Thứ Sáu, 1 tháng 8, 2014

CHƯƠNG 24 - Ê-DÊ-KI-EN

Báo trước cuộc vây hãm Giê-ru-sa-lem
1 Ngày mồng mười tháng mười năm thứ chín, có lời Ðức Chúa phán với tôi rằng: 2 Hỡi con người, hãy ghi cho kỹ ngày hôm nay, chính ngày hôm nay; vua Ba-by-lon tấn công Giê-ru-sa-lem vào chính ngày này. 3 Hãy dùng dụ ngôn mà nói với nòi phản loạn. Ngươi sẽ nói với chúng: Ðức Chúa là Chúa Thượng phán thế này:
Bắc nồi, bắc nồi lên, đổ nước vào,
4 rồi bỏ thịt vào đó
bỏ những miếng ngon lành: thịt đùi, thịt vai;
nhét cho đầy nồi những khúc xương bổ béo.
5 Hãy bắt con nào mập trong bầy chiên dê, rồi bên dưới chất củi,
nấu thịt cho thật chín, hầm kỹ xương trong nồi.
6 Vì thế, Ðức Chúa là Chúa Thượng phán thế này:
Khốn cho thành vấy máu là cái nồi han rỉ;
vết han rỉ không sao chùi sạch.
Hãy lấy từng miếng một ra khỏi nồi,
không cần phải bốc thăm chọn lựa.
7 Vì máu đổ ra vẫn còn ở giữa thành.
Nó đổ máu trên tảng đá trọc,
mà không đổ trên đất cho cát bụi lấp đi.
8 Ðể sục sôi giận dữ và ra tay báo thù,
Ta đã cho máu nó đổ trên tảng đá trọc,
không có gì che phủ.
9 Vì thế, Ðức Chúa là Chúa Thượng phán như sau:
Khốn cho thành vấy máu,
chính Ta sẽ dựng lên một lò lửa thật lớn.
10 Hãy chất đầy củi rồi nhóm lửa lên,
nấu thịt cho thật nhừ, chế thêm đồ gia vị,
cho xương cốt cháy tan.
11 Rồi đặt nồi không trên than củi
cho nồi nóng lên, cho đồng đỏ rực,
cho nhơ bẩn tiêu tan và han rỉ biến sạch.
12 Nhưng vất vả bao nhiêu cũng vô ích! Khối han rỉ vẫn không bong ra khỏi nồi, dù đã bị lửa thiêu. 13 Vì tội ô uế của ngươi tày trời; Ta muốn thanh tẩy ngươi, nhưng ngươi lại không để cho thanh tẩy sạch mọi ô uế. Ngươi sẽ không được thanh tẩy cho đến khi Ta trút hết cơn thịnh nộ xuống trừng phạt ngươi. 14Chính Ta là Ðức Chúa. Ta đã phán thì điều ấy phải xảy ra; Ta sẽ hành động chẳng chút nương tay, không chút xót thương và chẳng chạnh lòng. Ta sẽ xét xử ngươi tuỳ theo lối sống và các công việc của ngươi, - sấm ngôn của Ðức Chúa là Chúa Thượng.
Ngôn sứ gặp thử thách
15 Có lời Ðức Chúa phán với tôi rằng: 16 Hỡi con người, này Ta sẽ bất thần cất khỏi ngươi niềm vui của mắt ngươi. Nhưng ngươi không được thương tiếc người chết, không được khóc lóc, không được để nước mắt trào ra. 17 Hãy rên rỉ âm thầm, đừng làm đám tang cho người chết; hãy đội khăn, đi dép; không được che râu ria; không được ăn bánh người ta đưa đến. 18 Tôi nói với dân chúng ban sáng, thì đến chiều vợ tôi chết. Sáng hôm sau, tôi làm như lệnh Ðức Chúa đã truyền cho tôi. 19 Dân chúng bảo tôi: "Ông không cắt nghĩa cho chúng tôi hiểu những gì ông đã làm sao?" 20 Tôi nói với họ: "Có lời Ðức Chúa phán với tôi rằng: 21 Hãy nói với nhà Ít-ra-en: Ðức Chúa là Chúa Thượng phán như sau: Này Ta sẽ làm cho Nơi Thánh của Ta ra ô uế; nơi thánh đó là sức mạnh làm cho các ngươi hãnh diện, là niềm vui của đôi mắt các ngươi, là nơi các ngươi hằng quan tâm. Con trai con gái các ngươi đã bỏ lại sẽ ngã gục vì gươm. 22 Các ngươi cứ làm như tôi đã làm. Các ngươi đừng che râu ria, đừng ăn bánh người ta đưa đến. 23 Ðầu đội khăn, chân đi dép; các ngươi sẽ không được thương tiếc người chết, không được khóc lóc. Các ngươi sẽ chết dần chết mòn vì lỗi lầm của các ngươi; các ngươi sẽ nhìn nhau mà rên siết. 24 Ê-dê-ki-en sẽ nên điềm báo cho các ngươi. Các ngươi sẽ làm y như nó đã làm. Khi sự việc xảy ra, các ngươi sẽ nhận biết chính Ta là Ðức Chúa, là Chúa Thượng.
25 Còn ngươi, hỡi con người, vào ngày Ta cất đi sức mạnh của chúng, cũng như niềm hân hoan vì đồ trang sức, niềm vui của đôi mắt chúng, niềm hạnh phúc của tâm hồn chúng, con trai con gái của chúng. 26 Ngày ấy sẽ có một người thoát nạn đến báo tin cho ngươi. 27 Ngày ấy ngươi sẽ mở miệng ra nói với người thoát nạn; ngươi sẽ nói được và không còn câm nữa. Ngươi sẽ là điềm báo cho chúng. Bấy giờ, chúng sẽ nhận biết chính Ta là Ðức Chúa. 
CHIA SẺ

