Thứ Hai, 8 tháng 12, 2014

CHƯƠNG 23 - Tin Mừng theo Thánh Matthêu

 Các kinh sư và người Pha-ri-sêu giả hình
(1) Bấy giờ Ðức Giêsu nói với đám đông và các môn đệ Người rằng: (2) "Các kinh sư và các người Pharisêu ngồi trên tòa ông Môsê mà giảng dạy. (3) Vậy, những gì họ nói thì anh em hãy làm, hãy giữ; nhưng đừng theo hành động của họ mà làm, vì họ nói mà không làm. (4) Họ bó những gánh nặng mà chất lên vai người ta, nhưng chính họ thì lại không buồn động ngón tay vào. (5) Họ làm mọi việc cốt để cho thiên hạ thấy. Quả vậy, họ đeo những hộp kinh thật lớn, mang những tua áo thật dài. (6) Họ ưa ngồi cỗ nhất trong đám tiệc, chiếm hàng ghế đầu trong hội đường, (7) ưa được người ta chào hỏi ở những nơi công cộng và được thiên hạ gọi là "rápbi".
(8) "Phần anh em, thì đừng để ai gọi mình là "rápbi", vì anh em chỉ có một Thầy; còn tất cả anh em đều là anh em với nhau. (9) Anh em cũng đừng gọi ai dưới đất này là cha của anh em, vì anh em chỉ có một Cha là Cha trên trời. (10) Anh em cũng đừng để ai gọi mình là người lãnh đạo, vì anh em chỉ có một vị lãnh đạo, là Ðức Kitô. (11) Trong anh em, người làm lớn hơn cả, phải làm người phục vụ anh em. (12) Ai tôn mình lên, sẽ bị hạ xuống; còn ai hạ mình xuống, sẽ được tôn lên.
Ðức Giêsu khiển trách các kinh sư và người Pha-ri-sêu
(13) "Khốn cho các người, hỡi các kinh sư và người Pharisêu giả hình! Các người khóa cửa Nước Trời không cho thiên hạ vào! Các người đã không vào, mà những kẻ muốn vào, các người cũng không để họ vào. [(14) Khốn cho các người, hỡi các kinh sư và người Pharisêu giả hình! Các người nuốt hết tài sản của các bà góa, lại còn làm bộ đọc kinh cầu nguyện lâu giờ, cho nên các người sẽ bị kết án nghiêm khắc hơn].
(15) "Khốn cho các người, hỡi các kinh sư và người Pharisêu giả hình! Các người rảo khắp biển cả đất liền để rủ cho được một người theo đạo; nhưng khi họ theo rồi, các người lại làm cho họ đáng xuống hỏa ngục gấp đôi các người.
(16) "Khốn cho các người, những kẻ dẫn đường mù quáng! Các người bảo: "Ai chỉ Ðền Thờ mà thề, thì có thề cũng như không; còn ai chỉ vàng trong Ðền Thờ mà thề, thì bị ràng buộc". (17) Ðồ ngu si mù quáng! Thế thì vàng hay Ðền Thờ là nơi làm cho vàng nên của thánh, cái nào trọng hơn? (18) Các người còn nói: "Ai chỉ bàn thờ mà thề, thì có thề cũng như không; nhưng ai chỉ lễ vật trên bàn thờ mà thề thì bị ràng buộc". (19) Ðồ mù quáng! Thế thì lễ vật hay bàn thờ là nơi làm cho lễ vật nên của thánh, cái nào trọng hơn? (20) Vậy ai chỉ bàn thờ mà thề, là chỉ bàn thờ và mọi sự trên bàn thờ mà thề. (21) Và ai chỉ Ðền Thờ mà thề, là chỉ Ðền Thờ và Ðấng ngự ở đó mà thề. (22) Và ai chỉ trời mà thề, là chỉ ngai Thiên Chúa và cả Thiên Chúa ngự trên đó mà thề.
(23) "Khốn cho các người, hỡi các kinh sư và người Pharisêu giả hình! Các người nộp thuế thập phân về bạc hà, thì là, rau húng, mà bỏ những điều quan trọng nhất trong Lề Luật là công bình, lòng nhân và thành tín. Phải làm các điều này mà không được bỏ các điều kia. (24) Quân dẫn đường mù quáng! Các người lọc con muỗi, nhưng lại nuốt con lạc đà.
(25) "Khốn cho các người, hỡi các kinh sư và người Pharisêu giả hình! Các người rửa sạch bên ngoài chén đĩa, nhưng bên trong thì đầy những chuyện trộm cắp và vô độ. (26) Hỡi người Pharisêu mù quáng kia, hãy rửa bên trong chén đĩa cho sạch trước đã, để bên ngoài cũng được sạch.
(27) "Khốn cho các người, hỡi các kinh sư và người Phrisêu giả hình! Các người giống như mồ mả tô vôi, bên ngoài có vẻ đẹp, nhưng bên trong thì đầy xương người chết và đủ mọi thứ ô uế. (28) Các người cũng vậy, bên ngoài thì có vẻ công chính trước mặt thiên hạ, nhưng bên trong toàn là giả hình và gian ác!
(29) "Khốn cho các người, hỡi các kinh sư và người Pharisêu giả hình! Các người xây mồ cho các ngôn sứ và tô mả cho những người công chính. (30) Các người nói: "Nếu như chúng ta sống vào thời của tổ tiên, hẳn chúng ta đã không thông đồng với các ngài mà đổ máu các ngôn sứ". (31) Như vậy, các người tự làm chứng rằng các người đúng là con cháu của những kẻ đã giết các ngôn sứ. (32) Thì các người đổ thêm cho đầy đấu tội của tổ tiên các người đi!

