Thứ Sáu, 19 tháng 12, 2014

CHƯƠNG 6 - Tin Mừng theo Thánh Máccô

 Ðức Giêsu về thăm Nadarét
(1) Ðức Giêsu ra khỏi đó và đến nơi quê quán của Người, có các môn đệ đi theo. (2) Ðến ngày sabát, Người bắt đầu giảng dạy trong hội đường. Nhiều người nghe rất đỗi ngạc nhiên. Họ nói: "Bởi đâu ông ta được như thế ? Ông ta được khôn ngoan như vậy, nghĩa là làm sao? Ông ta làm được những phép lạ như thế, nghĩa là gì?(3) Ông ta không phải là bác thợ, con bà Maria, và anh em của các ông Giacôbê, Gioxê, Giuđa và Simon sao? Chị em của ông không phải là bà con lối xóm với chúng ta sao?" Và họ vấp ngã vì Người. (4) Ðức Giêsu bảo họ: "Ngôn sứ có bị rẻ rúng, thì cũng chỉ là ở chính quê hương mình, hay giữa đám bà con thân thuộc, và trong gia đình mình mà thôi." (5) Người đã không thể làm được phép lạ nào tại đó; Người chỉ đặt tay trên một vài bệnh nhân và chữa lành họ. (6) Người lấy làm lạ vì họ không tin.
Ðức Giêsu sai Nhóm Mười Hai đi giảng
Rồi Người đi các làng chung quanh mà giảng dạy. (7) Người gọi Nhóm Mười Hai lại và bắt đầu sai đi từng hai người một. Người ban cho các ông quyền trừ quỷ.(8) Người chỉ thị cho các ông không được mang gì đi đường, chỉ trừ cây gậy; không được mang lương thực, bao bị, tiền giắt lưng; (9) được đi dép, nhưng không được mặc hai áo. (10) Người bảo các ông: "Bất cứ ở đâu, khi anh em đã vào nhà nào, thì cứ ở lại đó cho đến lúc ra đi. (11) Còn nơi nào người ta không đón tiếp và nghe lời anh em, thì khi ra khỏi đó, hãy giũ bụi chân để tỏ ý phản đối họ." (12) Các ông đi rao giảng, kêu gọi người ta ăn năn sám hối. (13) Các ông trừ được nhiều quỷ, xức dầu cho nhiều người đau ốm và chữa họ khỏi bệnh.
Vua Hê-rô-đê và Ðức Giêsu
(14) Vua Hêrôđê nghe biết về Ðức Giêsu, vì Người đã nổi danh. Có kẻ nói: "Ðó là ông Gioan Tẩy Giả từ cõi chết chỗi dậy, nên quyền làm phép lạ mới tác động nơi ông." Ðó là một ngôn sứ như một trong các ngôn sứ". (15) Kẻ khác nói: "Ðó là ông Êlia". Kẻ khác nữa lại nói: "Ðó là một ngôn sứ như một trong các ngôn sứ".(16) Vua Hêrôđê nghe thế, liền nói: "Ông Gioan, ta đã cho chém đầu, chính ông đã chỗi dậy!"
Ông Gioan Tẩy Giả bị trảm quyết
(17) Số là vua Hêrôđã sai đi bắt ông Gioan và xiềng ông trong ngục. Lý do là vì vua đã lấy bà Hêrôđia, vợ của người anh là Philípphê, (18) mà ông Gioan lại bảo: "Ngài không được phép lấy vợ của anh ngài !" (19) Bà Hêrôđia căm thù ông Gioan và muốn giết ông, nhưng không được. (20) Thật vậy, vua Hêrôđê nể sợ ông Gioan vì biết ông là người công chính thánh thiện; vua che chở ông. Khi nghe ông nói, nhà vua rất phân vân, nhưng lại cứ thích nghe.
(21) Một ngày thuận lợi đến: nhân dịp mừng sinh nhật của mình, vua Hêrôđê mở tiệc thết đãi bá quan văn võ và các thân hào miền Galilê. (22) Con gái bà Hêrôđia vào biểu diễn một điệu vũ, làm cho nhà vua và khách dư tiệc vui thích. Nhà vua nói với cô gái: "Con muốn gì thì cứ xin, ta sẽ ban cho con". (23) Vua lại còn thề: "Con xin gì, ta cũng cho, dù một nửa nước của ta cũng được." (24) Cô gái đi ra hỏi mẹ: "Con nên xin gì đây?" Mẹ cô nói: "Ðầu Gioan Tẩy Giả". (25) Lập tức cô vội trở vào đến bên nhà vua và xin rằng: "Con muốn ngài ban ngay cho con cái đầu ông Gioan Tẩy Giả, đặt trên mâm".
(26) Nhà vua buồn lắm, nhưng vì lời thề, và khách dự tiệc, nên không muốn thất hứa với cô. (27) Lập tức, vua sai thị vệ đi và truyền mang đầu ông Gioan tới. Thị vệ ra đi, chặt đầu ông ở trong ngục, (28) bưng đầu ông trên một cái mân trao cho cô gái, và cô gái trao cho mẹ. (29) Nghe tin ấy, môn đệ đến lấy thi hài ông và đặt trong một ngôi mộ.

