Thứ Tư, 3 tháng 12, 2014

CHƯƠNG 18 - Tin Mừng theo Thánh Matthêu

 2. Bài giảng về Giáo Hội
Ai là người lớn nhất trong Nước Trời?
(1) Lúc ấy, các môn đệ lại gần hỏi Ðức Giêsu rằng: "Thưa Thầy, ai là người lớn nhất trong Nước Trời?" (2) Ðức Giêsu liền gọi một em nhỏ đến, đặt vào giữa các ông (3) và bảo: "Thầy bảo thật anh em: nếu anh em không trở lại mà nên như trẻ em, thì sẽ chẳng được vào Nước Trời.
"Vậy ai tự hạ, coi mình như em nhỏ này, người ấy sẽ là người lớn nhất Nước Trời.
Ðừng làm cớ cho người ta sa ngã
(5) "Còn ai tiếp đón một em nhỏ như thế này vì danh Thầy, là đón tiếp chính Thầy. (6) Nhưng ai làm cớ cho một trong những kẻ bé mọn đang tin Thầy đây phải sa ngã, thì thà treo cối đá lớn vào cổ nó mà xô cho chìm xuống đáy biển còn hơn. (7) Khốn cho thế gian, vì làm cớ cho người ta sa ngã. Tất nhiên phải có những cớ gây sa ngã, nhưng khốn cho kẻ làm cớ cho người ta sa ngã.
(8) "Nếu tay hoặc chân anh làm cớ cho anh sa ngã, thì hãy chặt mà ném đi; thà cụt tay cụt chân mà được vào cõi sống, còn hơn là có đủ hai tay hai chân mà bị ném vào lửa đời đời.(9) Nếu mắt anh làm cớ cho anh ngã, thì hãy móc mà ném đi; thà chột mắt mà được vào cõi sống, còn hơn là có đủ hai mắt mà bị ném vào lửa hỏa ngục.
(10) "Anh em hãy coi chừng, chớ khinh một ai trong những kẻ bé mọn này; quả thật, Thầy nói cho anh em biết: các thiên thần của họ ở trên trời không ngừng chiêm ngưỡng nhan Cha Thầy, Ðấng ngự trên trời. [(11) Vì Con Người đến để cứu cái gì đã hư mất].
Con chiên lạc
(12) "Anh em nghĩ sao? Ai có một trăm con chiên mà có một con đi lạc, lại không để chín mươi chín con kia trên núi mà đi tìm con chiên lạc sao? (13) và nếu may mà tìm được, thì Thầy bảo thật anh em, người ấy vui mừng vì con chiên đó, hơn là vì chín mươi chín con không bị lạc. (14) Cũng vậy, Cha của anh em, Ðấng ngự trên trời, không muốn cho một ai trong những kẻ bé mọn này phải hư mất.
Sửa lỗi anh em
(15) "Nếu người anh em của anh trót phạm tội, thì anh hãy đi sửa lỗi nó, một mình anh với nó mà thôi. Nếu nó chịu nghe anh, thì anh đã được món lợi là người anh em mình. (16)Còn nếu nó không chịu nghe, thì hãy đem theo một hay hai người nữa, để mọi công việc được giải quyết, căn cứ vào lời hai hoặc ba chứng nhân. (17) Nếu nó không nghe họ, thì hãy đi thưa Hội Thánh. Nếu Hội Thánh mà nó cũng chẳng nghe, thì hãy kể nó như một người ngoại hay một người thu thuế.
(18) "Thầy bảo thật anh em: dưới đất, anh em cầm buộc những điều gì, trên trời cũng cầm buộc như vậy; dưới đất, anh em tháo cởi những điều gì, trên trời cũng tháo cởi như vậy.
Hiệp lời cầu nguyện
(19) "Thầy còn bảo thật anh em: nếu ở dưới đất, hai người trong anh em hợp lời cầu xin bất cứ điều gì, thì Cha Thầy, Ðấng ngự trên trời, sẽ ban cho. (20) Vì ở đâu có hai ba người họp lại nhân danh Thầy, thì có Thầy ở đấy, giữa họ".
Anh em tha thứ cho nhau
(21) Bấy giờ, ông Phêrô đến gần Ðức Giêsu mà hỏi rằng: "Thưa Thầy, nếu anh em con cứ xúc phạm đến con, thì con phải tha đến mấy lần? Có phải bảy lần không?" (22) Ðức Giêsu đáp: "Thầy không bảo là đến bảy lần, nhưng là đến bảy mươi lần bảy".
Dụ ngôn tên mắc nợ không biết thương xót
(23) Vì thế, Nước Trời cũng giống như chuyện một ông vua kia muốn đòi các đầy tớ của mình thanh toán sổ sách. (24) Khi nhà vua vừa bắt đầu, thì người ta dẫn đến một kẻ mắc nợ vua mười ngàn nén vàng. (25) Y không có gì để trả, nên tôn chủ ra lệnh bán y cùng tất cả vợ con tài sản mà trả nợ. (26) Bấy giờ, tên đầy tớ ấy sấp mình xuống bái lạy: "Thưa Ngài, xin rộng lòng hoãn lại cho tôi, tôi sẽ lo trả hết". (27) Tôn chủ của tên đầy tớ ấy liền chạnh lòng thương, cho y về và tha luôn món nợ. (28) Nhưng vừa ra đến ngoài, tên đầy tớ ấy gặp một người đồng bạn, mắc nợ y một trăm quan tiền. Y liền túm lấy, bóp cổ mà bảo: "Trả nợ cho tao!" (29) Bấy giờ người đồng bạn sấp mình xuống năn nỉ: "Thưa anh, xin rộng lòng hoãn lại cho tôi, tôi sẽ lo trả anh". (30) Nhưng y không chịu, cứ tống anh ta vào ngục cho đến khi trả xong nợ. (31) Thấy sự việc xảy ra như vậy, các đồng bạn của y buồn lắm, mới đi trình bày với tôn chủ đầu đuôi câu chuyện. (32) Bấy giờ tôn chủ cho đòi y đến và bảo: "Tên đầy tớ độc ác kia, ta đã tha hết số nợ ấy cho ngươi, vì ngươi đã van xin ta, (33) thì đến lượt ngươi, ngươi không phải thương xót đồng bạn, như chính ta đã thương xót ngươi sao?" (34) Rồi tôn chủ nổi cơn thịnh nộ, trao y cho lính hành hạ, cho đến ngày y trả hết nợ cho ông.(35) Ấy vậy, Cha của Thầy ở trên trời cũng sẽ đối xử với anh em như thế, nếu mỗi người trong anh em không hết lòng tha thứ cho anh em mình".
CHIA SẺ