http://bible-library.com/imgfullsize?id=ag1iaWJsZS1saWJyYXJ5cg8LEgdQaWN0dXJlGK3KOgw
Tội ác và hình phạt
(33) "Ðồ mảng xà, nòi rắn độc kia! Các người trốn đâu cho khỏi hình phạt hỏa ngục? (34) Vì thế, này tôi sai ngôn sứ, hiền nhân và kinh sư đến cùng các người: các người sẽ giết và đóng đinh người này vào thập giá, đánh đòn người kia trong hội đường và lùng bắt họ từ thành này đến thành khác. (35) Như vậy, máu của tất cả những người công chính đã đổ xuống đất, thì cũng đổ xuống đầu các người từ máu ông Aben, người công chính, đến máu ông Dacaria, con ông Bêrêkia, mà các người đã giết giữa đền thánh và bàn thờ. (36) Tôi bảo thật các người: tất cả những tội ấy sẽ đổ xuống đầu thế hệ này.
Ðức Giêsu thương tiếc thành Giê-ru-sa-lem
(37) "Giêrusalem, Giêrusalem! Ngươi giết các ngôn sứ và ném đá những kẻ được sai đến cùng ngươi! Ðã bao lần Ta muốn tập hợp con cái ngươi lại, như gà mẹ tập hợp gà con dưới cánh, mà các ngươi không chịu. (38) Thì này, nhà các ngươi sẽ bị bỏ hoang mặc cho các ngươi. (39) Thật vậy, Ta nói cho các ngươi hay, từ nay các ngươi sẽ không thấy Ta nữa, cho đến khi các ngươi nói:
Chúc tụng Ðấng ngự đến nhân danh Ðức Chúa!"
CHIA SẺ

Lời Thiên Chúa có uy quyền, ngay cả những người thiếu khiêm nhường dạy Lời (c. 1–3). Tiêu chuẩn của Chúa chúng ta là chúng ta phải làm và dạy chân lý của Ngài (5:17–20; 1 Tx 2:10–12). Những ai làm những việc giả hình sẽ làm xói mòn tính cách của họ và gây ra những sự hủy hoại không kể xiết được cho những người khác. Thảm họa của việc giả hình là gây mù lòa cho người khác (c.16–19, 24, 26)  vì thế mà họ không thấy được Chúa, chính họ và người khác.
Thiên Chúa của những người Pharisêu không phải là Thiên Chúa của Kinh thánh. Ngài là Người Ban Luật nghiêm ngặt một cách chính xác, Ngài trả lại cho những ai biết trao cho Ngài. Ngài không phải là “Thiên Chúa của mọi ân sủng” (1Pr 5:10) hay người Cha yêu thương, Đấng chăm sóc cho con cái của Ngài (Tv 103:1-14)
Những người Pharisêu đã mù với chính họ. Họ đã đúng, và mọi người khác đều sai. Bởi vì họ chỉ biết đánh giá những cái bề ngoài, họ chẳng bao giờ thấy sự thối nát nơi lòng họ (c.25–28).  Bởi vì họ biết đánh giá những chi tiết nhỏ, họ đã phớt lờ những nguyên lý lớn của Lời (c.23).
Giả hình chẳng bao giờ thấy được những tổn hại nơi những người khác: đóng những cánh cửa của phúc lành (c.13); làm ô uế những ai chạm đến họ (c.27); trao cho mọi người một ý nghĩa sai về các giá trị (c.16-22). Chẳng lạ là tại sao Đức Giêsu đã khóc! Những lời “chúc dữ” đã được sinh ra từ nỗi thống khổ, chứ không phải từ giận dữ; và có lẽ Ngài đang khóc vì bạn và vì tôi.
Thất bại không đạt tới một số mục tiêu mà bạn đặt ra hay đạt tới tất cả những gì bạn muốn thì không phải là giả hình. Làm bộ như là bạn đã “đạt được” là sự giả hình. Từ giả hình đến từ tiếng Hylạp là cái mặt nạ dành cho các diễn viên mang. Giả hình nhằm che đậy một phần sự thật vì thế mà mọi người sẽ nghĩ rằng họ thiêng liêng hơn như họ thực sự là. Phương thuốc cho giả hình là sự thành thật với chính bạn và với Thiên Chúa (1Ga 1:5–10). Khi ai đó tập trung vào việc người khác nghĩ gì hơn là Thiên Chúa biết thì họ sẽ rơi vào cạm bẫy của thái độ giả hình. Thái độ giả hình có ảnh hưởng gì trên đời sống của bạn, nếu có bạn nghĩ mình sẽ vượt qua bằng phương thế nào?

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Kính mời quý ACE chia sẻ cảm nhận hoặc nêu thắc mắc ở đây. Xin cám ơn.
HHTLC