Phép
rửa
(1)
Vậy phải nói sao? Chúng ta cứ ở mãi trong tội lỗi, để
ân sủng càng lan tràn ư? (2) Không phải thế! Chúng ta là
những kẻ đã chết đối với tội lỗi, thì làm sao còn
sống mãi trong tội được. (3) Anh em không biết rằng: khi
chúng ta được dìm vào nước thanh tẩy, để thuộc về Ðức
Kitô Giêsu, là chúng ta được dìm vào trong cái chết của
Người sao? (4) Vì được dìm vào trong cái chết của Người,
chúng ta đã cùng được mai táng với Người. Bởi thế,
cũng như Người đã được sống lại từ cõi chết nhờ
quyền năng vinh hiển của Chúa Cha, thì chúng ta cũng được
sống một đời sống mới.
(5)
Thật vậy, vì chúng ta đã nên một với Ðức Kitô nhờ
được chết như Người đã chết, thì chúng ta cũng sẽ nên
một với Người, nhờ được sống lại như Người đã
sống lại. (6) Chúng ta biết rằng: con người cũ nơi chúng ta
đã bị đóng đinh vào thập giá với Ðức Kitô, như vậy,
con người do tội lỗi thống trị đã bị hủy diệt, để chúng
ta không còn làm nô lệ cho tội nữa. (7) Quả thế, ai đã
chết, thì thoát khỏi quyền của tội lỗi.
(8)
Nếu chúng ta cùng chết với Ðức Kitô, chúng ta cũng sẽ
cùng sống với Người: đó là niềm tin của chúng ta. (9)
Thật vậy, chúng ta biết rằng: một khi Ðức Kitô đã sống
lại từ cõi chết, thì không bao giờ Người chết nữa, cái
chết chẳng còn quyền chi đối với Người. (10) Người đã
chết, là chết đối với tội lỗi, và một lần là đủ. Nay
Người sống, là sống cho Thiên Chúa. (11) Anh em cũng vậy,
hãy coi mình như đã chết đối với tội lỗi, nhưng nay lại
sống cho Thiên Chúa, trong Ðức Kitô Giêsu.
Phục
vụ tội lỗi và phục vụ sự công chính
(12)
Vậy tội lỗi đừng có thống trị thân xác phải chết của
anh em nữa, khiến anh em phải nghe theo những dục vọng của
thân xác. (13) Anh em đừng dùng chi thể của anh em như khí cụ
để làm điều bất chính, phục vụ cho tội lỗi nữa. Trái
lại, anh em là những người sống đã từ cõi chết trở
về, anh em hãy hiến toàn thân cho Thiên Chúa, và dùng chi
thể của anh em như khí cụ đề làm điều công chính, phục vụ
Thiên Chúa. (14) Tội lỗi sẽ không còn quyền chi đối với
anh em nữa, vì anh em không còn lệ thuộc vào Lề Luật, nhưng
lệ thuộc vào ân sủng.
Người
tín hữu được giải thoát khỏi tội lỗi
(15)
Vậy thì sao? Chúng ta cứ phạm tội ư, vì chúng ta không còn
lệ thuộc vào Lề Luật, nhưng lệ thuộc vào ân sủng? Không
đời nào! (16) Anh em không biết sao? Khi đem thân làm nô lệ
để vâng phục ai, thì anh em là nô lệ của người mà anh em
vâng phục: hoặc làm nô lệ tội lỗi, thì sẽ phải chết;
hoặc làm nô lệ phục vụ Thiên Chúa, thì sẽ được nên
công chính. (17) Tạ ơn Thiên Chúa! Trước kia anh em làm nô
lệ tội lỗi, nhưng nay anh em đã hết lòng vâng theo quy luật
đạo lý đã đào tạo anh em. (18) Anh em đã được giải
thoát khỏi ách tội lỗi mà trở thành nô lệ sự công
chính. (19) Ấy là tôi nói theo kiểu người phàm, hợp với
tầm hiểu biết yếu kém của anh em. Trước đây, anh em đã
dùng chi thể của mình mà làm những điều ô uế và sự
vô luân, để trở thành vô luân, thì nay anh em cũng hãy
dùng chi thể làm nô lệ sự công chính để trở nên thánh
thiện.
Kết
quả của tội lỗi và kết quả của sự công chính
(20)
Khi còn là nô lệ tội lỗi, anh em được tự do không phải
làm điều công chính. (21) Bấy giờ anh em thu được kết quả
nào, bởi làm những việc mà ngày nay anh em phải xấu hổ?
Vì rốt cuộc những việc ấy đưa đến chỗ chết. (22) Nhưng
giờ đây anh em đã được giải thoát khỏi ách tội lỗi
mà trở thành nô lệ của Thiên Chúa; anh em thu được kết
quả là được trở nên thánh thiện, và rốt cuộc được
sống đời đời. (23) Thật vậy, lương bổng mà tội lỗi trả
cho người ta, là cái chết; còn ân huệ Thiên Chúa ban không,
là sự sống đời đời trong Ðức Kitô Giêsu, Chúa chúng
ta.
CHIA SẺ
Trở nên một người Ki-tô hữu là
vấn đề của sống và chết (c.1-11). Những người không hiểu ân sủng của
Thiên Chúa nên mới tranh luận, “Nếu Thiên Chúa là ân sủng, thế thì
chúng ta nên phạm tội nhiều hơn nữa để chúng ta nhận nhiều ân sủng
hơn.” Những ai tín thác vào Đức Ki-tô được đồng hóa với Ngài nhờ
Thánh Thần trong cuộc tử nạn, chôn cất và phục sinh của Ngài, như đã
được phát họa lại trong bí tích Thanh tẩy. Cuộc sống cũ đã được
chôn! Chúng ta có thể vượt qua sự chết (c.11) và bước vào trong đời
sống mới của sự phục sinh.
Trở nên một Ki-tô hữu là vấn
đề của tự do hay nô lệ (c.12-22). Ai là chủ của bạn, Đức Giê-su Ki-tô
hay là đời sống cũ? Bạn không phải thuộc về quyền của Mô-sê (c.15),
nhưng điều đó không có nghĩa là bạn đã có tự do để phá bỏ luật
luân lý của Thiên Chúa (8:1-5). Hãy nộp chính mình cho Thiên Chúa;
Ngài là Ông Chủ tuyệt vời nhất, và “phần lương” Ngài trả sẽ tồn
tại vĩnh viễn.
Trở nên một người Ki-tô hữu là
vấn đề của phần thưởng hay tiền công (c.23). chúng ta trích câu này
khi chúng ta làm chứng cho những người chưa biết Chúa, và chính xác
là như vậy; nhưng Phao-lô đã viết câu này cho những người tín hữu.
Mặc dù, Thiên Chúa đã tha thứ tội lỗi con cái Ngài, Ngài cũng có
thể không chấm dứt những hậu quả đau đớn của tội. Những niềm vui của
tội chẳng bao giờ bồi thường được với cái giá của tội. Phạm tội
chẳng đáng để trả giá như vậy!
Thế gian tin rằng nếu họ có thể được tự do khỏi
Thiên Chúa, họ sẽ được tự do làm bất cứ điều gì họ muốn. Nhưng Lời
Chúa dạy chúng ta rằng mọi người đều bị nô lệ cho một điều gì đó
trong đời sống mình. Đâu là điều trói buộc trong đời sống bạn, làm
cho bạn không thể sống cách viên mãn? Bạn cần làm gì để được giải
thoát khỏi những trói buộc này?
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Kính mời quý ACE chia sẻ cảm nhận hoặc nêu thắc mắc ở đây. Xin cám ơn.
HHTLC