Ðức Giêsu làm cho bánh hoá nhiều lần thứ nhất
(30) Các Tông Ðồ tụ họp chung quanh Ðức Giêsu, và kể lại cho Người biết mọi việc các ông đã làm, và mọi điều các ông đã dạy. (31) Người bảo các ông: "Chính anh em hãy lánh riêng ra đến một nơi thanh vắng mà nghỉ ngơi đôi chút". Quả thế, kẻ lui người tới quá đông, nên các ông cũng chẳng có thì giờ ăn uống nữa. (32)Vậy, các ngài xuống thuyền đi lánh riêng ra một nơi hoang vắng. (33) Thấy các ngài ra đi, nhiều người hiểu ý, nên từ khắp các thành, họ cùng nhau theo đường bộ chạy đến nơi, trước cả các ngài. (34) Ra khỏi thuyền, Ðức Giêsu thấy một đám người rất đông thì chạnh lòng thương, vì họ như bầy chiên không người chăn dắt. Và Người bắt đầu dạy dỗ họ nhiều điều. (35) Vì bấy giờ đã khá muộn, các môn đệ đến gần Người và thưa: "Ở đây hoang vắng và bây giờ đã khá muộn. (36) Xin Thầy cho dân chúng về, để họ vào thôn xóm và làng mạc chung quanh mà mua gì ăn." (37) Người đáp: "Thì chính anh em hãy cho họ ăn đi!" Các ông nói với Người: "Chúng con phải đi mua tới hai trăm quan tiền bánh mà cho họ ăn sao?" (38) Người bảo các ông: "Anh em có mấy chiếc bánh? Ði coi xem!" Khi biết rồi, các ông thưa: "Có năm chiếc bánh và hai con cá." (39) Người ra lệnh cho các ông bảo mọi người ngả lưng thành từng nhóm trên cỏ xanh. (40) Họ ngả lưng xuống thành từng đám, chỗ thì một trăm, chỗ thì năm mươi. (41) Người cầm lấy năm chiếc bánh và hai con cá, ngước mắt lên trời, dâng lời chúc tụng, rồi bẻ bánh ra, trao cho môn đệ để các ông dọn ra cho dân chúng. Người cũng chia hai con cá cho mọi người. (42) Ai nấy đều ăn và được no nê. (43) Người ta thu lại những mẩu bánh được mười hai thúng đầy, cùng với cá còn dư. (44) Số người ăn bánh là năm ngàn người đàn ông.
Ðức Giêsu đi trên mặt biển hồ
(45) Lập tức, Ðức Giêsu bắt các môn đệ xuống thuyền qua bờ bên kia về phía thành Bétxaiđa trước, trong lúc Người giải tán đám đông. (46) Sau khi từ biệt các ông, Người lên núi cầu nguyện. (47) Chiều đến, chiếc thuyền đang ở giữa biển hồ, chỉ còn một mình Người ở trên đất. (48) Người thấy các ông phải vất vả chèo chống vì gió ngược, nên vào khoảng canh tư đêm ấy, Người đi trên mặt biển mà đến với các ông và Người định vượt các ông. (49) Nhưng khi các ông thấy Người đi trên mặt biển, lại tưởng là ma, thì la lên. (50) Quả thế, tất cả các ông đều nhìn thấy Người và đều hoảng hốt. Lập tức, Người bảo các ông: "Cứ yên tâm, chính Thầy đây, đừng sợ!" (51) Người lên thuyền với các ông, và gió lặng. Các ông cảm thấy bàng hoàng sửng sốt, (52) vì các ông đã không hiểu ý nghĩa phép lạ bánh hoá nhiều: lòng trí các ông còn ngu muội!
Ðức Giêsu chữa nhiều người ở Ghen-nê-xa-rét
(53) Khi qua biển rồi, Ðức Giêsu và các môn đệ ghé vào đất liền tại Ghennêxarét và lên bờ. (54) Thầy trò vừa ra khỏi thuyền, thì lập tức người ta nhận ra Ðức Giêsu. (55) Họ rảo khắp vùng ấy và nghe tin Người ở đâu, thì bắt đầu cáng bệnh nhân đến đó. (56) Người đi tới đâu, vào làng mạc, thành thị hay thôn xóm nào, người ta cũng đặt kẻ ốm đau ở ngoài đường ngoài chợ, và xin Người cho họ ít là được chạm đến tua áo choàng của Người; và bất cứ ai chạm đến, thì đều được khỏi.
CHIA SẺ