Cái chết của một thành. Ê-dê-ki-en ở rất xa, tận Ba-by-lon, tuy nhiên, ông đã biết điều gì xảy ra ở Giê-ru-sa-lem (Am 3:7; Ga 15:15). Dụ ngôn của cái nồi (11:3) đã cho thấy tội lỗi của thành. Khi lửa xét xử tăng nhiệt, chỉ có căn bã xuất hiện, và rồi cái nồi và tất cả trong đó bị hủy diệt. Vào ngày 15 tháng giêng 588 B.C, khi Na-bu-cô-đô-nô-so đã bắt đầu vây hãm Giê-ru-sa-lem.
Cái chết của một người vợ. Trong những năm thi hành sứ vụ, Ê-dê-ki-en đã trả giá cho một số bài giảng “trực quang” của ông (ch 12), nhưng chẳng có bài giảng nào phải trả giá cao như lần này. Cuộc sống của bạn là bài giảng lớn nhất bạn có thể rao giảng. Thành Giê-ru-sa-lem là niềm vui của người Do thái, nhưng thành sẽ bị tiêu hủy- và đó là điều mà đất nước đáng phải chịu. Ê-dê-ki-en đã nói với dân chúng trong buổi sáng mà vợ ông mất, giống như ông đã nói với họ trong nhiều năm rằng thành yêu quý của họ sẽ bị hủy diệt; trong buổi tối, những lời của ông đã thành sự thật.
Nếu dân chúng muốn than khóc, họ nên khóc vì tội lỗi của họ thay vì khóc vì mất Thành và Đền Thờ. Nhưng điều đó quá trễ. Họ nên lưu ý lời khuyên này: “Hãy tìm kiếm Thiên Chúa trong khi Ngài còn cho gặp” (Is 55:6).
Ê-dê-ki-en đã kêu gọi dân chúng sám hối, quay về lại với Thiên Chúa, tuy nhiên sứ điệp của ông đã bị mọi người khước từ và họ cũng tẩy chay luôn cả ông. Giờ đây Ngài cất người vợ của ông đi, Ê-dê-ki-en sẽ càng cô đơn biết dường bao! Một ngày nào đó Chúa nói với bạn “Như một dấu chỉ, ta cất khỏi ngươi…”. Đó có thể là một con người, hay một điều gì đó mà bạn yêu thích, liệu bạn sẽ làm như bạn được đề nghị ?

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Kính mời quý ACE chia sẻ cảm nhận hoặc nêu thắc mắc ở đây. Xin cám ơn.
HHTLC