Thứ Tư, 24 tháng 9, 2014

CHƯƠNG 2 - GIÔ-EN

Báo động về Ngày của Ðức Chúa
1 Hãy rúc tù và tại Xi-on, hãy kêu la trên núi thánh của Ta!
Run lên đi, mọi cư dân trong xứ,
vì Ngày của Ðức Chúa đến rồi, Ngày ấy đã kề bên.
2 Ngày tối tăm u ám, Ngày mây mù tối đen.
Một dân đông đúc và hùng mạnh
đang tràn ngập núi đồi như thể ánh bình minh.
Một dân như vậy xưa nay chưa hề có,
và muôn năm muôn đời cũng sẽ chẳng bao giờ có nữa. 
Nạn châu chấu hoành hành
3 Ði trước dân này là khối lửa thiêu,
theo sau chúng là hoả hào bốc cháy.
Trước khi dân ấy đến, xứ sở ví tựa vườn Ê-đen;
sau khi dân ấy qua, chỉ còn bãi sa mạc hoang tàn.
Chẳng có chi thoát khỏi sức phá hoại của chúng.
4 Vẻ bề ngoài, chúng hệt như đàn ngựa,
chạy xông tới như thể đoàn chiến mã đang phi.
5 Chúng nhảy trên các ngọn núi đồi
rầm rập như tiếng chiến xa, ào ào như ngọn lửa đốt rạ;
chúng như một đoàn dân hùng hậu đang dàn hàng lâm chiến.
6 Trông thấy chúng, chư dân run rẩy, mặt mày thất sắc.
7 Chúng chạy xông tới như một đoàn dũng sĩ;
chúng leo tường như những chiến binh.
Chúng tiến thẳng, ai nấy theo lối mình,
không lấn đường người khác.
8 Chúng chẳng xô đẩy nhau,
nhưng tiến thẳng, ai theo đường nấy.
Chúng lao qua làn tên mũi đạn, không hề chùn bước.
9 Chúng đổ xô vào thành, chạy trên tường luỹ;
chúng leo lên nhà, vào qua cửa sổ, chẳng khác chi kẻ trộm. 
Thị kiến về Ngày của Ðức Chúa
10 Trước mặt chúng, đất run rẩy, trời chuyển rung.
Mặt trời mặt trăng tối sầm lại,
tinh tú không còn chiếu sáng nữa.
11 Tiếng Ðức Chúa đã vang lên trước đạo binh của Người,
vì binh đội của Người rất đông đảo,
kẻ thi hành lời Người thật hùng mạnh,
và Ngày của Ðức Chúa thật lớn lao và rất đáng sợ!
Nào ai chịu nổi? 
Kêu gọi sám hối
12 Ðây là sấm ngôn của Ðức Chúa: "Nhưng ngay cả lúc này,
các ngươi hãy hết lòng trở về với Ta,
hãy ăn chay, khóc lóc, và thống thiết than van."
13 Ðừng xé áo, nhưng hãy xé lòng.
Hãy trở về cùng ÐỨC CHÚA là Thiên Chúa của anh em,
bởi vì Người từ bi và nhân hậu, chậm giận và giàu tình thương,
Người hối tiếc vì đã giáng hoạ.
14 Biết đâu Người chẳng nghĩ lại và hối tiếc
mà để lại phúc lành, hầu anh em có lễ phẩm và lễ tưới rượu
dâng lên Ðức Chúa là Thiên Chúa của anh em.
15 Hãy rúc tù và tại Xi-on, ra lệnh giữ chay thánh,
công bố mở cuộc họp long trọng;
16 hãy tụ tập chúng dân, mời dự đại hội thánh,
triệu tập các cụ già, tụ họp đám thiếu nhi
cũng như trẻ thơ còn đang bú.
Tân lang hãy ra khỏi loan phòng,
tân nương hãy rời bỏ phòng khuê!
17 Giữa tiền đình và tế đàn,
các tư tế phụng sự Ðức Chúa hãy than khóc và nói rằng:
"Lạy Ðức Chúa, xin dủ lòng thương xót dân Ngài!
Xin đừng để gia nghiệp của Ngài phải nhục nhã
và nên trò cười cho dân ngoại!
Chẳng lẽ các dân lại được cớ mà nói:
Thiên Chúa của chúng ở đâu rồi? " 
2. Ðức Chúa Trả Lời 
18 Ðức Chúa đã nồng nhiệt yêu thương đất của Người,
đã tỏ lòng khoan dung đối với dân Người.
Tai ương chấm dứt và dân được giải thoát
19 Ðức Chúa đã trả lời cho dân, Người phán:
"Này đây Ta gửi đến các ngươi
lúa mì, rượu mới và dầu tươi,
để các ngươi được no nê thoả thích.
Ta sẽ không còn để các ngươi
phải nhục nhã ê chề giữa các dân ngoại.
20 Ðịch thù từ phương Bắc, Ta sẽ đẩy chúng xa các ngươi,
đuổi chúng vào miền đất khô cằn hoang vắng:
tiền quân chúng sẽ bị xô xuống Biển Ðông,
còn hậu quân thì sa vào Biển Tây.
Mùi hôi thối xông lên, mùi tanh hôi nồng nặc."
(Quả thật, chúng đã từng làm mưa làm gió). 
Thị kiến về thời phồn vinh
21 Hỡi đất đai, đừng sợ, hãy hoan hỷ vui mừng,
vì Ðức Chúa đã làm những việc lớn lao.
22 Hỡi thú vật ngoài đồng, chớ sợ,
vì đồng cỏ trong hoang địa lại xanh tươi,
cây cối đơm hoa kết trái, cây vả, cây nho cho quả dồi dào.
23 Hỡi con cái Xi-on, hãy vui mừng hoan hỷ
vì Ðức Chúa, Thiên Chúa của anh em,
chính Người đã ban cho anh em mưa đầu mùa
bởi vì Người thành tín.
Người cũng cho mưa rào đổ xuống trên anh em,
mưa đầu mùa và mưa cuối mùa như thuở trước.
24 Lúa mì đầy ắp sân, rượu mới, dầu tươi tràn bể chứa.
25 "Ta sẽ bù lại cho các ngươi
những năm mất mùa vì sạt sành và hoàng trùng,
cào cào và châu chấu: đó là đạo binh lớn
chính Ta sai đến đánh phạt các ngươi.
26 Các ngươi sẽ được ăn no nê thoả thích,
và sẽ ca tụng danh Ðức Chúa là Thiên Chúa các ngươi,
Ðấng đã làm cho các ngươi bao việc lạ lùng,
và dân Ta sẽ chẳng bao giờ xấu hổ nữa.
27 Các ngươi sẽ biết rằng giữa Ít-ra-en, có Ta hiện diện,
Ta là Ðức Chúa, Thiên Chúa các ngươi,
không có chúa nào khác.
Và dân Ta sẽ chẳng bao giờ xấu hổ nữa." 
CHIA SẺ

