Thứ Ba, 21 tháng 10, 2014

CHƯƠNG 1 - KHA-BA-CÚC

Tên sách
1 Lời sấm ngôn sứ Kha-ba-cúc đã nhận được qua thị kiến. 
I. Cuộc Ðối Thoại Giữa Ngôn Sứ Và Thiên Chúa 
Lời phàn nàn thứ nhất của ngôn sứ: Sự công chính suy thoái
2 Cho đến bao giờ, lạy Ðức Chúa,
con kêu cứu mà Ngài chẳng đoái nghe,
con la lên: "Bạo tàn!" mà Ngài không cứu vớt?
3 Sao Ngài bắt con phải chứng kiến tội ác hoài,
còn Ngài cứ đứng nhìn cảnh khổ đau?
Trước mắt con, toàn là cảnh phá phách, bạo tàn,
chỗ nào cũng thấy tranh chấp và cãi cọ.
4 Vì thế, Luật không được tuân giữ,
công lý chẳng còn thấy xuất hiện,
vì kẻ gian ác bủa vây người công chính
nên chỉ còn thứ công lý vạy vọ. 
Sấm ngôn đầu tiên: Dân Can-đê, một tai hoạ Ðức Chúa gửi đến
5 Hãy đưa mắt nhìn xem các dân tộc, hãy kinh ngạc sững sờ,
vì chính vào thời các ngươi, Ta sắp làm một việc,
một việc mà các ngươi sẽ chẳng tin, nếu có ai kể lại.
6 Này Ta khiến cho dân Can-đê nổi lên,
một dân hung hăng tàn bạo;
nó rảo khắp miền đất rộng mênh mông
để chiếm đoạt nhà cửa không phải của mình.
7 Nó thật là đáng kinh đáng sợ
nó dùng sức mạnh mà áp đặt công lý và oai phong.
8 Ngựa chiến của nó chạy nhanh hơn loài báo,
chúng nhanh nhẹn hơn sói ban chiều;
kỵ mã của nó từ xa phóng tới,
bay nhanh như phượng hoàng lao xuống bắt mồi.
9 Chúng kéo đến cùng nhau cướp phá,
mặt hầm hầm như thể gió đông,
gom tù binh tựa hồ đống cát.
10 Ðám dân ấy chế nhạo các vua, biến các thủ lãnh nên trò cười.
Nó coi thường mọi thành trì kiên cố
và đắp ụ đánh chiếm các thành.
11 Bấy giờ tựa như cơn gió, nó ùa đến và bay đi.
Tội của nó là coi sức mạnh của mình như thần như thánh. 
Lời phàn nàn thứ hai của ngôn sứ: Kẻ áp bức đòi tiền hối lộ
12 Từ muôn thuở, Ngài chẳng là Ðức Chúa,
là Thiên Chúa con thờ, là Ðức Thánh của con,
là Ðấng Bất Tử sao?
Lạy Ðức Chúa, chính vì để xét xử mà Ngài đã đặt dân ấy lên.
Lạy Ðức Chúa là đá tảng, chính vì để thi hành án phạt
mà Ngài đã cho nó được mạnh sức.
13 Mắt của Ngài thật quá tinh tuyền
không thể chịu được điều gian ác,
Ngài không thể nhìn xem cảnh khốn cùng,
tại sao Ngài cứ đứng nhìn quân phản bội, sao Ngài lặng thinh
khi kẻ gian ác nuốt trửng người chính trực hơn mình?
14 Ngài xử với con người như với cá biển,
như côn trùng không người trông coi.
15 Nó thả câu bắt hết, tung lưới chụp lấy tất cả,
nó quăng chài gom lại. Vì thế, nó hân hoan vui mừng.
16 Nó dâng lễ tế cho lưới, nó đốt hương kính chài.
Chính nhờ những thứ ấy
nó được những phần ăn béo bở và lương thực dồi dào.
17 Có phải vì thế nó tuốt gươm không ngừng tàn sát các dân tộc
chẳng một chút xót thương. 
GIỚI THIỆU
    Tên Kha-ba-cúc có thể đến bởi một từ trong tiếng Do Thái có nghĩa là “ôm lấy”. Trong cuốn sách của mình, ông hiểu được một số vấn đề nghiêm trọng và tin tưởng vào Chúa khi mọi thứ trong cuộc sống của ông dường như đang sụp đổ.
    Ha-ba-cúc nhìn thấy cuộc xâm lược của người Babylon sắp xảy ra, và ông tự hỏi rằng Đức Chúa sẽ sử dụng một quốc gia gian ác để trừng phạt những người được Ngài chọn. Sách của ông mô tả ba giai đoạn trong trải nghiệm của Kha-ba-cúc — sự bối rối: đức tin dao động (chương 1); quan điểm: đồng hồ đức tin (chương 2); và sự kiên trì: tôn thờ đức tin (chương 3).
    Bản văn chính là 2: 4, "Nhưng người công chính sẽ sống bằng đức tin của mình." Nó được trích dẫn trong Rm 1:17, Gl 3:11 và Dt 10:38. Chủ đề của thư gửi giáo đoàn Rô-ma là “sự công chính” và cách được xưng công chính trước mặt Đức Chúa. Thư Ga-lat cho chúng ta biết thế nào là người công chính “sẽ sống” và sự nhấn mạnh trong thư Do Thái sống “bằng đức tin”. Phải dùng ba thư trong Tân ước để giải thích một bản văn Cựu ước!

