Chủ Nhật, 12 tháng 4, 2015

CHƯƠNG 11 - Thư 1 Gửi Tín Hữu Cô-rin-tô

(1) Anh em hãy bắt chước tôi, như tôi bắt chước Ðức Kitô. 
3. Trật Tự Trong Cộng Ðoàn 
Trang phục của phụ nữ
(2) Tôi có lời khen anh em đã nhớ đến tôi trong mọi dịp và nắm giữ các truyền thống tôi đã để lại cho anh em. (3) Nhưng tôi muốn anh em biết rằng thủ lãnh của người nam là Ðức Kitô, thủ lãnh của người nữ là người nam, và thủ lãnh của Ðức Kitô là Thiên Chúa. (4) Phàm người nam nào cầu nguyện hoặc nói tiên tri mà che đầu, thì hạ nhục Ðấng làm đầu mình. (5) Phàm người nữ nào cầu nguyện hoặc nói tiên tri mà lại để đầu trần, thì làm nhục kẻ làm đầu mình, vì người ấy như thể trọc đầu vậy. (6) Nếu người nữ để đầu trần, thì cứ cắt tóc đi! Nhưng nếu cắt tóc hay trọc đầu là một điều xấu hổ đối với người nữ, thì hãy che đầu lại! (7) Người nam không được che đầu, bởi vì là hình ảnh và vinh quang của Thiên Chúa; còn người nữ là vinh quang của người nam. (8) Thật vậy, không phải người nam tự người nữ mà có, nhưng người nữ tự người nam. (9) Cũng chẳng phải người nam được dựng nên vì người nữ, nhưng người nữ vì người nam. (10) Bởi thế, người nữ phải mang trên đầu một dấu hiệu phục tùng, vì có các thiên thần. (11) Tuy nhiên, trong Chúa, không nam thì chẳng có nữ, và không nữ thì chẳng có nam. (12) Thật thế, như người nữ tự người nam mà có, thì người nam cũng bởi người nữ mà sinh ra, và mọi sự đều tự Thiên Chúa mà có.
(13) Anh em hãy tự xét xem: người nữ không che đầu mà cầu nguyện với Thiên Chúa thì có xứng hợp không? (14) Chính thiên nhiên lại không dạy anh em rằng người nam mà để tóc dài là điều ô nhục, (15) còn người nữ mà để tóc dài thì lại là vinh dự cho họ đó sao? Là vì Thiên Chúa ban cho người nữ mái tóc làm khăn che đầu.
(16) Ngoài ra, nếu có ai nghĩ mình phải cãi lý, thì đó không phải là thói quen của chúng tôi, cũng như không phải là thói quen trong các Hội Thánh của Thiên Chúa.
Bữa tiệc của Chúa
(17) Nhân lúc đưa ra các chỉ thị này, tôi chẳng khen anh em đâu, vì những buổi họp của anh em không đem lại lợi ích gì, mà chỉ gây hại. (18) Thật thế, trước tiên tôi nghe rằng khi họp cộng đoàn, anh em chia rẽ nhau, và tôi tin là điều ấy có phần nào đúng. (19) Những sự chia rẽ giữa anh em, thế nào cũng có, nhưng nhờ vậy mới rõ ai là người đạo đức chắc chắn. (20) Khi anh em họp nhau, thì không phải là để ăn bữa tối của Chúa. (21) Thật vậy, mỗi người lo ăn bữa riêng của mình trước, và như thế, kẻ thì đói, người lại say. (22) Anh em không có nhà để ăn uống sao? Hay anh em khinh dể Hội Thánh của Thiên Chúa và làm nhục những người không có của? Tôi phải nói gì với anh em? Chẳng lẽ tôi khen anh em sao? Về điểm này, tôi chẳng khen đâu!
(23) Thật vậy, điều tôi đã lãnh nhận từ nơi Thiên Chúa, tôi xin truyền lại cho anh em: trong đêm bị nộp, Chúa Giêsu cầm lấy bánh, (24) dâng lời chúc tụng tạ ơn, rồi bẻ ra và nói: "Anh em cầm lấy mà ăn, đây là mình Thầy, hiến tế vì anh em; anh em hãy làm như Thầy vừa làm để tưởng nhớ đến Thầy". (25) Cũng thế, cuối bữa ăn, Người nâng chén và nói: "Ðây là chén Máu Thầy, Máu đổ ra để lập Giao Ước Mới; mỗi khi uống, anh em hãy làm như Thầy vừa làm để tưởng nhớ đến Thầy". (26) Thật vậy, cho tới ngày Chúa đến, mỗi lần ăn Bánh và uống Chén này, là anh em loan truyền Chúa đã chịu chết. (27) Vì thế, bất cứ ai ăn Bánh hay uống chén của Chúa cách bất xứng, thì cũng phạm đến Mình và Máu Chúa.
(28) Ai nấy phải tự xét mình, rồi hãy ăn Bánh và uống Chén này. (29) Thật vậy, ai ăn và uống mà không phân biệt được Thân Thể Chúa, là ăn và uống án phạt mình. (30) Vì lẽ đó, trong anh em, có nhiều người ốm đau suy nhược, và cũng có lắm người đã chết. (31) Giả như chúng ta tự xét mình, thì chúng ta đã không bị xét xử. (32) Nhưng khi Chúa xét xử là Người sửa dạy chúng ta, để chúng ta khỏi bị kết án cùng với thế gian.
(33) Cho nên, thưa anh em, khi họp nhau để dùng bữa, anh em hãy đợi nhau. (34) Ai đói, thì ăn ở nhà, kẻo anh em đến họp mà hóa ra để bị kết án. Về các vấn đề khác, tôi sẽ lo liệu khi nào đến thăm anh em. 
 
