Thứ Sáu, 5 tháng 12, 2014

CHƯƠNG 20 - Tin Mừng theo Thánh Matthêu

Dụ ngôn thợ làm vườn nho
(1) "Nước Trời giống như chuyện gia chủ kia, vừa tảng sáng đã ra mướn thợ vào làm việc trong vườn nho của mình. (2) Sau khi đã thỏa thuận với thợ là mỗi ngày một quan tiền, ông sai họ vào vườn nho làm việc. (3) Khoảng giờ thứ ba, ông lại trở ra, thấy có những người khác ở không, đang đứng ngoài chợ. (4) Ông cũng bảo họ: "Cả các anh nữa, hãy đi vào vườn nho, tôi sẽ trả cho các anh hợp lẽ công bằng". (5) Họ liền đi. Khoảng giờ thứ sáu, rồi giờ thứ chín, ông lại trở ra và cũng làm y như vậy. (6) Khoảng giờ mười một, ông trở ra và thấy còn có những người khác đứng đó, ông nói với họ: "Sao các anh đứng đây suốt ngày không làm gì hết?" (7) Họ đáp: "Vì không ai mướn chúng tôi". Ông bảo họ: "Cả các anh nữa, hãy đi vào vườn nho!" (8) Chiều đến, ông chủ vườn nho bảo người quản lý: "Anh gọi thợ lại mà trả công cho họ, bắt đầu từ những người vào làm sau chót tới những người vào làm trước nhất". (9) Vậy những người mới vào làm lúc giờ mười một tiến lại, và lãnh được mỗi người một quan tiền. (10) Khi đến lượt những người vào làm trước nhất, họ tưởng sẽ được lãnh nhiều hơn, thế nhưng cũng chỉ lãnh được mỗi người một quan tiền. (11) Họ vừa lãnh vừa cằn nhằn gia chủ: (12) "Mấy người sau chót này chỉ làm có một giờ, thế mà ông lại coi họ ngang hàng với chúng tôi là những người đã phải làm việc nặng nhọc cả ngày, lại còn bị nắng nôi thiêu đốt". (13) Ông chủ trả lời cho một người trong bọn họ: "Này bạn, tôi đâu có xử bất công với bạn. Bạn đã chẳng thỏa thuận với tôi là một quan tiền sao? (14) Cầm lấy phần của bạn mà đi đi. Còn tôi, tôi muốn cho người vào làm sau chót này cũng được bằng bạn đó. (15) Chẳng lẽ tôi lại không có quyền tùy ý định đoạt về những gì là của tôi sao? Hay vì thấy tôi tốt bụng, mà bạn đâm ra ghen tức?" (16) Thế là những kẻ đứng chót sẽ được lên hàng đầu, còn những kẻ đứng đầu sẽ phải xuống hàng chót. ["Vì kẻ được gọi thì nhiều, mà người được chọn thì ít".]
Ðức Giêsu tiên báo cuộc Thương Khó lần thứ ba
(17) Lúc sắp lên Giêrusalem, Ðức Giêsu đưa Nhóm Mười Hai đi riêng với mình, và dọc đường, Người nói với các ông: (18) "Này chúng ta lên Giêrusalem, và Con Người sẽ bị nộp cho các thượng tế và kinh sư. Họ sẽ kết án tử hình Người, (19) sẽ nộp Người cho dân ngoại nhạo báng, đánh đòn và đóng đinh vào Thập giá, và ngày thứ ba, Người sẽ chỗi dậy".
Bà mẹ của hai người con ông Dê-bê-đê
(20) Bấy giờ bà mẹ của các con ông Dêbêđê đến gặp Ðức Giêsu, có các con bà đi theo; bà bái lạy và kêu xin Người một điều. (21) Người hỏi bà: "Bà muốn gì?" Bà thưa: "Xin Thầy truyền cho hai con tôi đây, một người ngồi bên hữu, một người bên tả Thầy trong Nước Thầy". (22) Ðức Giêsu bảo: "Các người không biết các người xin gì! Các người có uống nổi chén Thầy sắp uống không?" Họ đáp: "Thưa uống nổi". (23) Ðức Giêsu bảo: "Chén của Thầy, các người sẽ uống; còn việc ngồi bên hữu hay bên tả Thầy, thì Thầy không có quyền cho; Cha Thầy đã chuẩn bị cho ai, thì kẻ ấy mới được".
Ai làm lớn phải phục vụ
(24) Nghe vậy, mười môn đệ kia tức tối với hai anh em đó. (25) Nhưng Ðức Giêsu gọi các ông lại và nói: "Anh em biết: thủ lãnh các dân thì lấy quyền mà thống trị dân, những người làm lớn thì dùng uy mà cai quản dân. (26) Giữa anh em thì không được như vậy: Ai muốn làm lớn giữa anh em, thì phải làm người phục vụ anh em. (27) Và ai muốn làm đầu anh em thì phải làm đầy tớ anh em. (28) Cũng như Con Người đến không phải để được người ta phục vụ, nhưng là để phục vụ và hiến dâng mạng sống làm giá chuộc muôn người".
Ðức Giêsu chữa hai người mù tại Giê-ri-khô

