Thứ Hai, 13 tháng 4, 2015

CHƯƠNG 12 - Thư 1 Gửi Tín Hữu Cô-rin-tô

 Ân huệ của Thần Khí hay đặc sủng
(1) Thưa anh em, tôi không muốn để anh em chẳng hay biết gì về các ân huệ thiêng liêng. (2) Anh em biết rằng khi còn là người ngoại, anh em bị lôi cuốn mãnh liệt vào việc thờ cúng các ngẫu tượng câm. (3) Vì thế, tôi nói cho anh em biết: chẳng có ai ở trong Thần Khí Thiên Chúa mà lại nói: "Giêsu là đồ khốn kiếp!"; cũng không ai có thể nói rằng: "Ðức Giêsu là Chúa", nếu người ấy không ở trong Thần Khí.
Ðặc sủng tuy nhiều, nhưng chung một gốc
(4) Có nhiều đặc sủng khác nhau, nhưng chỉ có một Thần Khí. (5) Có nhiều việc phục vụ khác nhau, nhưng chỉ có một Chúa. (6) Có nhiều hoạt động khác nhau, nhưng vẫn chỉ có một Thiên Chúa làm mọi sự trong mọi nguòi. (7) Thần Khí tỏ mình ra nơi mỗi người một cách, là vì ích chung. (8) Người thì được Thần Khí ban cho ơn hiểu biết để trình bày. (9) Kẻ thì được Thần Khí ban cho lòng tin; kẻ thì cũng được chính Thần Khí duy nhất ấy ban cho những đặc sủng để chữa bệnh. (10) Người thì được ơn làm phép lạ, người thì được ơn nói tiên tri; kẻ thì được ơn phân định thần khí; kẻ khác thì được ơn nói các thứ tiếng lạ; kẻ khác nữa lại được ơn giải thích các tiếng lạ. (11) Nhưng chính Thần Khí duy nhất ấy làm ra tất cả những điều đó và phân chia cho mỗi người mỗi cách, tùy theo ý của Người.
So sánh với thân thể
(12) Thật vậy, ví như thân thể người ta chỉ là một, nhưng lại có nhiều bộ phận, mà các bộ phận của thân thể tuy nhiều, nhưng vẫn là một thân thể, thì Ðức Kitô cũng vậy. (13) Thật thế, tất cả chúng ta, là Dothái hay Hylạp, nô lệ hay tự do, chúng ta đều đã chịu phép rửa trong cùng một Thần Khí để trở nên một thân thể. Tất cả chúng ta đã được đầy tràn một Thần Khí duy nhất.
(14) Thật vậy, thân thể gồm nhiều bộ phận, chứ không phải chỉ có một mà thôi. (15) Giả như chân có nói: "Tôi không phải là tay, nên tôi không thuộc về thân thể", thì cũng chẳng vì thế mà nó không thuộc về thân thể. (16) Giả như tai có nói: "Tôi không phải là mắt, vậy tôi không thuộc về thân thể", thì cũng chẳng vì thế mà nó không thuộc về thân thể. (17) Giả như toàn thân chỉ là mắt, thì lấy gì mà nghe? Giả như toàn thân chỉ là tai, thì lấy gì mà ngửi?
(18) Nhưng Thiên Chúa đã đặt mỗi bộ phận vào một chỗ trong thân thể như ý Người muốn. (19) Giả như tất cả chỉ là một thứ bộ phận, thì làm sao mà thành thân thể được? (20) Như thế, bộ phận tuy nhiều mà thân thể chỉ có một. (21) Vậy mắt không có thể bảo tay: "Tao không cần đến mày"; đầu cũng không thể bảo hai chân: "Tao không cần chúng mày".
(22) Hơn nữa, những bộ phận xem ra yếu đuối nhất thì lại là cần thiết nhất; (23) và những bộ phận ta coi là tầm thường nhất, thì ta lại tôn trọng hơn cả. Những bộ phận kém trang nhã, thì ta lại mặc cho chúng trang nhã hơn hết. (24) Còn những bộ phận trang nhã thì không cần gì cả. Nhưng Thiên Chúa đã khéo xếp đặt các bộ phận trong thân thể, để bộ phận nào kém thì được tôn trọng nhiều hơn. (25) Như thế, không có chia rẽ trong thân thể, trái lại các bộ phận đều lo lắng cho nhau. (26) Nếu một bộ phận nào đau, thì mọi bộ phận cùng đau. Nếu một bộ phận nào được vẻ vang, thì mọi bộ phận cũng vui chung.