CHIA SẺ

Lời cầu nguyện không được đáp lời (c.1-4). Kha-ba-cúc đã thấy tội lỗi của dân Chúa trong Giu-đa và đã cầu xin Thiên Chúa hành động, nhưng Đức Chúa đã dường như không nghe. Ngôn Sứ mong chờ để thấy Thiên Chúa mang đến sự phục hồi cho đất nước, nhưng lời cầu nguyện của ông không được đáp lời- hay là ông nghĩ như vậy.
Một kế hoạch không mong chờ (c.5-11). Thiên Chúa đã nói với tôi tớ của Ngài rằng lời cầu nguyện của ông sẽ được đáp trả theo một cách mà ông không bao giờ mong đợi. Thiên Chúa sắp sửa đem Ba-by-lon chống lại Giu-đa và trừng phạt dân Ngài. Từ quan điểm nhân loại, đất nước bị xâm lược và dân bị lưu đày là một tai họa, nhưng đó cũng là công việc của Thiên Chúa.
Một vấn nạn không được giải quyết (c.12-17). Giờ đây Ngôn sứ có một vấn nạn lớn hơn: làm thế nào một Thiên Chúa Thánh Thiện lại sử dụng một đất nước tội lỗi để trừng phạt dân Ngài đã chọn? Thiên Chúa dường như nín lặng khi tôi tớ của Ngài kêu lên (c.13), nhưng câu trả lời sẽ có sớm. Đó không phải là câu trả lời Kha-bu-cúc mong đợi, nhưng cuối cùng nó đem đến cho ông sự bình an.

Thật là hữu ích khi “vật lộn” với Thiên Chúa về những vấn nạn làm cho bạn không được nghỉ ngơi- hãy chắc chắn rằng bạn ngưng nói lâu đủ để bạn có giờ lắng nghe khi “vật lộn” với Ngài. Bạn có vấn nạn gì muốn được thưa cùng Thiên Chúa, nhưng đợi hoài vẫn chưa có câu trả lời ? Phải chăng bạn mãi nói và không có giờ để lắng nghe sứ điệp từ Ngài ?

1 nhận xét:

  1. Bài học về hành trình đức tin chưa bao giờ là dễ dàng đối với con.
    Động từ "vật lộn" với Thiên Chúa làm con nhớ đến cuộc vật lộn của tổ phụ Giacóp với Thiên Chúa. Sống hành trình tin vào Chúa như cuộc vật lộn mỗi ngày đối với con, vì thật khó khăn khi áp dụng những điều Chúa dạy.

    Nếu không có Ơn Chúa, con không thể làm được gì. Nếu không có món quà Hồng Ân Đức tin Chúa ban tặng nhưng không, con sẽ sống không niềm vui, không hy vọng.

    "Xin cho con luôn vững tin vào tình yêu Cha dù con không hiểu hết những gì Cha làm cho đời con." Amen. (Rabbouni)

    Trả lờiXóa

Kính mời quý ACE chia sẻ cảm nhận hoặc nêu thắc mắc ở đây. Xin cám ơn.
HHTLC