Thứ Năm, 19 tháng 6, 2014

CHƯƠNG 44 - GIÊ-RÊ-MI-A

Sứ mạng cuối cùng của ông Giê-rê-mi-a.
Người Giu-đa ở Ai-cập và Thiên Nữ Hoàng
1 Có lời phán với ông Giê-rê-mi-a về tất cả những người Giu-đa đang cư ngụ trên đất Ai-cập, đang cư ngụ ở Mích-đôn, ở Tác-pan-khết, ở Nốp và trên đất Pát-rốt.
2 Ðức Chúa các đạo binh, Thiên Chúa Ít-ra-en, phán thế này: Các ngươi đã chứng kiến mọi tai hoạ Ta giáng xuống Giê-ru-sa-lem và tất cả các thành Giu-đa: Này, các thành ấy hiện vẫn còn hoang tàn, không ai cư ngụ. 3 Chính vì những điều gian ác chúng đã làm để chọc giận Ta, là đi dâng hương và phụng thờ các thần khác mà chính chúng cũng như các ngươi và cha ông các ngươi đã không biết. 4 Ta đã không ngừng sai đến với các ngươi tất cả các tôi tớ Ta là các ngôn sứ để nói rằng: "Chớ làm điều ghê tởm mà Ta ghét ấy!" 5 Nhưng chúng chẳng thèm nghe, chẳng thèm lắng tai và từ bỏ điều gian ác của mình mà trở lại, là thôi không dâng hương cho các thần khác nữa. 6 Vì thế, Ta đã nổi cơn lôi đình thịnh nộ đốt cháy các thành Giu-đa và các đường phố Giê-ru-sa-lem; những nơi ấy đã nên chốn hoang tàn đổ nát như thấy ngày nay. 7 Giờ đây, Ðức Chúa, Thiên Chúa các đạo binh, Thiên Chúa Ít-ra-en, phán thế này: Tại sao các ngươi lại gây cho mình một tai hoạ lớn lao như thế, là diệt hết đàn ông, đàn bà, trẻ con và hài nhi khỏi Giu-đa, không để sót lại một người nào? 8 Các ngươi chọc giận Ta bằng những việc tay các ngươi làm, là dâng hương cho các thần khác trên đất Ai-cập, nơi các ngươi đến trú ngụ, khiến các ngươi phải bị tận diệt và trở nên lời chúc dữ, nên trò ô nhục cho mọi dân tộc trên cõi đất. 9 Chẳng lẽ các ngươi đã quên mất những điều gian ác của cha ông các ngươi, những điều gian ác của các vua Giu-đa, những điều gian ác của vợ các vua ấy, những điều gian ác của các ngươi, những điều gian ác của vợ các ngươi mà tất cả chúng đã làm trong đất Giu-đa và trên các đường phố Giê-ru-sa-lem rồi sao? 10 Cho đến ngày nay, chúng không chút hối hận, không sợ hãi, cũng chẳng sống theo Lề Luật và các thánh chỉ mà Ta đã đưa ra trước mặt các ngươi, và trước mặt cha ông các ngươi. 11 Vì thế Ðức Chúa các đạo binh, Thiên Chúa Ít-ra-en, phán như sau: Này Ta sắp quay mặt mà giáng hoạ trên các ngươi, và tiêu diệt toàn thể Giu-đa. 12 Ta sẽ đem đi những người Giu-đa còn sót lại, những kẻ đã lên đường sang Ai-cập và trú ngụ tại đó; tất cả sẽ bị tận diệt trên đất Ai-cập, và sẽ ngã gục vì gươm đao, sẽ bị tận diệt vì đói kém; từ bé chí lớn, tất cả sẽ phải chết vì gươm đao, đói kém, sẽ nên lời nguyền rủa, nên đồ kinh tởm, nên lời chúc dữ và trò ô nhục. 13 Ta sẽ trừng phạt dân cư ở đất Ai-cập, như đã trừng phạt Giê-ru-sa-lem, bằng gươm đao, đói kém và ôn dịch. 14 Trong số những người Giu-đa còn sót lại đã đến đất Ai-cập và trú ngụ tại đó, sẽ chẳng có ai thoát thân hoặc sống sót mà trở về đất Giu-đa, nơi chúng rất ao ước được trở về cư ngụ. Thật vậy, chúng sẽ chẳng được trở về, trừ vài người thoát thân.