(27) Vậy anh em, anh em là thân thể Ðức Kitô, và mỗi người là một bộ phận. (28) Trong Hội Thánh, Thiên Chúa đã đặt một số người, thứ nhất là các Tông Ðồ, thứ hai là các ngôn sứ, thứ ba là các thầy dạy, rồi đến những người được ơn làm phép lạ, được những đặc sủng để chữa bệnh, để giúp đỡ người khác, để quản trị, để nói các thứ tiếng lạ. (29) Chẳng lẽ ai cũng là tông đồ? Chẳng lẽ ai cũng là ngôn sứ, ai cũng là thầy dạy sao? Chẳng lẽ ai cũng được ơn làm phép lạ, (30) ai cũng được ơn chữa bệnh sao? Chẳng lẽ ai cũng nói được các tiếng lạ, ai cũng giải thích được các tiếng lạ sao?
Thứ bậc các đặc sủng. Bài ca đức mến.
(31) Trong các ân huệ của Thiên Chúa, anh em cứ tha thiết tìm những ơn cao trọng nhất. Nhưng đây tôi xin chỉ cho anh em con đường trổi vượt hơn cả.
CHIA SẺ
 Những người tín hữu Côrintô là những quà tặng đặc biệt do Thiên Chúa (c.1:4-7), nhưng một số họ lại tạo nên những vấn đề bởi sử dụng những quà tặng thiêng liêng của mình trong những cách thức không có tính thánh thiêng. Thánh Phao-lô đã nhắc nhở những người này về ba chân lý cơ bản.
Chỉ có một Đức Chúa (c.1-11). Thần Khí đã tôn vinh Đức Ki-tô (Ga 16:14), không phải tôn vinh Ngài. Thần Khí ban cho chúng ta những quà tặng nhờ đó chúng ta có thể phục vụ Đức Ki-tô và Hội thánh Ngài “vì lợi ích của mọi người” (c.7) và không phải cho những niềm vui ích kỷ của cá nhân mình. Bạn có khám phá ra những gì Thần Khí vẫn ban cho bạn? Bạn có tạ ơn Thiên Chúa về điều đó, và bạn có sử dụng những quà tặng của mình dưới quyền của Đức Ki-tô?
Chỉ có một thân thể (c.12-31). Trong tư cách là những thành viên của cùng một thân thể, chúng ta thuộc về nhau, và chúng ta cần đến nhau. Có những người tín hữu mà bạn nghĩ rằng sự hiện diện của họ chả có ảnh hưởng gì đến công việc của bạn, lại có thể là những người bạn cần đến nhất! Mọi người phải là những thừa tác viên cho nhau và chăm sóc nhau như một thân thể. Trong năm Tân Phúc Âm Hóa Giáo Xứ này, bạn có thấy mình thuộc về giáo xứ mình hơn, và biết quan tâm đến những gì đang diễn ra trong cộng đoàn xứ đạo mình?
Có một sự nguy hiểm (c.25). Khi một bộ phận trong cơ thể đòi độc lập khỏi những phần khác, nó bắt đầu chết đi và bạn phải đi gặp bác sĩ. Sự chia rẽ trong Giáo hội địa phương đem đến sự yếu kém và đau đớn (1:10-17) bởi vì không có người Ki-tô hữu nào có thể chỉ một mình và thành công. Bạn có tạ ơn Thiên Chúa về những người Ki-tô hữu đồng hành với mình và tìm cách để quan tâm, chăm sóc họ?

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Kính mời quý ACE chia sẻ cảm nhận hoặc nêu thắc mắc ở đây. Xin cám ơn.
HHTLC