Người Tôi Tớ không thể làm việc (c.1–29). Hàng xóm của Ngài đã ngưỡng mộ về những điều Đức Giêsu đã nói và đã làm, nhưng Đức Giêsu thì ngạc nhiên về thái độ cứng lòng tin của họ, mà Ngài không thể làm được nhiều điều hơn thế: “Các anh có tin thế nào thì được như vậy” (Mt 9:29; Tv 78:41). Xin Chúa làm mạnh mẽ niềm tin của bạn để bạn có thể tôn vinh Ngài (Rm 4:20–21). Phản ứng của Chúa chúng ta trước thái độ không tin của họ là sai các môn đệ của Ngài đi các sứ vụ. Hê-rô-đê làm lặng thinh đi một tiếng nói, nhưng ông ta không thể nào làm thinh lặng Lời của Thiên Chúa (Cl 4:2–4). Chỉ khi nào bạn chấp nhận Đức Giê-su và tín thác nơi Ngài, bạn mới cảm nghiệm được những phúc lành Ngài ban. Đâu là những phúc lành mà bạn không thể nhận được bởi thái độ cứng tin của bạn ?
Người Tôi Tớ không thể nghỉ ngơi (c.30–44). Những tôi tớ của Thiên Chúa trở nên mệt mỏi khi họ làm việc (Ga 4:6) và phải chăm sóc cho thân xác. Nhưng khi bạn có một con tim đam mê, bạn sẽ không để tay mình rảnh rỗi. Chúa chúng ta tạm dừng thời khắc nghỉ ngơi của Ngài để đáp ứng nhu cầu của dân chúng. Ngài không cần phải ngừng bất kỳ điều gì trong ngày hôm nay, vì chăm sóc cho chúng ta là sứ mạng liên lỉ của Ngài (Dt 7:25). Bạn nghe nói rất nhiều về từ nghỉ ngơi, nhưng liệu bạn có thật sự hiểu nó quan trọng như thế nào trong đời sống của mình ? Bạn học được điều gì trong cách phản ứng của Đức Giê-su khi nhìn thấy nhu cầu của người khác ?
Người Tôi Tớ không thể cầu nguyện (c.45–56). Sau những đòi hỏi về thời gian cho sứ vụ như vậy, Đức Giêsu đã phải đi ra một nơi để cầu nguyện (c.46; 1:35). Nhưng một lần nữa, Ngài lại bị chia trí, lần này thì do bởi các môn đệ của Ngài đang phải chèo chống giữa biển (c.48). Và chính những người môn đệ đã phải ngỡ ngàng (c.51)! Đức Giêsu cầu bầu cho bạn và biết hoàn cảnh của bạn. Ngài sẽ đến với bạn, chăm sóc cho bạn, và dẫn bạn vào trong bình an của Ngài. Những cơn gió ngược trong đời sống của bạn, có giúp cho bạn hiểu biết thêm về niềm tin, sự dấn thân, mức độ trưởng thành và kinh nghiệm về sự can thiệp của Thiên Chúa trong đời sống của mình chăng ?