15 Bấy giờ, tất cả những người biết là vợ mình đã dâng hương cho các thần khác và tất cả các phụ nữ hiện diện - đông như một đại hội - cũng như toàn dân đang cư ngụ trên đất Ai-cập, ở Pát-rốt, đã đáp lại ông Giê-rê-mi-a rằng: 16 "Ðiều ông vừa nói với chúng tôi nhân danh Ðức Chúa, chúng tôi cũng chẳng có nghe! 17 Chúng tôi cứ làm mọi điều miệng chúng tôi đã nói ra, là dâng hương kính Thiên Nữ Hoàng và làm các lễ tưới kính thần ấy, như chúng tôi, cha ông chúng tôi, các vua của chúng tôi, các thủ lãnh của chúng tôi đã làm trong các thành Giu-đa và trên các đường phố Giê-ru-sa-lem: bấy giờ chúng tôi sẽ có dư đầy bánh ăn, sẽ được hạnh phúc và chẳng còn gặp phải tai hoạ nào. 18 Từ khi thôi không dâng hương kính Thiên Nữ Hoàng và không làm các lễ tưới kính thần ấy nữa, chúng tôi thiếu thốn đủ thứ và bị tận diệt vì gươm đao đói kém!" 19 Các phụ nữ lại nói thêm: "Khi chúng tôi dâng hương kính Thiên Nữ Hoàng và làm các lễ tưới kính thần ấy, phải chăng chồng chúng tôi không biết là chúng tôi làm những chiếc bánh tượng trưng thần ấy và làm các lễ tưới kính thần ấy?"
20 Nhưng ông Giê-rê-mi-a nói với toàn dân, với đàn ông, đàn bà, những người đã trả lời ông; ông nói: 21 "Phải chăng hương mà các người, cha ông các người, các vua và thủ lãnh của các người, cũng như dân trong xứ đã dâng trong các thành Giu-đa và trên các đường phố Giê-ru-sa-lem, Ðức Chúa lại không nhớ và không lưu tâm đến tất cả hay sao? 22 Ðức Chúa không còn chịu được nữa các hành vi gian ác của các người, các điều ghê tởm các người đã làm: vì thế xứ sở các người sẽ nên đồ ghê tởm, nên lời chúc dữ, nên chốn hoang tàn không ai cư ngụ, như thấy hiện nay. 23 Chính vì các người đã dâng hương, đã đắc tội với Ðức Chúa, đã không vâng nghe tiếng Ðức Chúa, lại không sống theo Lề Luật, các thánh chỉ và các mệnh lệnh của Người; bởi vậy các người gặp phải tai hoạ như thấy ngày nay."