CHIA SẺ
 Một số vấn đề được bàn đến trong chương này có thể có ý nghĩa ở một số địa phương nào đó, nhưng những nguyên lý thiêng liêng được áp dụng cho chúng ta trong bối cảnh hôm nay. Khi nói đến việc chia sẻ ở nơi thờ phượng có tính công cộng, chúng ta phải hỏi chính mình những câu hỏi nghiêm túc sau.
Liệu tôi có thiếu tôn trọng người có thẩm quyền (c.1-16)? Chúng ta phải cẩn thận không có bất kính với Thiên Chúa, cho dù những tiêu chuẩn văn hóa có như thế nào đi nữa. Thiên Chúa đã thiết lập trật tự trong tạo dựng cũng như trong Hội thánh, và chúng ta phải tôn trọng điều đó.
Liệu tôi có xem thường Hội thánh (c.17-22)? Chúng ta nên một trong Đức Ki-tô và trong tình yêu nên phải tôn trọng nhau. Qua cách thức họ đã ăn uống bữa ăn tình yêu, người giàu có đã xúc phạm đến người nghèo và điều đó đã đem đến xấu hổ cho Hội thánh.
Liệu tôi có nhận thức rõ về thân thể Hội Thánh (c.23-34)? Khi chúng ta gặp gỡ nhau để cử hành tiệc Thánh Thể, chúng ta phải xem xét chính mình thay vì xét nét người khác; và chúng ta phải thành thật với Thiên Chúa khi chúng ta xưng thú những tội lỗi của mình. Chúng ta nhận ra Mình Thánh Ngài trong tấm bánh, nhưng chúng ta cũng nhận ra sự hiện diện đó trong Hội thánh những người cùng chia sẻ bữa ăn với chúng ta. Bữa Tiệc Thánh Thể là bữa tiệc gia đình. Trong khi nó mang tính cá nhân, nó đừng nên trở thành quá riêng tư đến mức trở nên ích kỷ. Nó phải là phương thế để thúc đẩy sự hiệp nhất trong Hội thánh.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Kính mời quý ACE chia sẻ cảm nhận hoặc nêu thắc mắc ở đây. Xin cám ơn.
HHTLC