2 nhận xét:

  1. Bạn học được điều gì trong cách phản ứng của Đức Giê-su khi nhìn thấy nhu cầu của người khác?
    Trước phản ứng của Chúa Giêsu khi nhìn thấy nhu cầu của tha nhân,Ngài đã dùng thời gian nghỉ ngơi của mình mà phục vụ dân chúng ,chính hành động của Chúa làm cho tôi nhìn lại mình và rút ra bài hoc cho bản thân, nhiều lúc nhìn lại một ngày sống ,có những lúc thấy mình chưa nhạy bén trước nhu cầu của tha nhân,mà nếu có thấy thì cũng phớt lờ đi,(vì lúc này là giờ nghỉ của tôi,) Lời Chúa hôm nay giúp con nhìn lại mình với những giới hạn của bản thân. Xin cho con biết quên mình đi, không còn để ý nhiều đến nhu cầu của bản thân nữa thì con mới có thể dễ dàng nhìn thấy nhu cầu của tha nhân. Cám ơn chia sẻ của ngày hôm nay.

    Trả lờiXóa
  2. Matta Maria Cẩm Túlúc 16:49 23 tháng 4, 2022

    CHƯƠNG 6 - Tin Mừng theo Thánh Máccô

    "Ngôn sứ có bị rẻ rúng, thì cũng chỉ là ở chính quê hương mình, hay giữa đám bà con thân thuộc, và trong gia đình mình mà thôi."

    Thường cứ tưởng là mình biết rõ người thân cận nhưng thật ra ko dễ gì biết cách cụ thể một ai cho dù họ kề bên, thậm chí là đầu ấp tay gối. LC từ xưa và ngày nay vẫn thế, Tạ ơn Chúa!

    "Chính anh em hãy lánh riêng ra đến một nơi thanh vắng mà nghỉ ngơi đôi chút"

    Con hình dung lúc này, Chúa là người mệt gấp bội nhưng Ngài luôn là nhà Tâm lý, Nhà Mô Phạm ( Ngài luôn quan tâm để ý đến những người xung quanh, thương người quên cả thân mình).

    Đọc đến câu này, con cảm phục hết sức, có lẽ đâu đó ngày nay Chúa song hành nhắc nhở con " Con hãy lánh riêng ra, đến nhà nguyện mà ngồi nghỉ ngơi đôi chút". Ngài yêu thương từng người, coi sóc từng người, an ủi người này, nâng đỡ người kia.

    Cảm thấy Ngài như làm việc ko hề nghĩ ngơi, vậy mà Ngài còn quan tâm đến sức khỏe của từng người, rồi khi giải tán đám đông, cũng là quá muộn mà Ngài đâu vội nằm xòa, " Ngài lên núi cầu nguyện". Như nhắc nhỡ con, cho dù có lao nhọc đến đâu thì cũng phải sắp xếp giờ để cầu nguyện, dành thời gian để đến với Chúa, làm việc hay phục vụ tha nhân thì cũng phải dành thời gian Gặp Ngài.

    Tạ ơn Chúa

    Trả lờiXóa

Kính mời quý ACE chia sẻ cảm nhận hoặc nêu thắc mắc ở đây. Xin cám ơn.
HHTLC