. 15 Cũng đừng để Khít-ki-gia dụ dỗ các ngươi tin tưởng vào Ðức Chúa khi ông ta nói: Chắc chắn Ðức Chúa sẽ giải thoát chúng ta, và thành này sẽ không bị nộp vào tay vua Át-sua. 16 Ðừng nghe lời Khít-ki-gia, vì vua Át-sua phán thế này: Hãy làm hoà với ta và ra đây, ai nấy trong các ngươi vẫn được ăn hoa trái trong vườn nho, vườn vả của mình, vẫn được uống nước bể nhà mình, 17 cho tới khi ta đến đem các ngươi tới một xứ giống như xứ các ngươi, một xứ có lúa mì và rượu, xứ có bánh và vườn nho. 18 Ðừng để Khít-ki-gia phỉnh gạt các ngươi rằng: "Ðức Chúa sẽ giải thoát chúng ta." Hỏi rằng trong các thần của chư dân, đã có vị nào thực sự giải thoát xứ mình khỏi tay vua Át-sua chưa? 19 Các thần của Kha-mát và Ác-pát ở đâu? Các thần của Xơ-phác-va-gim ở đâu? Họ có giải thoát được Sa-ma-ri khỏi tay ta chăng? 20 Trong tất cả các thần của các xứ, hỏi đã có thần nào cứu được xứ của họ thoát khỏi tay ta chưa? Vậy Ðức Chúa cứu nổi Giê-ru-sa-lem khỏi tay ta sao?"
21 Họ làm thinh, không đáp một lời, vì vua đã ra lệnh: "Các ngươi đừng đáp lại hắn." 22 Ông En-gia-kim, đại nội thị thần, con ông Khin-ki-gia-hu, vào yết kiến vua Khít-ki-gia cùng với ông Sép-na, ký lục, và ông Giô-ác, quản lý văn khố, con ông A-xáp. Họ xé áo mình ra, kể lại cho vua nghe những lời viên chánh chước tửu đã nói. 
CHIA SẺ

Từ chương 36-39 mang tính lịch sử và mô tả ba trắc nghiệm đặc biệt mà Vua Khít-ki-gia đã đối diện: kẻ thù tấn công (ch 36-37), bệnh tật (ch 38), và Những lời xu nịnh (ch 39). Bạn có thể xem 2V 18-19 và 2Sbn 32 để có thể biết thêm những thông tin.
Tiên tri Isaia đã cảnh báo rằng quân đội Át-sua đang đến và giờ đây họ đã bao vây Giê-ru-sa-lem.
Át-sua đã chinh phạt Ít-ra-en và rồi tiến vào Giu-đa nơi đã bị mất những thành trù phú. Từ những lời của viên chánh tửu, bạn có thể học biết về cuộc chiến chống lại những kẻ thù thiêng liêng của chính bạn, sự dữ.
Kẻ thù trao cho bạn một cái gì đó để đòi hỏi bạn phải vâng phục chúng (c.8,16), nhưng luôn luôn có liên quan đến “cho đến khi” có những điều kiện đòi hỏi (c.17) ! Kẻ thù muốn bạn nghĩ rằng những quà tặng của chúng tốt như những quà tặng của Thiên Chúa và đừng nên tin tưởng rằng Thiên Chúa sẽ giúp đỡ bạn (c.14-15, 18).
Việc sử dụng khiên mộc đức tin để dập tắt những tên lửa của kẻ thù (Ep 6:16) và đừng bao giờ thỏa hiệp với Satan (c.21). Hãy làm như Khit-ki-gia đã làm: xin Thiên Chúa giúp đỡ và tin tưởng Lời Ngài.
Satan tự hào và tin tưởng vào chiến thắng. Chúng cố gắng đe dọa bạn để bạn đầu hàng. Chúng biết rằng điều quan trọng nhất là bạn đặt niềm tin của mình ở đâu (c.4). Bạn đang tín thác vào thế gian, chính bạn hay ở nơi Thiên Chúa ?