Sự cao cả (c.1–14). Một đứa bé hoàn toàn phụ thuộc vào những người khác và phải sống bằng niềm tin (Tv 131). Một đứa trẻ hư chấp nhận vị trí của mình trong cuộc sống, vui vẻ với điều ấy, và không tìm cách hành xử như những người lớn.

Cách thức chúng ta đối xử với trẻ em (bao hàm cả những người “non trẻ trong đức tin”) cho thấy sự khiêm hạ mà chúng ta thực hành. Chúng ta có đón nhận họ không (c.5), hay xua đuổi họ (c.10)? Chúng ta có bắt chước họ không (c.3-4), hay làm cho họ vấp ngã bởi những gương mù của chúng ta (c.6-9)? 

Chân lý (c.15–20). “Nói về chân lý trong tình bác ái” (Ep. 4:15) là một bí mật cho việc duy trì tình bạn nơi những người Kitô hữu. Chúng ta để sự từ khước càng lâu, điều đó càng gây nhiều vấn đề cho những người chúng ta có liên quan (Mt 5:21-26). Khiêm tốn và thành thật phải đi với nhau để sinh ra sự hài hòa. Tình yêu của bạn nói gì về sự dấn thân cho Thiên Chúa? Việc thực thi lời dạy hãy yêu thương nhau có liên hệ gì đến với việc theo Đức Ki-tô chăng?

Tha thứ (c.21–35). Phêrô đã muốn một quy tắc để vâng phục, mà cho thấy ông ta không có cùng tinh thần với điều Đức Giêsu đã dạy (Rm 12:8-10). Dụ ngôn không phải là ơn cứu độ, nhưng về sự tha thứ giữa dân của Thiên Chúa. Chúng ta tha thứ người khác bởi vì Thiên Chúa đã tha thứ cho chúng ta (Ep 4:32; Cl 3:13), và Ngài đã tha thứ cho chúng ta với việc chính Ngài phải trả một giá rất cao! Chúng ta có thể nhận được sự tha thứ nhưng không thực sự nghiệm được sự tha thứ trong lòng mình; vì thế, chúng ta cần có thời gian để chia sẻ sự tha thứ cho nhau. Khi bạn có một tinh thần không tha thứ, bạn nhốt mình trong nhà tù thiêng liêng và nhà tù cảm xúc; bạn trả một cái giá quá cao để mang lấy sự cay đắng. Nó có đáng giá như vậy không?

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Kính mời quý ACE chia sẻ cảm nhận hoặc nêu thắc mắc ở đây. Xin cám ơn.
HHTLC