Tiếng kèn cảnh báo (c.1-11). Những tai họa đến trong cuộc đời chúng ta nên làm cho chúng ta tỉnh thức và nhắc chúng ta rằng Thiên Chúa là Đấng điều khiển. Đàn châu chấu là đạo binh của Thiên Chúa (c.11,20,25), và ngày đó là “ngày của Đức Chúa.” Đây là một sự thật giúp cảnh tỉnh, nhung cũng là một sự thật đem đến sự an ủi (2Sm 24:14). Đức Chúa, Đấng làm cho bị thương cũng sẽ chữa lành (Hs 6:1).
Tiếng Kèn than khóc (c.12-17). Ngôn sứ đã triệu tập dân chúng để quay về với Thiên Chúa qua việc ăn chay và xưng thú. Đừng bao giờ sợ hãi đến với Thiên Chúa trong sự chân thành và khiêm hạ, bởi vì Ngài “từ bi và nhân hậu, chậm giận và giàu tình thương” (c.13). khi bạn cầu nguyện, hãy nghĩ đến việc bày tỏ vinh quang của Thiên Chúa (c.17) cũng như thoát khỏi đau khổ do tội gây nên.
Lời hứa chúc lành (c.18-32). Thiên Chúa đã hứa sẽ bỏ đi những lời trách mắng và phục hồi lại phúc lành cho đất nước. “Những điều ghê tởm” (c.20) sẽ được thay thế bởi “những điều lớn lao” (c.21), và niềm vui sẽ thay thế sợ hãi.
Thiên Chúa ước ao sự hoán cải thay vì sự hủy diệt. Ngài cũng đã làm vang bên tai bạn những tiếng kèn hiệu để kêu gọi sự hoán cải nơi bạn. Bạn sẽ chọn bước vào trong niềm vui lớn lao như lời Ngài đã hứa, hay tiếp tục bước đi trong nỗi sợ hãi và bất an ?

1 nhận xét:

  1. Matta Maria Cẩm Túlúc 05:35 21 tháng 12, 2021

    CHƯƠNG 2 - GIÔ-EN

    Ðừng xé áo, nhưng hãy xé lòng.
    Hãy trở về cùng ÐỨC CHÚA là Thiên Chúa của anh em,
    bởi vì Người từ bi và nhân hậu, chậm giận và giàu tình thương

    Con nghe câu này nhiều lần, lần nào con cũng được chạm. Nễ phục Chúa hết sức, sao có thể sống trọn vẹn như vậy được? Con ao ước được sống kiểu giống Chúa, mà thấy nhiều khi con nghe LC như củi gộc, con ko nhớ và ko thấm gì. Nhiều lúc con dùng Đức tin để dặn mình là ko được vì con sợ xẩy lời, chứ thật mà ko tức ko giận là ko có, con còn ước chi nếu con ko có học và ko có đạo con nói lại 1 tiếng cho hả giận. Nhưng con cũng nhìn với cái nhìn biết ơn Chúa, là những phút " muốn" mà " tiết chế," như vậy làm cho con dễ thông cảm cho những người có hành động bất xứng hay nông nỗi khi đối xử với con.

    Tạ ơn Chúa nhiều nhiều! Âu cũng là Chúa ren dạy con từng phút giây, yêu thương bên con giúp con dễ thở hơn, ổn định ít xáo trộn giúp cơ thể đỡ bệnh tật hơn.

    Trả lờiXóa

Kính mời quý ACE chia sẻ cảm nhận hoặc nêu thắc mắc ở đây. Xin cám ơn.
HHTLC