2 nhận xét:

  1. Matta Maria Cẩm Túlúc 17:10 25 tháng 6, 2021

    Con thấy có 2 phe rõ rệt. Chúa thì rõ yêu con người, ưu tiên con người nhiều hơn, muốn con người là phải trở nên giống Chúa hơn, khác hẳn con vật và cây cối. Giá trị của con người được tính qua sức lao động, qua nhân đức, qua tạo ra bởi để lại gì cho con cái mai sau, được tạo ra bởi giúp bao nhiêu người, làm gì hữu ích cho đời...

    Con người ko được tính giá trị cao khi nhiều kí như con vật, con vật và cây cối giá trị của nó được tính bằng khối lượng, giá trị của con người ko có đơn vị tính cụ thể.

    Vậy mà ma quỷ nóa ác, nó lái con người chỉ là con thú cấp cao, nó hướng con người thành lười nhát để tăng cân, hại người, đấu đá cắn xé nhau khi bất đồng, thích hưởng thụ hơn là lao động tạo ra giá trị, ....

    Nghĩ con heo nó chỉ cần ăn giỏi và mập nhanh ko cần làm gì, vì giá trị của nó được tính bằng nhiều kí trong thời gian càng nhanh càng tốt mừ.

    Giá trị của con vật hay thực vật là nằm ở Cái Xác, còn con người giá trị nằm ở tinh thần, ...ko ai có thể ăn thịt người, và khi nhắm mắt thì xác đem chôn, đem đốt chứ đâu giá trị gì.

    Thật khó ưa khi ma quỷ đánh lừa con người, nó lái nhiều người tính giá trị bản thân bằng uống được bao nhiêu bia rượu trên bàn nhậu, " biết" được bao nhiêu người khác phái trong cuộc đời, ăn được bao nhiêu loại cao lương mĩ vị, ở được bao nhiêu khách sạn nhiều sao ...

    Buồn.

    Xin Chúa yêu đừng để ma quỷ dẫn con xa chính mình, hãy giữ con lại trong TÌNH YÊU viết hoa .

    Trả lờiXóa
  2. Thưa Cha, con đọc chương này như một câu chuyện, cho đến khi con đọc phần chia sẻ của Cha mới thấy được phần nào Chúa muốn nói gì với con.
    Cuộc đời con chưa lần nào bị đưa đẩy đến những lúc phải quyết định dứt khoát như dân Israel trong chương 36 này. Tuy nhiên, Satan chỉ cần đưa đẩy vài đường là lòng tin con đã lung lay rồi. Mỗi sáng mai thức dậy, nó kêu con đọc tin tức dịch bệnh đi, những tin đó nóng và hữu ích hơn "Hành Hương" nhiều, thế là con đọc sơ qua báo trước rồi mới đến "Hành Hương". Mỗi tối trước khi con đi ngủ, nó nói con ngủ sớm đi mai dậy sớm tập thể dục tốt hơn là vợ chồng con cái ngồi đọc kinh chia sẻ rồi ngủ trể, thế là ... Và còn nhiều nhiều lần tương tự vậy nữa trong cuộc sống, trong công việc, nhất là việc phục vụ mà con chậm trể và kém tin. May mắn là Chúa vẫn thương con, cho con có và được đồng hành với Gia đình Hành Hương, với Cha, với TIM Canh Tân, nên con vẫn còn vực dậy được và không xa Chúa.
    Lạy Chúa, xin Chúa tiếp tục ban cho con ơn khôn ngoan, để con biết phân định trong đời sống mình, để con biết tin và tín thác vào Chúa mà thôi. Amen.

    Trả lờiXóa

Kính mời quý ACE chia sẻ cảm nhận hoặc nêu thắc mắc ở đây. Xin cám ơn.
HHTLC