(29) Khi Ðức Giêsu và môn đệ ra khỏi thành Giêrikhô, đám đông lũ lượt đi theo Người. (30) Và kìa có hai người mù ngồi ở vệ đường, vừa nghe Ðức Giêsu đi ngang qua đó, liền kêu lên rằng: "Lạy Ngài, lạy Con vua Ðavít, xin dủ lòng thương chúng tôi!" (31) Ðám đông quát nạt, bảo họ im đi, nhưng họ càng kêu lớn hơn nữa: "Lạy Ngài, lạy con vua Ðavít, xin dủ lòng thương chúng tôi!" (32) Ðức Giêsu dừng lại, gọi họ đến và nói: "Các anh muốn tôi làm gì cho các anh?" (33) Họ thưa: "Lạy Ngài, xin cho mắt chúng tôi được mở ra!" (34) Ðức Giêsu chạnh lòng thương, sờ vào mắt họ; tức khắc, họ nhìn thấy được và đi theo Người. 
CHIA SẺ

Chúng ta sẽ có gì (c.19:27–20:16)? Dụ ngôn không phải là về ơn cứu độ, vì chúng ta không thể lao tác để đạt được ơn cứu độ; dụ ngôn cũng chẳng phải về những phần thưởng, vì chẳng phải tất cả chúng ta đều nhận cùng một phần thưởng. Câu chuyện liên quan đến thái độ ích kỷ mà hàm trong câu hỏi của Phêrô. Điểm then chốt của dụ ngôn là những người lao công đầu tiên đã được thuê đã đòi hỏi một hợp đồng và được khẳng định cho biết họ sẽ được nhận bao nhiêu. Những người lao công khác đã tin tưởng vào ông chủ. Nếu bạn hỏi Thiên Chúa một hợp đồng, bạn sẽ chỉ lấy trộm của chính bạn, vì Ngài quảng đại với những người làm công cho Ngài. Hãy trung thành làm công việc của bạn và tránh việc quan sát những người làm công khác, và Ngài sẽ đối xử với bạn một các quảng đại. Bạn có hay so sánh mình với những người xung quanh để rồi buồn vì thua kém và hãnh diện khi trổi vượt?   

 Bạn muốn gì (c.20:17–28)? Salome đã nhớ lời hứa của Ngài (c.19:28) và đòi điều đó cho hai đứa con của bà. Nhưng bà quên rằng Đức Giêsu vừa mới nói về thập giá (20:17-19). Bà nên biết rằng con đường duy nhất đến vinh quang là ngang qua đau khổ (1 Pet. 5:10). Bạn không cầu nguyện cho vành nguyệt quế; bạn trả giá để đạt được nó. Hãy cẩn thận với những lời nguyện ích kỷ: Chúa có thể trả lời, Giacôbê là tông đồ đầu tiên được tử đạo (Cv 12:1-2), và Gioan kinh nghiệm thử thách lớn lao trong tư cách là một tù nhân của người Rôma (Kh. 1:9).

Anh muốn Ta làm gì cho anh (c.20:29–34)? Họ biết điều họ cần, và họ tin tưởng Ngài sẽ thực hiện. Bạn có biết điều mình muốn khi bạn đến với Ngài trong cầu nguyện? Bạn có kiên trì ngay cả khi những người khác có gắng làm cho bạn thoái lui? Thật là tuyệt vời khi có một lời hứa như trong Dt 4:16!

1 nhận xét:

  1. Matta Maria Cẩm Túlúc 16:26 8 tháng 4, 2022

    CHƯƠNG 20 - Tin Mừng theo Thánh Matthêu

    "Vì không ai mướn chúng tôi"
    Nghe thương quá, xin cho con có tấm lòng xót thương tha nhân, có đôi mắt nhìn thấy những hoàn cảnh " ngàn cân treo sợi tóc thực sự" hầu mong cứu cánh được gì cho họ. Giờ thật giả xen lẫn, con khó mà phân biệt được.

    "Này bạn, tôi đâu có xử bất công với bạn. Bạn đã chẳng thỏa thuận với tôi là một quan tiền sao? (14) Cầm lấy phần của bạn mà đi đi. Còn tôi, tôi muốn cho người vào làm sau chót này cũng được bằng bạn đó. (15) Chẳng lẽ tôi lại không có quyền tùy ý định đoạt về những gì là của tôi sao? Hay vì thấy tôi tốt bụng, mà bạn đâm ra ghen tức?" (16)

    Ông chủ có cái nhìn và trả lời thật tinh khôn đức độ mà kiên định. Những người hỏi chỉ là ganh tị, hơn thua, mới nghe thì như có lí, nên giữa cuộc sống ngày nay cũng vậy á Chúa, hơn thua từng li từng tí, con cũng đang thật buồn về vấn đề này. Biết ơn Lời thật nhiều, Lời dạy con có cái nhìn sâu sắc của lòng nhân. Rất tiếc là ít ai chọn Lời trong cuộc sống.

    Ðám đông quát nạt, bảo họ im đi, nhưng họ càng kêu lớn hơn nữa:

    Sống Đức Tin rất khó, đa số họ quát nạt, cho mình ngu. Con học ở đây sự kiên trì, chịu nạt nộ để mong được gặp Chúa chữa lành. Ngày nay con cũng vậy, có lẽ con đường đến với Chúa cam go ko kém, phải nhẫn nhịn, chịu đựng, khiêm nhường, bất chấp. Vì họ đâu hiểu con hạnh phúc bình an với những gì Chúa yêu cưng từng phút giây, con cảm được con chỉ cần " nóng ruột" là Chúa sà đến an ủi liền. Thích và biết ơn sự hiện diện song hành lắm luôn á.

    Tạ ơn Chúa! Được Chúa dạy nhìn mọi sự với lòng biết ơn và suy nghĩ tích cực. Thật là Hồng Ân.

    Trả lờiXóa

Kính mời quý ACE chia sẻ cảm nhận hoặc nêu thắc mắc ở đây. Xin cám ơn.
HHTLC