24 Rồi ông Giê-rê-mi-a nói với toàn dân, nhất là với tất cả các phụ nữ: "Hãy nghe lời Ðức Chúa, hỡi toàn thể Giu-đa đang ở đất Ai-cập: 25 Ðức Chúa các đạo binh, Thiên Chúa Ít-ra-en, phán thế này: Các ngươi cùng với vợ các ngươi, miệng đã nói, tay đã làm. Các ngươi đã nói: Chúng tôi cứ thực hiện những lời chúng tôi đã khấn hứa là dâng hương cho Thiên Nữ Hoàng và làm các lễ tưới kính thần ấy. Hãy cứ đi mà chu toàn những lời các người đã khấn hứa. 26 Nhưng hãy nghe lời Ðức Chúa, hỡi toàn thể Giu-đa đang cư ngụ ở đất Ai-cập: Này Ta lấy chính Danh vĩ đại của Ta mà thề, Ðức Chúa phán. Danh Ta sẽ không còn được bất cứ người Giu-đa nào kêu cầu nữa; trên toàn cõi Ai-cập, sẽ không còn ai nói "Có Chúa Thượng là Ðức Chúa hằng sống." 27 Này Ta sẽ canh chừng để giáng hoạ chứ không giáng phúc cho chúng; tất cả mọi người Giu-đa đang ở đất Ai-cập sẽ phải chết vì gươm đao và đói kém cho đến khi chúng bị tiêu diệt hoàn toàn. 28 Nhưng chỉ có mấy người, một số rất ít, thoát khỏi gươm đao, sẽ rời bỏ đất Ai-cập mà trở về đất Giu-đa. Bấy giờ, tất cả những người Giu-đa còn sót lại, những người đã sang đất Ai-cập và trú ngụ tại đó, sẽ nhận biết: lời của Ta hay lời của chúng sẽ ứng nghiệm."
29 Ðây sẽ là dấu hiệu cho các ngươi - sấm ngôn của Ðức Chúa - khi Ta đích thân viếng thăm các ngươi ở nơi này, để các ngươi biết rằng các lời Ta lên án các ngươi sẽ được thực hiện, là giáng hoạ cho các ngươi. 30 Ðức Chúa phán như sau: Này, Ta sắp trao Pha-ra-ô Khóp-ra, vua Ai-cập, vào tay kẻ thù của nó, vào tay những kẻ tìm hại mạng sống nó, cũng như Ta đã trao Xít-ki-gia-hu, vua Giu-đa, vào tay Na-bu-cô-đô-nô-xo, vua Ba-by-lon, là kẻ thù của nó và là kẻ tìm hại mạng sống nó." 
CHIA SẺ

Làm thế nào Thiên Chúa có thể đem dân Ngài đến nơi mà Ngài có thể chúc lành và chia sẻ niềm vui với họ ? Ngài gửi những tôi tớ của Ngài mang Lời Ngài, nhưng dân chúng không nghe. Ngài trừng phạt họ với cơn hạn hán, nhưng họ đã không hoán cải. Sau đó, Ngài đã cho phép kẻ thù của họ làm cho họ khiêm nhường, nhưng dân chúng vẫn không tuân theo ý Chúa.
Có lẽ mọi chuyện sẽ nên khác trong đất Ai-cập. Không, sự thay đổi về địa lý không thay đổi những con tim họ. Họ đã tham dự vào việc dâng hương các thần ở Ai-cập, họ thậm chí còn bảo vệ điều đó! Trước cuộc cải cách của vua Giô-si-a, khi họ cúi đầu trước ngẫu tượng, “họ đã có dư đầy bánh ăn, sẽ có hạnh phúc, và chẳng gặp phải tai họa nào” (c.17)- như thể những điều này là trắc nghiệm về chân lý! Những người xấu có thể thịnh vượng, nhưng điều đó không phải là lý do để bào chữa tội lỗi.
Trong sự thương xót, Thiên Chúa đã cứu một nhóm nhỏ dân Ngài. Những người khác sẽ bị sát hại trong đất mà họ đã nghĩ rằng sẽ rất an toàn. Phải chăng Thiên Chúa canh chừng họ ? Vâng, nhưng không phải để chúc lành (c.27).
Những người Do Thái đã tỏ rõ thái độ của họ trước lời của Ngôn Sứ: “Điều ông vừa nói với chúng tôi nhân danh Đức Chúa, chúng tôi cũng chẳng có tin” (c.17), và chúng ta còn thấy lập lại liên tục trong Kinh Thánh. Tại sao những người Do Thái nói như vậy, và làm thế nào để chúng ta có thể tránh được cùng một lỗi trong đời sống của chúng ta cũng như trong cộng đoàn chúng ta ?

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Kính mời quý ACE chia sẻ cảm nhận hoặc nêu thắc mắc ở đây. Xin cám ơn.
HHTLC